Hôm nay,  

Xấu Che, Tốt Khoe

01/11/201500:00:00(Xem: 15306)
Tác giả: Lưu Nguyễn
Bài số 3660-18--30150vb8110115

Tác giả cư trú tại Davis, CA, từng nhận giải danh dự Viết Về Nước Mỹ, với nhiều bài viết kể chuyện đi học, đi làm, đi thực tập làm giảng viên trong ngành thẩm mỹ tại trường Sacramento City College, gần nhất là loạt bài viết về bằng cấp học hành ở Mỹ. Sau đây là bài mới nhất.

* * *

Tôi đã phải than Khổ Quá và cúi xin bà bạn, còn trong thời gian “tham quan đế quốc Mỹ”, đừng hỏi khó tôi thêm câu nào nữa. Biết mình đã thắng lớn, bà cười hả hê, vỗ mạnh vào vai tôi và nói:

- Ừ, không hỏi nữa. Nhưng tại sao bà lại phải chờ đến lúc tôi bực mình, gắt om lên rằng: “Chỗ bạn bè có gì phải che dấu ?”(che dấu vì xấu xa), lúc đấy bà mới chịu “khai báo” công việc làm của các con bà. Những công việc mà phụ huynh chúng tôi luôn mơ, ước gì con cái mình có được những việc làm tốt đẹp như thế. Tiện thể tôi cũng nhắc bà hãy luôn nhớ là “xấu che”, “tốt khoe” ra chia xẻ cùng mọi người, không nên ích kỷ giữ trọn niềm vui cho riêng mình và gia đình.

Tôi chỉ là khách từ VN đến thăm nước Mỹ. Thế mà, khi nhìn thấy những sự tốt đẹp trong cộng đồng VN, tôi đã gọi ngay điện thoại về bên nhà để khoe. Nào là khoe Việt Nam ta đã có người làm Tướng trong quân đội Mỹ, khoe gia đình ông bà Vũ Thế Hiệp có 4 người con rất thông minh, tất cả đều học hành ra làm Bác Sĩ, khoe các cháu của tôi học rất giỏi, được nhiều bằng khen treo đầy phòng khách, khoe nhà ông bà Tài bên VN, chồng đạp xích lô, vợ bán chuối chiên, ấy vậy mà khi qua được đến Mỹ, họ đã thoát ngay kiếp khổ nạn, con cái học ra dược sĩ, kỹ sư chạy toàn xe xịn, nhà ở trong khu giàu sang có hồ bơi, sân chơi bóng rổ, phòng tập thể dục, v.v...

Và tôi luôn che dấu, không bao giờ kể lại những việc làm xấu xa của một số người Việt Nam ta ở Mỹ. Tôi tức giận vô cùng khi xem những bản tin, nhìn thấy tên họ Huỳnh, Lý, Lê, Trần, Nguyễn, Phạm, Hoàng, Phan bị còng tay về đủ các loại tội... Thậm chí mua, bán cả cái giấy phép hành nghề làm móng tay chân nhỏ nhoi. Trong khi người mua chỉ cần bỏ công sức ra học trong vài tháng là có được, cần gì phải gian dối, phải bỏ tiền thật ra mua đồ gỉa, như tin tức đã được đăng trên các tờ báo Việt ngữ…”

- Bà mới nói “xấu che”, sao lại còn …

- Ừ, thì “xấu che”. Nhưng bà là bạn tôi, bà có thấy mình sai, khi không muốn tôi “hỏi” và cũng không muốn tôi “nói” là tại làm sao ?

- Là tại “cái tôi đáng ghét” đó mờ.

- Rõ dở hơi. Cái tôi của ai mà chẳng đáng ghét! Tôi sẽ không “hỏi”, không “nói” nữa, vì bà đã “cúi xin, cúi lạy”. Nhưng tôi rất muốn biết học vị “Doctor of Pharmacy” ở Mỹ, được Việt Nam ta gọi là “Dược Sĩ”, “Bác Sĩ Dược Khoa” hay “Tiến Sĩ Dược Khoa” ?

- Tôi nghĩ gọi thế nào cũng … đúng. Tùy theo hoàn cảnh và suy nghĩ riêng của mỗi người.

