Hôm nay,  

Giải thoát!

04/12/201910:57:00(Xem: 11458)

Thanh Mai

Tác giả là cư dân Minnesota, đã nhận giải vinh danh tác giả Viết Về Nước Mỹ 2008. Với những bài viết thuộc nhiều thể loại đề tài, cô là một tác giả rất được bạn đọc yêu mến. Đây là bài mới nhất của cô.

*** 


Tôi có vài người bạn thân hay gặp nhau hát hò và chơi đàn. Chẳng hiểu sao năm nay mấy gia đình chúng tôi đều lần lượt có anh chị em ra đi mãi mãi vì bịnh ung thư hoặc bịnh nan y. Dĩ nhiên là  ai cũng buồn vì biết sẽ không bao giờ gặp được người thân của mình nữa nhưng nghĩ thoáng cũng mừng cho họ ra đi một cách may mắn, nhẹ nhàng! Có thể xem như họ được giải thoát khỏi bệnh tật đau đớn!

 

Đầu tiên là Bảo em ruột của tôi. Bảo bị ung thư gan thời kỳ cuối hai bệnh viện lớn ở Minnesota chịu thua nói bịnh của Bảo không thể chữa được chỉ cho thuốc kéo dài sự sống thêm ít lâu. Ai cũng nói bị ung thư gan thời gian trước khi mất sẽ bị đau đớn, gào la dữ lắm. Nhưng Bảo bị mất ở Đại Hàn trên đường về Việt Nam vì suy kiệt và hôn mê rồi đi luôn rất êm ái. 

 

Kế đến là chị của Lý bị mất vì ung thư phổi. Chị ấy khó thở nhưng khi con đòi chở đi bệnh viện thì chỉ bảo còn chịu được để bữa sau có thuốc điều trị về rồi đi khám và lấy thuốc cho tiện. Vậy mà đêm ấy chỉ bị thăng luôn sáng ngày con mới biết. Chị ấy chưa bị bịnh ung thư hành hạ đau đớn nên chết vậy cũng may!

 

Rồi chị ruột của Phiên Nông cũng mất vì thận suy. Chị ấy bị yếu thận phải lọc thận lâu nay. Ngoài ra chỉ còn tùm lum bịnh. Cũng mừng cho chỉ hết nợ trần về với Chúa.

 

Người thứ tư là em vợ anh Trân Nguyễn bị đột quỵ mê man vài ngày rồi đi luôn. Bác sĩ khám ra em ấy bị ung thư phổi thời kỳ cuối mà lâu nay đương sự và gia đình đâu có biết. Nếu biết chắc đã đi chữa ung thư hết tiền hết bạc đau đớn rồi mới chết. Chết vì đột quỵ vậy mà may!

 

Anh Timothy Vũ bạn mới quen trên Facebook của tôi cũng bị ung thư phổi đang trị liệu. Anh rất lạc quan, yêu đời và hát hay lắm. Thấy anh hay đưa hình ảnh và video hai vợ chồng đang nhảy nhót, hát hò với nhóm bạn yêu đời của mình. Vợ anh chắc trẻ hơn anh khoảng chục tuổi xem hình còn trẻ đẹp. Vậy mà bất thình lình chị ấy bị đột quỵ và mất luôn. Chết như thế mà sướng chỉ tội nghiệp người ở lại!

 

Tôi thì không sợ chết mà chỉ sợ đau nên nếu được chết như chị ấy chỉ đau trong tíc tắc rồi mê man và thăng luôn thì quá tuyệt vời. Tôi không thích sống thọ mà nay đau mai bệnh, hoặc nằm bẹp dí hành con cháu lo, là gánh nặng cho xã hội và thân nhân. Nếu phải nằm liệt trên giường bịnh thì hãy rút ống giải thoát luôn đi. Đừng níu kéo tôi làm gì cho khổ cả mọi người và khổ cả bản thân tôi. 

