Hôm nay,  

Chuyện Chàng Trai Trẻ, Cây Trâm Cài Áo Và Bà Mẹ

04/05/202110:09:00(Xem: 4661)

Như Ý Crystal H. Vo

Tháng Năm 2018, tại Việt Báo Gallery, có buổi ra mắt sách Anh ngữ "Finding My Voice—A Journey of Hope” của Crystal H. Vo tức Võ Như  Ý, từng dự Viết Về Nước Mỹ từ 2009. Cô sinh năm 1970 ở Đà Nẵng, 15 tuổi vượt biên, định cư  tại Mỹ năm 1986 với tên Crystal H. Vo. Kết hôn và thành con dâu một gia đình Mỹ, cô đã dành trọn thì giờ để học sống và viết bằng Anh ngữ. 

***

Nhu Y 01
Ch
àng trai trbước vào mt ca hàng bán lẻ để tìm mt món quà cho sinh nht sp ti ca manh. Khi nhìn vào tkính, anh thy rt nhiu trâm cài áo vi nhiu kiu dáng khác nhau. Mt anh bng sáng lên khi nhìn thy mt chiếc trâm cài hoa bng đồng, có sáu viên đá mài đỏ ở gia bông hoa. Anh nghĩ đây chính là cây trâm mca anh sthích. 


Anh y đến gn mt nhân viên bán hàng và hi: Thưa bà, tôi rt thích chiếc trâm cài này cho mẹ”.  Bà ấy nhìn anh và trli, Nó không rẻ đâu cu trẻ ạ. 4.99 đô la đấy."Ôi chúa ơi!" anh tht lên. Tôi không có đủ tin bây gi. Nhưng bà có thgicây trâm này cho tôi không? Vài tun na tôi squay li mua.Anh nhanh chóng ri khi ca hàng mà không cn đợi li đáp ca bà bán hàng.


Va đi bvnhà, anh va tính toán trong đầu xem mình cn phi làm thêm bao nhiêu vic mi kiếm đủ tin để mua trâm cho m. Không ging như hu hết nhng đứa trẻ ở độ tui như anh được hn nhiên và vui đùa, anh cn phi làm vic để kiếm tin thêm vì manh - mt người mẹ đơn thân vi 7 người con thơ. Cgng lm Bà cũng chcó  thmua nhng thcn thiết cho gia đình. Anh phi kiếm thêm tin để mua nhng thanh mun. Công vic đầu tiên ca anh là bán cam cho người chú. Ông mua hàng trăm ký cam cht chng trên xe ti ca ông. Sau đó ông ta đỗ xe trên mt con phố ở phía Đông Los Angeles và thuê mt vài cu bé bán cam cho ông ta. Mi cu mang mt lúc hai xô cam đến gõ ca tng nhà. Chàng thiếu niên này nhtui nht nhóm nhưng rt hăng say làm vic. Thay vì mang hai xô, anh ta yêu cu mang bn xô mt lúc. Nhưng chú ca anh y nói rng nó schlàm anh chm li. Mi thùng cam bán được chú cho anh 5 xu. Vn có ý định mua cây trâm vtng m, anh được khuyến khích nhiu hơn để bán được nhiu cam. Còn trvà nhnhư vy, mi ln anh gõ ca nhà người ta, họ đều vui vmua cho anh ít nht hai cái xô cam. Nhiu ln anh y đã bán vượt tri so vi các đồng nghip ln tui ca mình.


Trong hai ngày cui tun, anh y đã kiếm đủ tin để quay li ca hàng. Người bán hàng nhn ra người thiếu niên khi anh va đặt chân vào ca hàng. Bà ấy đã rt xúc động khi nghe câu chuyn ca chàng trai tr- món quà đầu tiên anh y dành cho mtstin kiếm được đầu tiên ca mình. Bà cn thn gói quà mt cách chu đáo cho anh. Cm món quà trên tay khi bước vnhà, anh không thnào cm thy hnh phúc và thào hơn.