- Tùy theo hoàn cảnh và suy nghĩ riêng của mỗi người là thế nào ?

- Là tại, hiện nay nước Mỹ có khoảng 3.026 Universities (Source: National Center for Education Statistics), nhưng chỉ còn hơn 10 Đại Học đào tạo Bachelor of Pharmacy (viết tắt là B.Pharm), hoặc Bachelor of Science in Pharmacy (viết tắt là B.S.Pharm) là bằng cấp Đại Học 4 năm trong lĩnh vực Khoa Học Dược Phẩm. Sinh viên tốt nghiệp chương trình này, không đủ điều kiện để trở thành Pharmacist có học vị Doctor of Pharmacy (viết tắt là Pharm.D) họ cũng được gọi là Dược Sĩ. Ở Việt Nam hiện nay chưa có chương trình đào tạo Doctor of Pharmacy (Pharm.D) đúng không ?

- Thì tôi đã nói, Dược Sĩ bên VN chỉ có bằng cấp Cử Nhân Dược/Bachelor of Pharmacy, làm gì đã có đào tạo ra Pharm.D để thế chỗ cho B.Pharm, B.S.Pharm.

- Nói vậy là bà đã hiểu rõ gía trị thực sự giữa hai văn bằng “Bachelor of Pharmacy” và “Doctor of Pharmacy” không hề giống y như nhau. Nhưng một số người Việt Nam ta ở Mỹ, đã “quen” dùng danh xưng “Dược Sĩ” cho cả hai học vị “Bachelor” và “Doctor”.

Vì thế, để tránh tình trạng bị ngộ nhận giữa Bachelor of Pharmacy và Doctor of Pharmacy. Những tiệm thuốc tây do người Việt Nam ta làm chủ, khi đăng quảng cáo trên báo chí Việt ngữ, vị chủ nhân rất hân hạnh cho khách hàng biết Pharmacy của mình, được điều hành bởi Doctor of Pharmacy (Bác Sĩ Dược Khoa).

- Đúng rồi, con gái xinh đẹp của nhà họ Phan ở San Diego, có đưa cho tôi tấm Danh Thiếp, trên đó ghi rõ ràng những hàng chữ:

WELLNESSRx PHARMACY

Rx BÁC SĨ DƯỢC KHOA PHƯƠNG NGA PHAN Rx

- Và nếu có ai quen dùng danh xưng Dược Sĩ, họ cũng đã cẩn thận ghi thêm học vị Doctor of Pharmacy ngay sau dấu phẩy, bên cạnh tên họ của mình. Ví dụ như: “Dược Sĩ Hoài Hương Nguyễn, PharmD”.

Cư dân thành phố Westminster không ai xa lạ gì với Aloha Pharmacy, đã hiện diện ở đó gần 30 năm.

“Aloha Pharmacy là thương hiệu của công ty Pine Drug Incorporation, được thành lập năm 1986. Chủ tịch của công ty là Dựợc Sĩ Đặng Thế Dân, B S Pharm và được điều hành bởi năm Dược Sĩ, trong đó có ba Dược Sĩ trẻ tuổi đều là Tiến Sĩ Dược Khoa (PharmD), và một đội ngũ Dược tá (Pharm Tech) thông thạo cả hai thứ tiếng Việt ngữ và Anh ngữ”. Như vậy khi đọc trang quảng cáo này khách hàng biết ngay trong Aloha Pharmacy có 2 vị Dược Sĩ “gìa tuổi” có văn bằng Cử Nhân Dược (B.S.Pharm) tràn đầy kinh nghiệm, một vị giữ chức Chủ Tịch Công Ty, và 3 Dược Sĩ “trẻ tuổi” có văn bằng Tiến Sĩ Dược Khoa (Pharm.D).


Như vậy, Aloha Pharmacy đã chuyển ngữ học vị Doctor of Pharmacy (Pharm.D) ra tiếng Việt là “Tiến Sĩ Dược Khoa”, họ không dùng “Bác Sĩ Dược Khoa”. Học vị Doctor of Pharmacy được Aloha Pharmacy dịch là Tiến Sĩ Dược Khoa cũng đúng, theo cách tính thứ tự bằng cấp của người Việt Nam ta, so sánh với bằng cấp tại Mỹ. Tính từ khi tốt nghiệp Đại Học, sinh viên nhận văn bằng Cử nhân (Bachelor), học thêm 2,3 năm nữa nhận bằng Thạc Sĩ (Master) và cao nhất là văn bằng Tiến Sĩ (Doctor).