 

Nghe vài người bạn nói ở quận Cam (Orange County) California chỉ cần tới bác sĩ gia đình hỏi cái đơn “Chỉ thị trước về chăm sóc sức khoẻ tại California” là có ngay mẫu đơn bằng tiếng Việt để chọn lựa nguyện vọng muốn điều trị thế nào khi bị bịnh quá nặng. Có 2 phần một là muốn ủy quyền cho người nào đó (thân nhân) quyết định tình trạng điều trị cho mình khi mình bịnh nặng không thể tự định đoạt; còn phần thứ hai là tuỳ bác sĩ điều trị thấy không còn cứu được thì cho mình đi luôn! Giao quyền định đoạt số phận của mình cho thân nhân thì thường không ai nỡ tiễn mình lên đường trong tình cảnh như thế. Ai cũng hy vọng người thân có thể phục hồi dầu rằng chỉ hy vọng mong manh cỡ vài phần trăm. 

 

Bạn tôi nói cũng có thể nhờ luật sư lo làm di chúc về tài sản và cả vấn đề “giải thoát” cho mình khi bị lâm tình trạng sống mà như chết này. Tôi còn muốn để di chúc yêu cầu gia đình không làm tang ma, từ bệnh viện đưa đến nhà quàn “tạm trú” chờ đem thiêu chứ không tổ chức thăm viếng lôi thôi, càng giản dị càng tốt. 

 

Trong khi chờ làm di chúc tôi tạm thời viết lời trăng trối cho gia đình bạn bè như vầy chắc cũng tạm được chứ nhỉ?

 

Lời trăn trối

 

Nếu một mai tôi bỗng dưng bị stroke,

Liệt toàn thân không cử động, nói năng.

Bài thơ này là nguyện vọng, trối trăn

Hãy giải thoát tôi khỏi thân tầm gởi.

 

Ngày chia tay sớm muộn gì cũng tới.

Ở lại đừng buồn nhớ tiếc thương nha.

Coi như tôi đang du lịch phương xa,

Đang bay bỗng với mây xanh, gió mát.

 

Tôi không muốn bị người ta mổ xác,

Banh bụng ra moi gan ruột người ơi.

Đến nhà quàn theo thủ tục mà thôi,

Không thăm viếng rồi thiêu cho nhanh, khỏe.

 

Và nhớ thiêu I-phone luôn đấy nhé.

Nó bây giờ là vật bất ly thân,

Là món ăn đặc biệt của tinh thần

Là cầu nối của trần gian lắm chuyện.

 

Xin đừng thả tro tàn tôi xuống biển,

Rãi xung quanh bồn hoa đẹp trước sân.

Để cho tôi cát bụi vẫn được gần,

Nhà có sẵn ...wi-fi và facebook.

 

Nhớ đừng mời thầy tụng kinh về cúng,

Nghe ê a thật quá chán mớ đời.

Bạn bè thương lên Face tám thơ vui

Hoặc kể chuyện tiếu lâm nào mới lạ.

 

Cứ tưởng tượng tôi đang cười ha hả,

Tươi như hoa tán dóc với mọi người.

Tiếc là không đối được chỉ nhìn thôi,

Nhưng cũng tốt, coi như ...hiền bộc phát!

 

Đừng cầu chúc tôi lên miền cực lạc,

Có thần tiên, có đức Phật, Chúa Trời.

Chốn tu hành tôi không hợp người ơi,

Cứ để mặc tôi lãng du theo hứng.

 

Sao đi chết mà xem chừng cũng sướng.

Vậy bây giờ tạm biệt nhé tôi bay.

Nhớ đến tôi thì cứ việc lên “phây”,

Sẽ thấy mặt cười như con khỉ đột!

 

Ủa mà tôi đang khỏe re chưa stroke 

Đang phây phây làm thơ phá chọc cười

Sao chưa chi chào vĩnh biệt mọi người?

Đời đẹp quá! Xin còn lâu mới ngủm!!!

——

 

Trăng trối thế nhưng không biết con cái có chịu nghe lời dặn dò của mình không làm tang lễ vì ngại thiên hạ dị nghị nói này nói nọ không? Mình muốn là một chuyện nhưng khi chết rồi thì thuộc quyền của bọn nó quyết định. Thành thử dặn dò thêm vài điều may ra điều thứ nhất nó không theo thì xuống điều thứ hai, thứ ba, v.v...

