Hôm nay,  

Bão và hậu bão IAN ở FLorida

03/10/202214:48:00(Xem: 3095)
bao ian
Hình do tác giả gửi.



Bão IAN là cơn bão lớn thứ 4 ở Florida và lớn thứ 5 trong lịch sử lập quốc của Hoa Kỳ. Không chỉ vậy, từ khi trung tâm bão thành lập ngay phía nam Cuba đến lúc tiến vào đất liền ở phía Tây-Nam Florida chỉ có 2 ngày, với sức gió cuốn gần cấp 5 (155 miles/hr.) và tầm ảnh hưởng của nó rộng đến 350 miles đường kính, khiến chính quyền và cư dân nơi đó trở tay không kịp và bị tổn thất nặng nề. IAN còn được gọi là bão nhiệt đới nên ngay cả khi giảm bớt gió, lượng nước mưa vẫn đổ xuống nhiều, có chỗ đo được gần một mét nước trong 24 giờ gây lụt lội khắp nơi và thiệt hại càng nghiêm trong.

Một cách tổng quát những thiệt hại:
- Hiện đã tìm được 67 người thiệt mạng, con số này có thể còn tăng thêm.
- Thiệt hại vật chất ước tính từ 60-70 tỷ usd.
- Có 2.6 triệu ngôi nhà bị mất điện. Cho đến tối thứ Bảy đã phục hồi được hơn một nửa.

Sự di chuyển của bão IAN cũng bất thường khiến các nhà khí tượng khó tiên đoán. Đầu tiên phần lớn trong số họ nghĩ nó sẽ đi dọc bờ Tây và đổ bộ đâu đó trên hướng bắc FL, hôm sau lại báo nó sẽ cập bờ ở Tampa, cuối cùng nó quẹo phải sớm hơn cả chục giờ và đổ vào vùng Fort Meyer, chính xác là cảng Charlotte ở phía Tây Nam.

Ngay khi nhận được  tin các cơ quan khí tượng thông báo có bão, các hoạt động về phòng chống được chuẩn bị:

- Thống đốc tiểu bang đã tuyên bố tình trạng khẩn cấp và đưa ra các hướng dẫn cụ thể. Có  5000 vệ binh quốc gia cùng với các phương tiện của quân đội, được điều động để sẵn sàng ứng phó. Tổng Thống Biden chỉ thị Cơ quan FEMA (Federal Emergency Management Agency) ngay lập tức gửi 700 nhân viên cùng lưu ý đến việc điều phối các nhu yếu phẩm như nhiên liệu, thực phẩm, thuốc men... ưu tiên cho các vùng sắp bị thiên tai.

- Các cơ quan thiện nguyện tầm vóc quốc tế như: Hồng Thập Tự, Medical Corps... đã đến từng nhà hỏi xem ai có nhu cầu đi tránh bão họ sẽ giúp đỡ.

- Các cơ quan truyền thông quốc gia và địa phương hoạt động ráo riết, các phóng viên đến tận các vùng sắp và đang bị bão để tường trình cụ thể để người dân biết được tình hình và mọi diễn biến đang xảy ra.

Những tác hại chính của IAN và cách được phục hồi.
- Gió làm sập nhà hoặc những tổn thất khác như tốc mái, sập hàng rào, cây đổ vào xe, nhà... phần lớn sẽ được bảo hiểm bồi thường.
- Nước lụt cũng gây tổn thất lớn, thí dụ: Căn nhà chỉ cần bị ngập vài inches trong một ngày thôi, theo tiêu chuẩn (code) hướng dẫn của các cơ quan công quyền. Chủ nhà phải cắt bỏ hết phần ván vôi phía dưới lên cao một foot, loại bỏ vật cách nhiệt (insulation) rồi làm mới lại...Nếu không làm vậy, độ ẩm của nó mọc rêu và trở lên độc hại về lâu dài, nên việc phục hồi các căn nhà bị ngập sẽ rất tốn phí nhiều công, của, thời gian. Mà vụ này sẽ không được bảo hiểm bồi thường nếu không mua riêng.