Thêm vào đó, một vài người cũng đồng ý với Aloha Pharmacy: “Doctor of Pharmacy” nên dịch là “Tiến Sĩ Dược Khoa”, nếu dịch là “Bác Sĩ Dược Khoa” sẽ gây ra ngộ nhận, hiểu lầm đó là “Bác Sĩ Y Khoa” chuyên khám bệnh và viết toa thuốc cho bệnh nhân.

- Làm sao có thể nhầm lẫn như thế được, khi người ta đã viết rõ ràng một bên là Bác Sĩ Y Khoa, một bên là Bác Sĩ Dược Khoa. Nếu chỉ nói hoặc viết vỏn vẹn có hai chữ “Bác Sĩ” không thôi, thì họa may mới có cơ hội lầm lẫn. Đúng không nào?

- Đúng hay sai còn tùy thuộc vào suy nghĩ của mỗi cá nhân. Khác ý với Aloha Pharmacy, có người góp ý kiến: Doctor of Pharmacy nên dịch là Bác Sĩ Dược Khoa, cho đủ bộ “tam đầu chế” Nha-Y-Dược luôn sát cách bên nhau chăm sóc sức khỏe cho bệnh nhân.

Nhưng cũng có người đã đưa ra ý kiến: “Tiến Sĩ Dược Khoa” nên dành cho học vị “Doctor of Pharmacology” trên văn bằng được viết đầy đủ là:

“Doctor of Philosophy in Pharmacology” (viết tắt là Ph.D).Theo như suy nghĩ và nhận định:

Doctor of Pharmacy = Pharmacist = Pharm.D thật là khác biệt với:

Doctor of Pharmacology = Pharmacologist = Ph.D = Scientist nghiên cứu về dược liệu, dược lý để tìm ra thuốc trị các bệnh hiện đang có và bệnh mới phát sinh, nghiên cứu ảnh hưởng của độc dược và cách khắc phục, viết Luận án(Dissertation) chia xẻ tài liệu và nghiên cứu của mình trên các Tạp Chí Khoa Học và ở các Hội Nghị Khoa Học.

Sinh viên nghiên cứu, viết luận án xuất sắc sẽ nhận được phần thưởng trong buổi hội nghị.

http://www.neurotoxicology.com/conf2007/student_winners.pdf

Pre-Doctoral 2005 Group 3: Neurotoxicity of Pesticides and PCBs

1st Place. Tram-Anh N. Ta “Ryanodine Receptor Type 1 (RYR1) Possessing Malignant Hyperthermia Mutation R615C Exhibits Heightened Sensitivity to Dysregulation by Noncoplanar PCB 95” Univ of California Davis

Vì thế, tôi cũng nghĩ dùng danh xưng Tiến Sĩ Dược Khoa cho học vị Doctor of Pharmacology là rất phù hợp, “chuẩn không cần chỉnh” khi danh từ Doctor, chuyển đổi qua tính từ Doctoral, để giới thiệu ngành nghiên cứu của Tiến Sĩ Dược Khoa (Doctor of Pharmacology & Toxicology) làm việc tại UCD

TRAM-ANH N. TA, Ph.D

Post Doctoral Scholar

Neurological Surgery

UC Davis School of Medicine

- Tôi hiểu rồi, bây giờ tôi muốn biết Doctor of Pharmacy làm việc ở tại các Tiệm Thuốc và làm trong các Bệnh Viện có khác gì nhau hay không ?

- Tôi không phải là Pharm.D, nhưng tôi có thể giúp bà đôi chút, theo như ý bà mong muốn khi đến thăm quê hương thứ hai của tôi, là nước Mỹ.