 

Có nhiều tang lễ ghi không nhận tiền phúng điếu nên khách đến viếng thường đặt vòng hoa đem đến để đầy nhà quàn phí ơi là phí, lại còn mắc công dọn dẹp thanh toán nữa. Theo ý tôi cứ ghi thẳng là không nhận vòng hoa, tiền phúng điếu sẽ đem làm từ thiện cho chỗ nào đó cứ ghi rõ vừa tiện cho người đi phúng điếu vừa có thể giúp đỡ cho những người cần đến.

 

Gia đình tôi theo đạo Phật. Nhớ hồi má tôi mất nghe lời hàng xóm chỉ dẫn mời thầy về giúp tụng kinh, cúng bái. Nghe tiếng thầy tụng ê a sao mà tang thương quá nên chúng tôi bị ám ảnh cho đến nay. Ông thầy cúng này còn bày vẽ đủ chuyện mê tín nên sau đó chúng tôi cạch luôn xin hình của má đem để chùa khác. 

 

Đến khi ba tôi bị mất chúng tôi không mời thầy về cúng và tụng kinh nữa. Trong tang lễ chỉ mở nhạc mà hồi sinh tiền người thích nghe như nhạc Trịnh công Sơn và mấy bài của ...Việt  Khang. Không khí ấm cúng và hay lắm!

 

Tôi có người anh họ không thích nghe kinh kệ nhưng vợ của anh thì tin và đi chùa thường xuyên. Chẳng may anh bị bịnh mất sớm và chị vợ để băng đọc kinh ra rả suốt ngày bên bàn thờ. Các bạn tin không, một đêm cả nhà đang ngủ yên thình lình nghe tiếng nhạc hát bài “Cô láng giềng” mà anh ấy rất thích nghe vang lên từ cái cell phone của ảnh! Không ai biết tại sao nữa nên đoán là anh ấy ở cõi bên kia muốn cho vợ biết ý của mình không muốn nghe kinh! Chắc linh hồn phải vận dụng nhiều thành công lực lắm mới mở được nhạc như vậy!

 

Cũng chuyện của ông anh họ này. Vợ con không muốn xa chồng và cha nên đã đem tro cốt của anh ấy để thờ trong nhà mặc cho nhiều người khuyên là để tro cốt trong nhà không tốt, con cháu bị mạt không ngóc đầu lên được...v.v. Vậy mà 3 đứa nhỏ con ảnh nay lớn lên đứa thành nha sĩ, 2 đứa kỹ sư thì hỏi có mạt không chứ?

 

Kể vậy để đừng nên tin mấy cái chuyện kiêng cử mê tín mà cứ làm những gì đúng luật và tiện lợi cho mình. Còn sống mà câu nệ chấp nhất quá thì qua thế giới bên kia chắc gì siêu thoát. Nên khi còn sống tôi cứ sống thoải mái, vui vẻ, không cố chấp, không làm điều ác, không thẹn với lương tâm, yêu đời, yêu người hy vọng khi chết đi cũng chẳng có gì hối hận và luyến tiếc, an tâm mà ra đi! 

 

Thanh Mai

 