- Hiện nay nhiều vùng vẫn chưa có điện và internet vì còn bị nước ngập, ngay cả khi có điện rồi có thể vẫn chưa có internet bởi các phương tiện cung cấp đường dẫn bị hư hại. Riêng vụ này thì tỷ phú Elon Musk chủ SpaceX đã ngay lập tức cung cấp 120  Starlink satellite tốc độ cao để bà con có internet xài.

- Trong bài diễn văn tuyên bố tình trạng khẩn cấp, Thống đốc Desentis cho biết có 28,000 chuyên viên ngành điện (14,000 trucks) từ khắp các tiểu bang, xa nhất từ Ohio sẽ đến ngay khi bão đi qua để phục hồi lại điện cho cư dân.

Thứ Hai ngày 3-10  TT Biden và phu nhân sẽ đến thăm đảo Puerto Rico, vùng lãnh thổ của Hoa Kỳ mới bị bão Fiona tàn phá vài tuần trước, sau đó họ sẽ đến viếng thăm Florida. Trong cuộc điện đàm với thống đốc Ron DeSantis, TT Biden hứa chính quyền liên bang sẽ thỏa mãn hầu hết các yêu cầu của Florida.



Năm 2017 sau bão IRMA, tôi có căn nhà cho thuê bị ngập nước. Sau khi đôi bên đồng ý hủy hợp đồng thuê mướn, tôi hoàn các khoản tiền còn lại cho người mướn để họ có thể tìm mướn chỗ khác và làm chứng những thiệt hại của họ trong nhà. Sau đó họ được FEMA cho hơn $5000.00 tiền thiệt hại. Năm ấy bão IRMA không tàn phá nhiều bằng IAN đợt này, vậy mà liên bang đã gửi hàng chục ngàn nhân viên và các phương tiện xuống hỗ trợ, mỗi thành phần có công việc riêng. Nào xe cạp hốt các loại phế thải chất lên xe tải mang đi, nhân viên sửa nhà, thư ký đi lấy danh sách nạn nhân và kê khai thiệt hại...Hàng này họ cứ tới thăm hỏi tôi xem có cần giúp đỡ gì không? Tôi phần có bảo hiểm, phần có sẵn thợ và nhất là sợ giao việc cho họ sẽ không được như ý mình nên từ chối. Nói vậy để thấy chính quyền của các quốc gia dân chủ như Hoa Kỳ, tuy không hoàn hảo nhưng họ được dân bầu chọn vào các chức vụ dân cử, họ buộc phải chăm lo cho dân, nếu không sẽ bị loại khỏi bộ máy công quyền lần bầu cử sau.

Phần chúng tôi:

 

Bão IAN quẹo lộn rồi đi vào ngay Orlando. Còn may cho cư dân ở đây là gió giảm nhẹ khi đến nơi làm bớt thiệt hại hơn nhiều so với phía Tây Nam, nơi bão cập bến.

Ít thôi chứ sức gió cuốn 60-70 miles/giờ và độ giật từng cơn cũng khối nhà bị tốc mái, đổ hàng rào,. Nhất là lượng nước mưa đổ xuống đây 16" trong 24 giờ đã gây lụt lội hơn nửa thành phố ở những vùng thấp-trũng.

Riêng vườn nhà tôi ngoài việc bị lụt còn có một số cây bị gãy, đổ ngã nằm xuống hoặc nghiêng qua, vẹo lại.

 

Như đã tính toán. Sáng thứ Sáu là bắt tay ngay vào việc phục hồi các cây này, sợ để lâu rễ mới nó mọc ra thì khó làm hơn. Sau khi chuẩn bị các thứ đem ra vườn, cứ chồng cong lưng đẩy lên thì vợ dạng cẳng chống vào.