Chuyện là thế này: một Doctor of Pharmacy sau khi đã hoàn tất mọi điều kiện cần phải có, để được phép làm việc ở các Tiệm bán thuốc lẻ/Drugstore/Pharmacy, họ được gọi là Retail Pharmacist. Nếu được tuyển dụng vào làm việc trong Bệnh Viện, họ được gọi là Hospital Pharmacist.

1. Công việc của Retail Pharmacist là phân phối và kiểm soát thuốc bán lẻ theo Toa và không cần Toa của Bác Sĩ Y Khoa. Doctor of Pharmac chỉ dẫn cho khách hàng cách dùng thuốc, các triệu chứng có thể xảy ra khi dùng thuốc và vui vẻ đáp ứng yêu cầu của khách hàng trong phạm vi “pháp lý” và “đạo đức”. Retail Pharmacist có thể tuyển dụng, đào tạo và quản lý nhân viên Dược (Staff Pharmacy).

- Mà này, có người Việt Nam ta đã cao ngạo mỉa mai Doctor of Pharmacy chỉ là "chuyên viên đếm thuốc" tại các nhà thuốc tây.

- Không hề gì, khi mà "chuyên viên đếm thuốc" tại các nhà thuốc tây, lương năm cũng bộn bạc đó nha.

2. Hospital pharmacist. Ngoài các điều kiện cần phải có như Retail Pharmacist, người Doctor of Pharmacy còn phải có thêm 1-2 năm residency trong bệnh viện. Khi làm việc trong bệnh viện, bất kể là Day shifts hoặc Night shifts, Bác Sĩ Dược Khoa luôn cùng làm việc chung với các Bác Sĩ Y Khoa, Tá Viên Điều Dưỡng, Y Tá trực nhật, cùng các nhân viên y tế, thảo luận với nhau và với người nhà bệnh nhân về phương pháp điều trị, chăm sóc cần thiết, để bảo đảm bệnh nhân nhận được sự điều trị tốt nhất. Pha chế thuốc theo toa, kiểm tra chất lượng của tất cả các loại thuốc xử dụng trong bệnh viện, kiểm tra các quy định về thuốc, để bảo đảm không bị mắc lỗi, đem lại sự phù hợp và an toàn cho bệnh nhân.

Trong bệnh viện, Bác Sĩ Dược Khoa là chuyên gia về thuốc, có sự chuyên nghiệp như một Bác Sĩ Y Khoa chuyên gia khám, chữa bệnh. Bác Sĩ Dược Khoa trong bệnh viện có kinh nghiệm, có thể được giảng dậy trong khoa Dược, hoặc kèm cặp các Bác Sĩ Dược Khoa đang trong thời gian Residency...

Viết được đến đây là tôi đã oải lắm rồi. Nhưng cũng hơi vui vui vì hình như mình đã trả xong món "nợ đời" cho bà bạn gìa "dễ thương", nhưng thương không dễ đó nha. Tôi hy vọng bà bạn gìa của tôi, không còn "muốn biết" thêm điều gì nữa, từ tôi.

