Hôm nay,  

Tâm Điểm: Múa Bút Cùng Hoàng Thy

22/08/200900:00:00(Xem: 16925)

Tâm điểm: Múa bút cùng Hoàng Thy

Hình: Hoàng Thy (áo đỏ) đứng lên trong sự vỗ tay của khán giả

Viết Về Nước Mỹ, một công trình văn chương lịch sử đồ sộ ghi chú lại những kinh nghiệm của hàng ngàn người di cư ra hải ngoại đã được tổ chức hồi tuần qua tại hội trường Việt Báo trong không khí trang nhã, ấm cúng. Chủ tịch học khu Garden Grove, Luật Sư Nguyễn Quốc Lân đã nhận xét : “Chúng ta phải tiếp tục gíup đỡ con em trên con đường học vấn. Giải thưởng này là một khích lệ lớn để các em tiếp tục phấn đấu trên con đường văn chương và nhân bản.”
Như mọi năm tiếu chí chọn bài của giải năm nay dựa trên những tác phẩm không chỉ sự có sức hút sáng tạo, lạ lẫm trong lối hành văn mà còn chủ yếu xoáy vào những ý nghĩa hướng thượng được đúc kết ở mỗi câu chuyện. Tác giả trẻ nhất trong năm chính là Hoàng Thy đến từ Oregon khi cô vừa tròn mười chín. Một người vừa giàu cảm xúc, vừa đầy ý tưởng. 
Việt Báo: Chào Hoàng Thy và chúc mừng bạn đã đến được với giải Viết Về Nước Mỹ năm nay. Thy có thể cho biết cảm tưởng của bạn sau khi biết tin mình nhận giải"
Hoàng Thy: Có thể nói là khá bất ngờ. Mình thấy rất vui khi nghe tin này từ mẹ của mình. Một phần nào đó cũng cảm thấy tự hào khi được góp công ghi nhận lịch sử của gia đình mình vào trang lịch sử người Việt hải ngoại.
Việt Báo: Đây có phải là lần đầu tiên Thy nhận giải viết văn"
Hoàng Thy: Thưa không, sang đây định cư từ năm 2007 và hiện cư trú tại bang Oregon mình cũng đã từng nhận một giải thưởng vinh dự từ cuộc thi viết văn do tập đoàn Target tổ chức dưới tựa đề “Letters to authors about literature” (tạm dịch: Những lá thư gửi đến các tác giả về văn chương). Lúc đó mình đoạt giải nhất tiểu bang và giải danh dự quốc gia.
Việt Báo: Khi đặt bút viết “Mẹ, Khổ Qua và Đường Mòn Oregon” bạn lấy cảm hứng từ đâu"
Hoàng Thy: Gọi là đặt bút thì không phải, mình thì quen đánh vi tính hơn. Mình lúc ấy nghĩ đơn giản là viết về tình yêu dành cho nước Mỹ. Ở đây mình được đi học, chịu khó chịu khổ một tí dẫu sao cũng đỡ hơn ở quê hương khi cơ hội thăng tiến rất hiếm hoi. Kế đến là mình cũng muốn phần nào đó chia sẻ tâm tư của mình, về tình thương mình dành cho cha mẹ.