Giải thích nôm na: Nhà sẵn gỗ 2x6  có chiều dài 48", 72", 96". Tôi dùng cưa cưa hình chữ V một đầu hàng loạt, xếp sẵn dưới gốc các cây bị đổ này, đem hai con đội xe và nhiều concrete blocks, gạch, gỗ cắt ngắn...Hai con đội thay phiên nhau kích từng cây lên dần, tới độ cao đủ để chêm các cây gỗ thì mẹ cháu chống nó vào, cho đến khi các cây đổ đứng lên được như cũ thì mới khoá chặt cổ để nó khỏi nhúc nhích, cục cựa, dù mai kia có gió lớn thổi đến cũng không lay chuyển, một vài năm sau hy vọng chúng sẽ phục hồi.

Hôm nay xem ra các cháu đã vui vẻ, hạnh phúc lắm.

Ngoài ra còn phải đi làm việc xã hội với một số bà con hàng xóm, cắt các cành Oak lớn gãy rơi xuống đường làm bế tắc giao thông, chính phủ bây giờ có rất nhiều việc quan trọng hơn để chăm lo. Còn phải sửa vô số hàng rào, cắt cành cây các chỗ khác, dọn ra đường để khi có thể cơ quan FEMA đến giúp kéo đi.

Việc không là việc.

Tạo Hóa nhiều khi cũng lắm trò

Đang không gửi bão loại thật to

Gây ra nhà sập, vườn tan tác

Con người đây đó lại phải lo.


Trong cuộc đời, tôi có hai lần lo âu quá sức. Lần thứ nhất là gặp cơn giông tố sau khi bị cướp biển  rồi phá hư máy khi vượt biên 42 năm trước và lần này qua cơn bão IAN. Thử tưởng tượng ban đêm trong nhà tối om, ngoài trời mưa gió vần vũ, những cơn gió hú vang bên ngoài cộng với sấm chớp đì đùng, mà mình bị cắt mọi thông tin với bên ngoài thì không lo âu sao được.

Chả ai muốn có thiên tai xảy đến cho mình. Nhưng lỡ có khi nó đến thì hãy cố gắng vượt qua. Bây giờ thì qua đêm đen trời lại nắng. Cư dân Florida những vùng không bị lụt thì cuộc sống đã trở lại bình thường. 

Tạ ơn Đất Trời.