Ý kiến bạn đọc
09/12/201904:28:14
Khách
Anh Đinh văn Hoà viết vui quá làm cười nãy giờ. Thanh Mai đâu có lừa ai vì làm bài thơ lúc đầu Thanh dùng chữ "Nếu" mà. Thú thật là trối trăng một hồi cũng tưởng mình chết thật. Ba năm sau tự dưng ngộ ra mình chưa chết nên làm thêm 4 câu cuối. Hi hi! Cám ơn anh chỉ dẫn sự quan trọng của "thở" nhen.
09/12/201902:22:50
Khách
Thưa cô Thanh Mai,
Tôi đã bị cô "lừa" một vố to !?. Chả là khi đang đọc bài thơ của cô, bị cô dẫn đi đủ no mọi nơi, hồn đang du hành trong cõi mơ... Đùng một cái cô lại viết "Đời đẹp quá !. Xin còn lâu mới ngủm !!!.". Tôi giật mình mới nhớ đến là mình chưa "ngủm" !?. Vậy thì chưa "ngủm" ta nói chuyện.. chưa "ngủm một chút cho vui. Chúng ta đang sống đây tức là đang đi dần đến cái chết, đó là định luật nhân quả, có sinh là có tử. Trên đường du hành về cõi chết, giống như chúng ta đang lái một chiếc xe hơi, hồn là người lái, xác là chiếc xe hơi. Nếu muốn đến đích an toàn thì ta phải chuẩn bị kỹ lưỡng người lái và chiếc xe cẩn thận để tránh bị "banh ta lông" (đột quỵ) trong lúc du hành.
Chiếc xe cũ ta có thể thay thế các bộ phận như vỏ xe, máy xe ...v.v nếu ta có tiền. Nhưng các cơ phận của ta thì khó thay thế, quả tim 500 nghìn đô, bộ gan 300 nghìn đô, bộ thận 200 nghìn đô...vv. Nghĩa là cho dù ta có tiền nhiều chưa chắc đã mua được các bộ phận trong ngũ tạng lục phủ của cơ thể, vì chúng không được bày bán như các linh kiện trong máy móc !?. Vậy bây giờ phải làm sao đây ?. Trở về luật nhân quả.
Muốn có quả tốt thì phải tạo nhân tốt, đơn giản vậy thôi. Ví dụ : Vui quá hại tim, buồn quá hại phổi, tức giận hại gan, lo sợ hại dạ dày ...v.v. Ăn nhiều quá hại ruột, ăn ít quá hại ruột, uống ít nước quá hại thận, uống nhiều nước quá hại thận, vận động quá sức : hại, vận động không đủ : hại, hít thở quá sức : hại, hít thở không đủ : hại. Vậy muốn đạt được "quân bình" thì phải học hỏi và thực hành một thời gian...
Ví dụ : Hai lá phổi của ta chứa được trung bình 4 lít không khí, nếu ta chỉ hít vào và thở ra trung bình là 2 giây đồng hồ thì ta chỉ hít vào và thở ra được 1/2 lít không khí !!!?. Đây chỉ nêu ra một thí dụ về thở để mọi người thấy là quan trọng cỡ nào. Nếu quý vị và các bạn đang rèn luyện bất cứ pháp môn nào thì rất hoan nghênh, nếu vị nào chưa tham gia thì xin hãy lưu ý. Khi luyện tập bất cứ pháp môn nào quý vị sẽ được hướng dẫn kỹ lưỡng để có đủ "tinh, khí, thần" là ba điều kiện ắt có và đủ để an toàn mà "ngủm" như tôi đã bị cô Thanh Mai "lừa" !?. Cảm ơn quý vị và các bạn, nếu có gì thì xin chia sẻ thêm. Trân trọng. ĐVH cẩn bút.
08/12/201904:01:06
Khách
Định vẫn hoa viết rất có ích cho bạn đọc cảm ơn
07/12/201916:28:13
Khách
Cám ơn anh DVH với những con số trên. Cả năm qua NY không dám đi bác sĩ vì cân nặng quá trọng lượng. Sau hai tháng kiêng ăn, NY xuống được 8 pounds. Thêm 4-5 tháng nữa hy vọng sẽ xuống thêm đến mức vừa ý. Sau đó NY sẽ đi khám bác sĩ tổng quát để biết rõ những con số của mình. Một lần nữa cảm ơn anh thật nhiều. Xin chúc anh và gia đình luôn được hạnh phúc và bình an 🙏💕
07/12/201916:20:14
Khách
”Còn sống mà câu nệ chấp nhất quá thì qua thế giới bên kia chắc gì siêu thoát. Nên khi còn sống tôi cứ sống thoải mái, vui vẻ, không cố chấp, không làm điều ác, không thẹn với lương tâm, yêu đời, yêu người hy vọng khi chết đi cũng chẳng có gì hối hận và luyến tiếc, an tâm mà ra đi!” Cám ơn tác giả với lời hay Ý đẹp. Sống hết lòng thì khi mất không có gì luyến tiếc 💕
07/12/201910:00:47
Khách
Cám ơn anh Chương. Thanh sẽ vào internet in mẫu advance dỉreceive và làm theo anh hướng dẫn.
Cũng cảm ơn Andy đã bỏ công góp rất nhiều ú kiến.
Thưa anh Đinh văn Hoà, môn Y Võ Dưỡng Sinh nghe hay quá Thành đã từng tập thở chắc được khoảng chục ngày rồi không hiểu sao tự nhiên quên mất không tập tiếp. Thanh có cậu em họ tập được khí công lợi hại lắm, đã chữa bệnh sình bụng của Thanh bằng khí. Cám ơn anh đã gợi ý nghiên cứu và tập môn võ này.
Rất khoái câu của anh Bờm: câu niệm Phật hay Chúa thời còn sống không niệm , không nhớ thì khi chết , càng không nhớ đến Phật , chúa đễ về được , chỉ có theo nghiệp mà đi thôi ...
Cám ơn tất cả mọi người đã góp ý
06/12/201901:30:02
Khách
Advance directive ở trên mạng.
Gõ vô google sẽ hiện ra cái form, để điền vô, xong, PRINT ra 2 copies, 1 cho bác sĩ gia ĐÌNH, 1 CHO CON CÁI để khi hấp hối họ rút ổng thở ra cho mình chết nhẹ nhàng khỏi phiền ai. BÁc sĩ khỏi sợ bị con cái kiện cáo nếu có giấy đó trong tay.
05/12/201915:56:28
Khách
>Tôi thầm nghĩ một cách đơn giản Chúa, Phật luôn luôn chào đón chúng ta không cần người "dẫn đường" đâu.
Tất cả là đó còn người đặt ra....