Nhu y 02
V
ào ba ti sinh nht ca m, tt canh chem cùng tranh thmua mt món quà ln cho bà. Sau khi bà mquà, anh đã tng bà món quà ca anh. Bà mnó ra và nói vi anh rng bà yêu nó vô cùng. Không hiu sao đêm đó, anh cm thy hơi bun vì nghĩ rng mchnói vy để anh vui thôi. Tuy nhiên, trước sngc nhiên ca anh, bà đã đeo trâm cài hoa anh tng đi nhiu nơi. Khi ln hơn, anh vn thy bà đeo nó. Bây gianh tin chc rng mthc syêu nó. Đôi khi, bà ấy chế nó thành mt mt dây chuyn đeo c.


Vgià, bà nói vi đứa con gái út đã chăm sóc bà trong nhng năm tháng cui đời rng bà mun đeo chiếc trâm hoa này vào ngày đám tang ca bà.


Năm mươi năm sau, chàng trai trgiờ đã là ông bca 4 đứa con và ông ni ca 4 đứa cháu. Chàng trai trlà người chng yêu du ca tôi, Dennis. Tôi đã chng kiến ​​bao nhiêu tình yêu và tình cm mà anh y đã thhin vi mca mình trong sut sáu năm mà tôi biết chai người. Hu như mi cui tun, anh y và tôi đều đón mẹ đi ăn trưa và mua sm. Tôi thèm cái tình cm mcon đã ngoài ba thp niên nay, cho đến bây gitôi mi cm nhn được cái hnh phúc đó khi có mtrong đời. Mi cui tun được gp m, được cùng mdùng cơm trưa là tôi cm thy rt vui và thomãn lm rôì. Tôi nhìn thy ncười trong mt mvà nim vui trong trái tim mmi ln chúng tôi đến thăm bà. Nhưng cuc sng ca chúng tôi đã thay đổi mãi mãi vào mt ngày u ám - ThBa, ngày 15 tháng 12 năm 2020.



Khong 8:30 sáng cùng ngày, ca phòng ngca tôi bng mtoang khi tôi quay li thì thy chng tôi, Dennis, bt ngbước vào. Anh y bước nhanh vphía tôi, ôm tôi tht cht và bt đầu khóc nc n. Ln đầu tiên biết anh y trong sáu năm, tôi cm nhn được ni đau ca anh khi anh khóc không ngng. Tôi cũng đã khóc không kém. Sau vài phút, anh vào phòng tm để thay đồ. Chúng tôi hu như không nói gì vi nhau trên đường lái xe đến nhà m.


Dennis vnhà trước 30 phút so vi kế hoch. Anh y đang đi công tác, nhưng khi anh y nhn được cuc gi vào lúc na đêm rng mca chúng tôi đã qua đời vào khong 1:30 sáng. Anh y lái xe vnhà sut sáu tiếng đồng h, thng tSunnyvale, California. Anh nghĩ gì trong những giờ chạy xe dài như vậy? Tôi ước tôi ở đó với anh ấy!


Mkhông có thi gian để nói li tm bit vi tt cnhng người thân yêu ca mình, hay mchn cách ra đi nhnhàng và thm lng?


Khi chúng tôi đến gn nhà ca m, chúng tôi thy ba chem gái ca chúng tôi đi do trên nhng con đường mà mẹ đi hu như hàng ngày khi mkhe. Tôi đã xúc động. Ngay khi chúng tôi đậu xe, tôi bước ra và ôm tng ch. Tôi đã khóc rt nhiu vi h. Smt mát ca hkhông kém gì tôi vì mcòn hơn cmchng đối vi tôi.


Khi chúng tôi về đến nhà ca m, nhân viên y tế đã đưa mẹ đến bnh vin để kim tra. Chúng tôi ở đó trong vài gi. Em gái út ca chúng tôi, D đã tâm svtình trng ca mmà chúng tôi không biết. Cô ấy nói rng mẹ đã hành động klgn đây vì mkhông quan tâm đến vic trang trí nhà ca cho Giáng Sinh. Có nhng ln, cô bt gp mnhìn chm chm vào cô mt lúc lâu, cô cm thy như mmun nói vi cô điu gì đó, nhưng mkhông nói ra li. Mnói vi D nhiu ln rng mẹ  không mun D đi làm. Mmun D bên msut ngày đêm.  Mbiết ngày gn đất xa tri ca mẹ đã cn k, nhưng mkhông cho ai biết. Nhiu ln mnói msphi ti bnh vin và chmun chết nhà. Mtht đã đạt được điu ước ca mình!