Hồ Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 495,788
Dưới ánh nắng chiều chói chang, nhìn những quân nhân huấn luyện oai vệ với tác phong nghiêm chỉnh, các nam nữ tân binh mạnh mẽ, nhanh lẹ trong quân phục của người lính, ba-lô nặng trĩu trên vai đi đứng thao tác gọn gàng ngoài sân trường, các cô cậu học sinh thích thú xầm xì to nhỏ với người thân. Đi ngang cổng chính chúng tôi thấy câu phương châm của trường được ghi đậm trên cao “ We will not lie, steal, or cheat, nor tolerate among us anyone who does ” như một huấn từ của khóa sinh. Kế tiếp, chúng tôi được đưa tới sân cờ nơi có một bức tường đá đen dài gần ba thước hơi uốn cong có ghi tên các sĩ quan tử trận trong chiến tranh với dòng chữ được khắc như sau “ In Memory Of Our Fellow Graduates Who Have Fallen in Battle.” để mặc niệm!
Viết những dòng tâm can này vào ngày Nguyễn Văn Kỷ Ngọc Thuyền - bé Bi con tôi tròn 46 tuổi, trái tim thương tật của người cha Mai Quan Vinh chỉ khát khao duy nhất một điều, lần cuối trong đời cha được ôm chặt bé Bi vào lòng nghe con khẽ gọi hai tiếng “Cha ơi!…”
Quốc Kỳ của một quốc gia dĩ nhiên luôn luôn phải được tôn kính, yêu mến và trân trọng từ người dân của đất nước đó, bởi mỗi một đất nước vĩnh viễn chỉ có một Tổ Quốc và một Màu Cờ, nhưng bất hạnh thay lịch sử đã ghi lại biết bao nhiêu quốc gia sau cơn binh biến, hay sau những cuộc chiến tàn khốc, đất nước đã phải thay tên đổi họ, và lá quốc kỳ cũng đành ngậm ngùi thay hình đổi dáng cho phù hợp với tình trạng đất nước. Việt Nam của Thu Quỳnh cũng cùng chung số phận bi đát đau thương như thế khi cuộc chiến Nam Bắc tương tàn vừa kết thúc.
Thằng tôi lại lợi dụng mùa đông lạnh lẽo cùng với mùa đại dịch Cô Vi dai dẳng bị nằm nhà tù lỏng nên lấy sơn dầu, khung vải và cọ vẽ vung vít làm vui. Có chị bạn rất thích tranh tôi trưng lên Facebook và than ông trời bất công quá vì tài vẽ vời và viết văn vớ va vớ vẩn của tôi. Thật ra ai cũng có tài năng không ít thì nhiều mà nếu không dùng và luyện tập thì tài năng có hay chi mấy cũng bị hao mòn và mất mát. Nên tôi sáng tác hơi nhiều tranh, chất đầy trong phòng ngủ của cậu con trai đã dọn đi San Francisco làm thầy lang. Hai chúng tôi đã phải bàn nhau “xuất cảng” số lượng tranh trong nhà. Bạn bè ai biết thưởng thức nghệ thuật của mình thì cho không biếu không, khi thì trưng bán trên mạng saachiart.com và Instagram, bầy tranh bán khi mùa garage sale bắt đầu và có khi liều lĩnh dựng lều bán tại các Hội Chợ nghệ thuật địa phương để ai ngưỡng mộ tranh của mình thì khuân về nhà giùm.
Còn niềm sung sướng nào bằng khi được tiếp xúc các đàn chị đàn anh, bậc thầy cô xuất chúng. Mỗi ngày tôi được tắm gội trong biển thơ, và tưởi tẩm suối văn chương. Đọc tác phẩm nào cũng đều thấy có cái hay riêng để học hỏi, tác giả này có lối văn trong sáng, tác giả kia ý tưởng hay, tác giả nọ nội dung câu chuyện luôn hướng thiện, tác giả khác sưu tập những tài liệu bổ ích..v..v...Ngoài ra hội có nhiều trò chơi thú vị như làm thơ nối tiếp vần cuối, nạp bài về chủ đề này hay chủ đề nọ để ra sách, đóng góp câu chuyện ngắn dưới 100 chữ, hoặc mục tán gẫu đùa giỡn của 2 hội đàn bà.