>Thật ra , Chúa hay Phật không chào đón ai , khi người đó khi còn sống không thật tâm muốn về với Phật hay Chúa , cái đótự mình nghĩ ra mà thôi ...... khi còn sống ,ôm đồm nhiều việc , chồng hay vợ con níu kéo ....khi chết bất đắc kỳ tử ,hay ra đi êm ái thì thần thức mê mờ , không biết về đâu , câu niệm Phật hay Chúa thời còn sống không niệm , không nhớ thì khi chết , càng không nhớ đến Phật , chúa đễ về được , chỉ có theo nghiệp mà đi thôi ....

That is correct, in 3 realms (Tam giới ) and 4th realm, the realm of past englitement masters for their followers such as Đức Phật A Di Đà và cõi Tịnh Độ. At least 9 levels in cõi Tịnh Độ for the true believers, my mom in this case, she recites Lord Phật A Di Đà all the time, but she is not a complete vegetarian (not vegan). If she is a vegan may be her level is better but ...

"Niệm Phật được nhân quả, tụng kinh được thông minh, giữ giới được sinh lên cõi trời, bố thí được phước báo, nhưng tìm Phật thì rốt cùng chẳng thể được."
Huyết Mạch Luận
05/12/201915:50:55
Khách
>cần người "dẫn đường"; đâu
May be do not need in 3 realms. 4th realm may be. And 5th realm (Nirvana, Kingdom of God, …)
may be. Well, you can do it in 5th realm but very very very difficult, in Buddhism names it Bích-chi Phật or Độc giác Phật.
"Như tự mình sẵn có duyên lành nắm hiểu được ý thánh thì chẳng cần phải học hỏi nơi bậc thiện tri thức. Đó là những người sinh ra đã sẵn biết, sở học vượt trội hơn người.' Huyết Mạch Luận

In reality, you need a professor who provided sponsorships for your Ph D thesis, the same with Buddhahood, Christhood, Guruhood, .. You need the networking with other Gods in different Realms, the protection from them and your helper, and super power stuffs that you learned from him..

Here is an example from Jesus the Christ for his direct disciples when he was alive.
John 14:6, “I am the way, the truth, and the life. No one comes to the Father except through me.”
"As long as I am in the world, I am the light of the world."

"Cho dù tánh Phật vốn tự có, nếu không nhờ nơi thầy, rốt lại cũng không rõ được. Không nhờ nơi thầy mà hiểu được, việc ấy rất hiếm có."