Lưu Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 844,300,820
Định cư tại Mỹ từ 1994, Phương Hoa vừa làm nail vừa học. Năm 2012, bà tốt nghiệp ngành dạy trẻ tại Chapman University khi đã 62 tuổi và trở thành bà giáo tại Marrysville, thành phố cổ vùng Bắc Calif. Với loạt bài về Vietnam Museum, "Bảo Tàng Cho Những Người Lính Bị Bỏ Quên," tác giả đã nhận giải chung kết 2014. và vẫn tiếp tục gắn bó với Viết Về Nước Mỹ. Sau đây, thêm một bài viết mới của tác giả.
Tác giả là một nhà giáo, nhà báo, nhà hoạt động xã hội quen biết tại Little Saigon. Tới Mỹ theo diện Hát Ô Một từ 1990. Suốt 28 năm qua, ông không ngừng viết văn viết báo tiếng Việt, tiếng Anh. Trong năm qua, có tới 7 cuốn sách mới. Góp sức với Viết Về Nước Mỹ, ông đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ từ những năm đầu, và vẫn tiếp tục thêm bài mới.
Tác giả là một dược sĩ tại Toronto. Với bài viết đầu tiên “Hai Bà Đầm,” ông đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ 2011. Ba năm sau, 2014, ông góp thêm bài “Hồi Ký Của Một Người Tên Ông.” Năm 2016, thêm bài “Bà Mẹ Tây” hay “Thằng Tầu Con của Mẹ.” Sang năm 2018, thêm bài thứ tư, “Đứa Con Lai...Hải Tặc.” Bài viết mới thứ 5 “Chuyện Tình...Hải Tặc” là phần kết của câu chuyện. Bạn đọc Viết Về Nước Mỹ trên Việtbao Online chỉ cần double click vào tên tác giả ở đầu bài, sẽ thấy bài cũ của cùng tác giả. Bài đăng 2 kỳ. Tiếp và hết.
Tác giả đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2017. Ông hiện sống và làm contractor (hợp đồng) ngành hàng không ở Vail, Arizona cho quân đội Mỹ, và từng tình nguyện tới chiến trường Trung Đông, sống trong trại lính, làm việc theo một hợp đồng dân sự. Chuyện làm việc ở Trung Đông, bài đầu đã được phổ biến ngày 4 tháng 5. Sau đây là bài viết thứ hai, chuyện của một dân sự gốc Việt từ căn cứ Mỹ tại Afganistan.
Tác giả tên thật Huỳnh Thị Huệ, 69 tuổi, đến Mỹ năm 1991 theo diện HO. hiện đang là cư dân Downey, California. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà là chuyện đau thương có thật của gia đình, khi ntgười con trai tử nạn trên xa lộ vì bị một anh Mễ không giấy tờ say rượu lái xe.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm 2017. Bà sinh năm 1951 tại miền Bắc VN, di cư vào miền Nam 1954, là thư ký hành chánh sở Mỹ Defense Attaché Office (DAO) cho tới ngày 29 tháng Tư 1975. Vượt biển và định cư tại Mỹ năm 1980, làm thư ký văn phòng chính ngạch tại City of San Jose từ 1988-2006. Về hưu vào tuổi 55, hiện ở nhà chăm nom các cháu nội ngoại. Sau đây là bài viết thứ tư của bà.
Tác giả dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu, đã nhận giải bán kết 2002 với bài "Tiểu Hợp Chủng Quốc" kể về nơi cô làm việc, khi khủng bố tấn công nước Mỹ ngày 9 tháng 11 năm 2001. Bài viết gần đây là ký ức Mậu Thân của cô bé thời mới lớn. Và sau đây, thêm một bài viết mới.
Từ 2005, tác giả Hoàng Đức, một nhà giáo hưu trí tại Westminster, góp bài “Dodautre tại Mỹ” và nhận giải đặc biệt Viết về Nước Mỹ. Mười ba năm sau, 2018, thêm một bài mới của Hoàng Đức 2018. Theo tiểu sử do tác giả mới tự sơ lược, tại Việt Nam, 1963-1975, ông là Giáo sư Trung học Đệ nhị cấp. Sau 1975 là mười năm thất nghiệp. Công việc tại Hoa Kỳ từ 1985: High School Teacher; College Instructor, sau đó là Social Worker. Về hưu từ 2002. Mong ông tiếp tục viết và bổ túc địa chỉ liên lạc.
Tác giả cùng hai con gái tới Mỹ ngày 27 tháng Bảy năm 2001 theo diện đoàn tụ. Mười sáu năm sau, bà hiện có tiệm Nails ở Texas và kết hôn với một người Mỹ. Với sức viết giản dị mà mạnh mẽ, tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm 2017. Bài viết mới của bà là chuyện tấm hình một cô bé học trò 15 tuổi. Tấm hình từng qua tay kẻ trộm, trở thành bùa hộ mạng của một thuyền nhân, với những tình tiết éo le dài gần một đời người lưu lạc.
Tác giả từng nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2015. Ông là cựu sĩ quan VNCH, giảng viên trường Sinh ngữ quân đội, cựu tù cải tạo. Ông cũng là tác giả sách "Hành Trình về Phương Đông" do "Xây Dựng" xuất bản năm 2010. Mới nhất, là cuốn "Within & Beyond" do tác giả viết bằng Anh ngữ và tự xuất bản. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Nhạc sĩ Cung Tiến