Ông bà trùm Nguyện là một trong những người sáng lập ra họ đạo lẻ này. Ông bà đã bước vào lứa tuổi “bát thập cổ lai hy”, định cư ở đây từ những ngày còn chân ướt chân ráo, hoang mang lẫn vui mừng, bắt đầu cuộc sống mới, tự do trên đất nước được mệnh danh là Vùng Đất của những người Can Đảm (Land of the Braves). Ông Nguyện là một cựu hạ sĩ quan ngành truyền tin của quân lực Việt Nam Cộng Hòa, vượt biển và đến Mỹ năm 1980. Bà Hồng, vợ ông, cùng 2 con vượt biển 3 năm sau đó rồi đoàn tụ với ông vào năm 1984. Nhiều người tỵ nạn Việt Nam khác cũng dần tìm về đây, họ sống yêu thương và đùm bọc lẫn nhau.
Thấm thoát cho đến nay, khi cộng đồng người Việt tại Nam California phát triển không ngừng, người kéo đến “đất lành chim đậu” ngày càng tăng, các chị đã là những nhân viên thâm niên kỳ cựu tại đây, rành rẽ các luật welfare, an sinh xã hội, góp phần giúp cộng đồng Mỹ và cộng đồng Việt bằng những kinh nghiệm và bằng niềm yêu thích công việc. Nghe các chị kể nhiều câu chuyện, nhiều mảnh đời đó đây mà công việc đã cho cơ hội gặp gỡ, với tất cả niềm vui và hãnh diện, tôi cảm thấy đó cũng là sự thành công trong nghề nghiệp của các chị.
Chồng bà đánh cá ngoài biển, rồi theo người ta vượt biên đi mất. Một tay bà ở lại chèo chống nuôi con. Thời gian đầu không có tin tức gì của ông ấy. Gần chục năm sau mới thấy thơ về, nói ổng đã lấy vợ khác rồi. Ổng xin lỗi bà mong bà thông cảm, vì cuộc sống nơi xứ người khó khăn và bơ vơ quá. Bà kêu thằng hai viết thơ trả lời ba, rằng “Má hiểu hoàn cảnh của ba. Má không buồn đâu. Ba đừng lo, ráng giữ gìn sức khỏe“. Khi đọc những lời đó cho con, mắt bà ráo hoảnh. Nhưng buổi tối bà ngồi nhìn ngọn đèn dầu leo lét, nước mắt ở đâu mà cứ tuôn hoài.
Hôm nay tôi muốn giới thiệu đến bạn đọc một tâm tình khác, một ước mơ to lớn hơn mang tính cách cộng đồng. Hoài bão của một người bạn mà tôi tình cờ quen biết mới đây, có dịp viếng thăm khu vườn cây trái đang hình thành và một ước mơ, muốn khơi dậy tâm tình của cộng đồng người Việt rất đáng khích lệ của anh.Truyện bắt đầu từ vài năm trước, anh liên lạc và đến khu vườn của chúng tôi mua các loại cây giống như: Mận chuông, sapoche, chuối sứ...dần dần nói đến việc mò cua, bắt ốc, câu cá trong hồ, các loại cá anh thích ăn, thỉnh thoảng bắt được các loại cá này thì tôi nhắn tin anh đến lấy.Đường Colonial là trục lộ chính của Orlando, đặc biệt của người Việt. Chúng tôi đi lại trên con đường này hầu như mỗi ngày, trông thấy tấm bảng hiệu để tên Việt Plaza, lại có tượng đức Trần Hưng Đạo thật to ở ngay lối vào. Biết là của người Việt nhưng cũng không để ý lắm. Mới đây anh đến lấy cá và biếu lại một bọc trái trứng cá. Cái xe tải anh lái có dán chữ VIET PLAZA. Hỏi ra mới biết anh chính là chủ củ
Bỗng dưng cả tuần nay, sau ngày Lễ Độc Lập của Hoa Kỳ, hình như có sự thôi thúc mãnh liệt khi nhìn nước Mỹ rộn rã vui mừng chào đón ngày trọng đại. Tôi bỗng dưng cố gắng quay ngược thời gian trở về quá khứ, để ghi lại và chia sẻ về quãng đời “làm dân nước Mỹ” của tôi, với những chuyện vui buồn trên xứ sở Hoa Kỳ đầy tự do và ấm áp tình người. Chắc chắn tôi không thể nào nhớ hết, viết hết, và viết đầy đủ chỉ trong một bài viết. Vì ngoài cái thú đam mê thơ thẩn xướng họa cùng bạn bè, tôi chưa từng viết thể loại văn xuôi bao giờ. Hôm nay tự nghĩ thôi thì mình cứ... bạo gan viết thử vậy. Kính mời quý anh chị em cùng các bạn hãy vui lòng đón nhận bài viết đầu tay như một món quà tinh thần ủng hộ cho tác giả “mầm...già” nhé! Mong lắm thay!
Nhạc sĩ Cung Tiến