Khi nhìn li, tôi cm thy rt bun cho mca chúng tôi phi đối mt vi ni đau mt mình. Mkhông cho ai biết vì không mun bn tâm đến con cháu. Mqutht là mt người phncng rn cho đến cui đời ca mình.


Trước khi dn về ở vi D, mẹ đã sng mt mình khong chc năm trong mt khu chung cư dành cho người cao tui sng tlp. Trong khi sc khe tt, mthường giúp đỡ nhng người khác trong căn nhà ca mình. Đôi khi mgit qun áo  và mang thư đến cho h. Mi ngày mẹ đều chơi xếp hình để gii trí. Ngoài ra, mcòn là trưởng nhóm tchc sinh nht và các ngày lkhác. Nhsdng các hot động trí óc và thcht hàng ngày, đầu óc ca mvn rt minh mn cho đến ngày mlâm chung tui 87. Lúc trước tôi thc sngưỡng mmvì bà có thleo và xung cu thang còn hay hơn tôi. Không chvy, mcòn có sthích khiêu vũ. Tôi đã bt gp mmt vài ln khiêu vũ tht lý thú vi con cháu ca mình. Tôi luôn thy mvui vvà yêu đời. Tuy nhiên, sc khe ca mgim sút rõ ràng khi mbước sang tui 84 sau khi bmt vài ln ngã nng.


Mnói vi tôi rng mmun sng đến 100 tui. Mi ngày mẹ đều ra ngoài đi do. Mi ln chúng tôi đón mẹ đi ăn trưa, mluôn trang đim. Mái tóc ca mlúc nào cũng vào nếp. Mkhông bao gicho thy bt kdu hiu ca đim yếu.


Sau khi mqua đời, chng tôi bmt cú sc nng. Tôi nhìn anh y quá đau lòng khi nghe tin mqua đời. Nhiu đêm, tôi thc gic để nghe tiếng khóc ca anh. Mt anh sưng húp vào tun đầu tiên sau khi mqua đời. Tôi chưa bao githy ai li dành nhiu tình cm và stôn sùng cho mnhư anh y.


Ti đám tang ca mchúng tôi, anh Dennis đứng trong cùng phòng vi thi thca mmình, nhưng anh tchi nhìn bà vì anh không mun tưởng nhbà hoc bt kai khác đã qua đời trong tình trng vô hn. Trước khi họ đóng quan tài, em gái ca anh y đã ly chiếc trâm cài hoa tmanh và đưa cho anh theo yêu cu ca anh. Bây gianh y thào cài nó vào cà vt ca mình. Là mt nhiếp nh gia/nhà quay phim tình nguyn cho skin ca gia đình chúng tôi, tôi tình cnghe được anh y chia scâu chuyn chiếc trâm cài này vi dì ca mình khi họ đang trò chuyn trong phòng. Tôi đã chĩa máy quay phim vphía h.


Sau ba tun mchúng tôi lâm chung, chúng tôi được biết mchúng tôi đã được lên trên Thiên đường (Mvbáo mng. Dp khác tôi sviết vcâu chuyn này).   Lúc đó anh Dennis như được hi sinh! Anh y nói vi tôi rng mt ngày nào đó anh sẽ được đoàn tvi mca anh. Tôi cũng mong được như vy. 


Chúng tôi strân trng cây trâm hoa này cho đến khi chúng tôi không còn sng trên cõi đời na. Đó là mt món quà đặc bit - tình yêu đích thc ca mt chàng trai trdành cho người mthân yêu ca mình.



Như Ý Crystal H. Vo

Edited by Lê Nguyn Hng

Mùa Đông 2021

 

Ý kiến bạn đọc
04/05/202118:48:17
Khách
Sắp đến ngày Mother's Day được đọc một bài về Mẹ làm tôi nhớ đến hai câu thơ...

"Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng Mẹ cười!" (Trần Trung Đạo)

Cám ơn tác giả Như Ý Crystal H. Vo. Cám ơn các bà Mẹ và cầu chúc tất cả những người Mẹ có một ngày thật hạnh phúc.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 699,331
Tôi có cô cháu dâu dể thương, có con học đại học University of Virginia và VA Tech. Cháu cho biết hai trường trên lá đổi màu rất đẹp và mời Ba Mẹ cháu, chị bạn, tôi đi xem lá vàng tiện thể thăm các con. Tôi nhận lời ngay và cháu đến đón chúng tôi vào buổi sáng đẹp trời. Mẹ cô và chúng tôi mang theo it nước uống, thức ăn dù không cần thiết.
Riêng Thịnh Hương thì rất vui được gặp lại anh chị Trần Dạ Từ Nhã Ca. Thấy anh đi đứng thẳng thớm và khá vững chaĩ sau cơn đột quỵ năm ngoái tôi mừng lắm. Anh chị là linh hồn của Việt Báo, là trụ cột của chương trình Viết Về Nước Mỹ. Nay anh chị đã quyết định giao “gánh sơn hà” lại cho con gái Hòa Bình để vui thú điền viên. Cầu mong con thuyền Việt Báo tồn tại lâu dài để những câu chuyện của người tỵ nạn có chỗ “dung thân” và đóng góp vào kho tàng văn hóa Việt Nam tại quê hương thứ hai ngày nay.
Nhưng lần tham dự Lễ trao giải kỳ này, em thực sự rất xúc động. Em chợt hiểu rằng, đây không phải là Viết về nước Mỹ. Đây là viết về Người Việt chúng ta. Về những câu chuyện đời góp nhặt trên quê hương thứ hai. Là cầu nối nhiều thế hệ người Việt lưu vong và cũng là cầu nối với người Việt trong nước. Để mọi người hiểu thêm về cộng đồng Việt Nam nơi này, đời sống ra sao, tinh thần, tình cảm thế nào.
Tôi mê xi-nê từ nhỏ. Ngày đó, mỗi lần được đi coi phim đối với tôi là cả một sự kiện lớn lao. Ba má tôi hiếm khi cho chúng tôi đi xi-nê ở rạp. Một trong những cuốn phim Việt Nam mà tôi còn nhớ đã được coi hồi nhỏ là cuốn phim đen trắng “Đôi Mắt Người Xưa” do cô Thanh Nga thủ vai chính. Trong lúc đó, trong cư xá sĩ quan nơi gia đình tôi cư ngụ, thỉnh thoảng có ông thiếu tá này hay ông đại uý nọ thường mượn máy chiếu phim của đơn vị về chiếu ngoài trời cho lũ trẻ trong xóm chúng tôi thưởng thức. Những cuốn phim đó không nhiều, thường là do Bộ Thông Tin & Chiêu Hồi sản xuất theo đơn đặt hàng của cục chiến tranh tâm lý thời đó. Phim thường nói về những cái ác của lính việt cộng và kêu gọi những kẻ lầm đường lạc lối đó hãy mau trở về với chánh nghĩa quốc gia. Hay có phim ca ngợi nét hào hùng của người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà, cùng nỗi niềm của người vợ lính có chồng đang xông pha nơi trận mạc, chưa biết ngày nào trở về đoàn tụ với gia đình. Có vài cuốn phim đó thôi, được chiếu đi chiếu
Chiều Chủ Nhật, ngày 5 tháng 12 năm 2021, Lễ Trao Giải Thưởng Viết Về Nước Mỹ năm thứ 22 đã được long trọng tổ chức tại Hội Trường Đài Truyền Hình SBTN ở thành phố Garden Grove, miền Nam California, Hoa Kỳ, với sự tham dự trực tiếp của khoảng hơn 200 người, gồm các vị dân cử Việt-Mỹ, văn nghệ sĩ, các nhà bảo trợ, các tác giả VVNM, quý thân hữu, và đại gia đình Việt Báo.