If you want to be in the top, you have to read the works of the top such as
Jesus the Christ, Shakyamuni the Buddha, Mohamed the Messiah, Lão Tử , ...
For example: Tibet: I only read the works of Lien Hoa Sinh, Tsongkhapa,Milarepa,
05/12/201906:02:26
Khách
xin thành thật chia buồn với những gia đình có người mất vì bịnh ung thư hay nan y ...... chính tôi cũng có đại tang trong năm kỷ hợi này , người bạn đời ra đi vì bịnh ung thư gan xong gần 3 tháng sau mẹ ra đi vì đột quị và nằm 1 chỗ 4 năm trời
Tôi nghĩ có thễ nhiều người không hiễu về vấn đề mời thầy đến cúng hay tụng kinh và cũng tuỳ thầykhi mình mời , tụng có tâm hay không hay chỉ tụng cho có lệ ....... khi tụng kinh thì kinh Phật làm gì có chuyện vui hay náo nhiệt như nhạc của thế gian được ,mình mời thầy tụng kinh chủ yếu cho người chết họ nghe , họ buông xả , không chấp vào cái thân cuả họ hay quyến luyến ,con cái , chồng vợ còn ỡ lại , mà không chịu đi đầu thai cứ quanh quẩn ỡ cõi âm , đó là mình thương họ , chứ đâu phải tụng cho mình vui đâu mà nói tụng kinh nghe buồn thám sầu , cũng như nhiều người , các thầy khuyên cúng chay cho người chết , vì không muốn việc sát sanh cúng cho nguời chết sẽ tạo thêm nghiệp cho nguời chết , nhưng thân nhân không tin không cúng chay , họ cúng mặn , thịt cá ê hề , chủ yếu cúng xong rồi cho người sống ăn nhậu luôn , thân nhân người chết còn viện cớ , cúng chay không ai ăn , con cháu không ăn , vậy họ vì họ chứ đâu phải vì người thân đả chết .....
Thật ra , Chúa hay Phật không chào đón ai , khi người đó khi còn sống không thật tâm muốn về với Phật hay Chúa , cái đótự mình nghĩ ra mà thôi ...... khi còn sống ,ôm đồm nhiều việc , chồng hay vợ con níu kéo ....khi chết bất đắc kỳ tử ,hay ra đi êm ái thì thần thức mê mờ , không biết về đâu , câu niệm Phật hay Chúa thời còn sống không niệm , không nhớ thì khi chết , càng không nhớ đến Phật , chúa đễ về được , chỉ có theo nghiệp mà đi thôi ..... lúc sống đa số làm việc thiện thì còn đở , chứ tạo nghiệp ác nhiều thì đầu thai cõi nào nữa , chắc chắn không phãi cõi lành rồi ..... nhiều người không tin , khi chết rồi , có muốn trở lại trần gian để báo cho người thân cũng không được nữa .......
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 3,528,856
Chương trình America's Got Talent (AGT) trên truyền hình NBC, ra mắt từ tháng Sáu 2006, tới nay đã trụ được 13 mùa, tiếp tục làm mê mẩn 12 triệu khán giả hàng tuần. Simon Cowell, nhà sản xuất của AGT, vào danh sách báo Time bình chọn 100 nhân vật thế giới tạo nhiều ảnh hưởng nhất. Sang năm 2019. Simon 60 tuổi. Show chung kết AGT The Champions mùa thứ 13, gồm những màn trình diễn hấp dẫn của các tài năng đã thắng giải từ khắp thế giới, được sắp xếp thành 7 chương trình TV, trình chiếu đúng dịp Tết Kỷ Hợi. Riêng chương trình cuối, công bố kết quả AGT 2019, sẽ chiếu ngày Thứ Hai 18/02/19. Sau đây là bài viết của Tố Nguyễn, tác giả lần đầu viết về nước Mỹ và đã nhận giải đặc biệt 2018.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ khi tuổi ngoài bát tuần. Bà tên thật là Nguyễn thị Ngọc Hạnh, cùng gia đình tới Mỹ từ 1979, hiện là cư dân hưu trí tại miền Đông. Bài viết đầu tiên là thư kể về mùa đông băng giá khác thường tại vùng Thủ Đô Hoa Kỳ.