Nhóm Việt Bút “âm thịnh dương suy”. Những năm về trước, trai đẹp, độc thân, vui tính, sồn sồn ở xa chỉ có Phan Hồ. Trai già rệu rạo còn liên lạc với nhóm VB đếm trên đầu ngón tay và đều rửa tay gác kiếm. Tếu chỉ có bác Tân Ngố và bác Ma. Bác Ma và bác Chương lên đường rồi. Bác Hân nghiêm túc. Bác Thời lụm cụm. Trai đẹp, tài năng cỡ Cao Minh Hưng hiếm như gươm (có chủ) lạc giữa rừng hoa. Gần đây có Lê Xuân Mỹ, Nguyễn Văn Tới…
Giữa tháng 10 hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại tổ chức họp mặt và ra mắt tuyển tập sách. Chị em gồm chị Đỗ Dung, chị Phương Hoa, chị Kim Phú và tôi là hội viên đã mua vé từ hãng Southwest tháng 3 năm 2020, nhưng vì dịch Covid- 19 nên không thể thực hiện. Lần này muốn đi, vì dù sao có 2 mũi Moderna cũng tạm yên tâm. Chị Phương Hoa đầu tàu, cuối tháng 9 tâm trạng chị nửa lo âu nửa thích đi, nên đang còn dật dờ, phút cuối chị Phan Lang phone nói khéo sao mà chị PH quyết định mua vé, lần này chị Đỗ Dung vắng mặt vì sức khỏe không được tốt.
Sau vài buổi hội họp, cân nhắc, bàn tán qua “Zoom meeting”, chúng tôi quyết định sẽ tổ chức “Đỗ Family Reunion” năm nay. Trừ những tiểu gia đình có con nhỏ chưa được chích ngừa, đại gia đình họ Đỗ sẽ lại hội ngộ, chung sống với nhau dưới cùng một mái ấm của Đỗ Gia Trang, Colfax- California suốt bốn ngày lễ Thanksgiving. Suốt mấy tuần lễ qua, chị em chúng tôi đều háo hức, nôn nóng được gặp lại nhau “in real life”.
Ngày 28.04.1975, người viết quay trở lại tỉnh vì bà xã hết hạn nghỉ phép, nhưng khi đến ngã tư Hóc Môn thì bị chặn lại không thể đi tiếp. Nhân viên kiểm soát cho hay hai bên đang đụng độ tại xã Tân Phú Trung thuộc tỉnh Hậu Nghĩa, giáp ranh với Hóc Môn tỉnh Gia Định. Đang phân vân, không biết nên chờ đợi để về tỉnh, hay quay lại Sài Gòn thì gặp anh bạn làm việc thâm niên tại US Embassy. Anh bạn này trao cho người viết danh sách 17 địa điểm và cho biết vào "giờ thứ 25" máy bay trực thăng từ đệ Thất hạm đội sẽ đáp xuống 17 địa điểm này để bốc người ra hạm. Anh ta dặn dò người viết cần mở đài radio của quân đội Mỹ băng tần FM. Khi nghe đài radio phát thanh bài hát White Christmas và loan báo thời tiết Sài Gòn "nhiệt độ 105 độ và đang gia tăng " tức là lệnh báo hiệu "giờ thứ 25" đã điểm
Steven với chị lâu nay đi chung xe, làm chung hãng, lại là đồng hương gốc mít với nhau. Steven cũng thấy chị Châu vốn bẳn tánh như thế, nhưng không ngờ đến mức độ này. Mới chỉ là cái danh hão, nếu mà cái danh thực có lợi thực thì còn đố kỵ cỡ nào nữa đây, thật ngán ngẩm cho đồng hương của mình. Hãng MITF này có đến bảy trăm con người, đồng hương gốc mít đếm không đủ mười đầu ngón tay, lẽ ra phải đứng chung với nhau, bảo vệ nhau, đằng này cứ nhè nhau mà kéo xuống. Thậm chí có ai đó còn nói:” Mỹ, Phi, Mễ, Xì… ăn không sao. Mít mà ăn là không được” lẽ nào dân mít với nhau cứ kèn cựa bôi mặt đá nhau như thế? Sau lưng chị Châu P có thằng Henry V chống lưng. Vị trí thằng Henry rất cao, chỉ dưới vài người nhưng trên bảy trăm người. Thằng Henry V dân gốc Lạch Tray, gia đình vào Sài Gòn sau bảy lăm. Nó vốn ma lanh và nhiều tiểu xảo vì vốn xuất thân từ hàng rong chợ trời, nhảy tàu ở Cống Bà Xép. Vượt biên sang Mỹ rồi chịu khó đi học và may mắn hơn nữa là nó vào hãng này đúng thời điểm