Tác giả tên thật Trịnh Thị Đông, hiện là cư dân Arkansas. Bà sinh năm 1951, nguyên quán Bình Dương. Nghề nghiệp: Giáo viên anh ngữ cấp 2. Tới Mỹ vào tháng 8, 1985, bà dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 7, 2016 và đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2017. Sang năm 2018, Dong Trinh có thêm giải Vinh Danh Tác Giả, thường được gọi đùa là giải Á hậu. Sau đây là bài viết đầu năm của tác giả.
Thứ Năm tuần này là Ngày Tình Yêu / Velentine Day 2019, đánh dấu đúng 750 năm ngày 14 tháng Hai năm 269, khi Giám mục Valentine bị hoàng đế La Mã Claudius Đệ Nhị cho lệnh chặt đầu, vì làm phép kết hợp các đôi lứa theo nghi thức nhà thờ. Nhân ngày đặc biệt này, mời đọc bài viết thứ ba của Pha Lê. Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Bà tên thật là Ngô Phương Liên, cựu nữ sinh Trưng Vương, vượt biển qua Mỹ năm 79. Đi học lại gần 6 năm mới ra trường với bằng BS engineer năm 85. Hiện là cư dân Lafayette, Louisiana. Bút hiệu Pha Lê, theo chú giải vui của tác giả, không phải là trong veo như Pha Lê, mà là... Pha trò và Lê la!
Iris Đinh là tác giả đã nhận giải Chung Kết 2017, với hai bài "Chuyện Góc Bếp," và “Con Bé Nổi Loạn,” hai tự sự về mẹ và con gái trong một gia đình đổ vỡ. Sau 13 năm trở lại trường học và thực tập, mẹ trở thành một thạc sĩ về y tế tâm thần. Cô con gái từng nổi loạn thì trở thành Tiến sĩ Anne Q. Phan tại đại học UC Irvine và UC San Diego, người xác định được gene gây đột biến giúp sinh vật mọc thêm tay chân, mà báo O.C. Register đã đăng tin ngày 5 tháng Tư 2013. Sau đây là bài mới của tác giả, trích từ báo xuân Việt Báo Tết Kỷ Hợi 2019.
Tác giả sinh năm 1959 tại Đà Nẵng đến Mỹ năm 1994 diện HO cùng ba và các em, định cư tại tiểu bang Georgia. Hiện là nhân viên công ty in Scientific Games tại Atlanta, tiểu bang Georgia. Bà đã góp bài từ 2015, kể chuyện về người bố Hát Ô và nhận giải Viết Về Nước Mỹ. Bài viết mới về Tết sau đây được trích từ báo xuân Việt Báo Tết Kỷ Hợi.
Tác giả đã nhận Giải Việt bút Trùng Quang 2016 và thêm Giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Ông tốt nghiệp cử nhân về Ngôn Ngữ Học tiếng Tây-Ban-Nha tại UC Irvine. Sau 5 năm rời trường để theo học tại UCLA, tốt nghiệp với hai bằng cao học và tiến sĩ về ngành Ngôn Ngữ Học các thứ tiếng gốc La-Tinh, ông trở lại trường cũ và thành người đầu tiên giảng dạy chương trình tiếng Việt, văn hoá Việt từ năm 2000 cho tới nay. Bài viết mới sau đây kể về lớp dạy văn chương Việt tại UC Irvine.
Tác giả là cư dân Miami, Florida, đã góp nhiều bài viết tuy ngắn nhưng tinh tế, cho thấy tấm lòng của ông với quê hương, con người, và nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Sau đây là bài ông viết đầu năm mới Kỷ Hợi.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm thứ 20. Bà tên thật Trần Ngọc Ánh sinh 1955, sau khi đi tù gần 11 năm về tội chống Cộng Sản từ đầu 1979 đến cuối 1989, đã tốt nghiệp Đại học năm 1995 ngành Quản trị kinh doanh tại VN. Sang Mỹ định cư theo diện kết hôn năm 2007, hiện đang sống tại thành phố Victorville, miền Nam California. Nghề nghiệp nội trợ. Sau đây, thêm bài viết đầu năm mới của bà.
Chúc Mừng Năm Mới Kỷ Hợi 2019. Viết Về Nước Mỹ bắt đầu năm Canh Thìn 2000. Từ Thìn tới Hợi, vừa đúng 20 năm. Ngày đầu năm Hợi, xin mời đọc bài Tết của Lê Nguyễn Hằng. Tác giả là một cây bút nữ kỳ cựu tham gia Viết Về Nước Mỹ từ nhiều năm qua. Năm 2017, với bài viết “Ba Người Đàn Bà Tuổi Dậu”, bà nhận giải Vinh Danh Viết Về Nước Mỹ. Bài sau đây trích từ báo xuân Tết Kỷ Hợi 2019.