Việt Báo: Như vậy ý của bạn là viết văn là một cách để giải tỏa, để tâm sự những cảm nghĩ mà văn hóa người Á Đông không quen bày tỏ với “bậc trên.” Thay vì diễn đạt qua lời nói, Thy sử dụng ngòi bút của mình...
Hoàng Thy: Đúng vậy, mình đã hình thành thói quen tập viết từ hồi học lớp hai lớp khi bắt đầu tập tành viết nhật ký. Đến nay thói quen ấy vẫn còn và đó cũng là lý do mà mình cảm thấy hứng thú khi viết.
Việt Báo: Không phải là nhà văn chuyên nghiệp, nhưng văn của bạn khá cởi mở, theo kinh nghiệm của mình viết văn hay cần những điều gì"
Hoàng Thy: Mình đánh máy cũng thành thạo và ý tưởng lúc nào cũng có trong đầu sẵn nên hành động viết trở nên khá dễ dàng theo thời gian. Như bạn thấy ở câu chuyện mình viết cũng nói lên một chặng đường bao gồm những quan sát và ghi chú trong khoảng thời gian từ lúc ở Việt Nam sang đến Mỹ. Mình viết đều đặn và cũng viết được bằng hai thứ tiếng.
Việt Báo: Vậy bạn thấy sự khác biệt nào giữa viết tiếng Anh và tiếng Việt"
Hoàng Thy: Ừm...khác biệt chính không phải là ngôn ngữ mà chính là đối tượng người đọc. Khi viết tiếng Việt thì mình chỉ nghĩ đến độc giả là người Việt Nam. Còn khi sử dụng tiếng Anh thì mình không chỉ giới hạn chỉ người Mỹ mà đủ mọi sắc dân trong đó có cả người Việt Nam.
Việt Báo: Bạn có nguyện vọng nào cho tương lai"
Hoàng Thy: Mình hy vọng một ngày nào đó, Viết Về Nước Mỹ sẽ được dịch sang bản Anh ngữ và những thứ tiếng khác vì đây là một công trình có tính quy mô và xuyên suốt. Hy vọng điều đó sẽ xảy ra trong một tương lai gần.
Việt Báo: Hy vọng điều đó sẽ xảy ra trong một tương lai gần. Mình hơi đi ra ngoài đề một tí, nhưng cảm nghĩ của bạn như thế nào khi đạt chân đến Little Saigon"
Hoàng Thy: (cười) Cũng thú vị. So với Saigon Việt Nam phố xá ở đây sạch sẽ hơn và con người cũng lịch sự hơn. Những điều tưởng chừng nhỏ nhặt này lại rất ấn tượng với một người lạ lẫm như mình.
Việt Báo: Xin cảm ơn bạn đã có buổi chia sẻ này và chúc bạn thành công trên mọi phương diện!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 844,393,888
Tác giả tên thật Trần Thanh Hiền, sinh năm 1955 tại Thạch Hãn, Quảng Trị, định cư tại Tulsa, Oklahoma từ 1977. Sau 35 năm làm Engineering Designer trong ngành Safety Technology – Fire Protection (Kỹ Thuật An Toàn – Phòng Chống Lửa), đã về hưu năm 2015, khi vừa tròn lục tuần, hiện là thông dịch viên hữu thệ tiếng Việt cho Tulsa County District Court và làm thiện nguyện tại Tulsa Catholic Charities.
Tác giả là một nhà giáo tại Việt Nam. Sang Mỹ, bà có 10 năm làm việc trong ngành du lịch, hiện là cư dân Little Saigon. Với sức viết mạnh mẽ, Phùng Annie đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2016.
Iris Đinh là tác giả đã nhận giải Chung Kết 2017, với hai bài "Chuyện Góc Bếp," và “Con Bé Nổi Loạn,” hai tự sự về mẹ và con gái trong một gia đình đổ vỡ. Sau 13 năm trở lại trường học và thực tập, mẹ trở thành một thạc sĩ về y tế tâm thần. Cô con gái từng nổi loạn thì trở thành Tiến sĩ Anne Q. Phan tại đại học UC Irvine và UC San Diego, người xác định được gene gây đột biến giúp sinh vật mọc thêm tay chân, mà báo O.C. Register đã đăng tin ngày 5 tháng Tư 2013. Sau đây là bài mới của tác giả, trích từ báo xuân Việt Báo Tết Mậu Tuất, đang phát hành khắp nơi.
Với bài đầu tiên “Hôm nay tôi Đi Xe Đạp”, tác giả được trao giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2017. Ông hiện sống và làm contractor (hợp đồng) ngành hàng không ở Vail, Arizona cho quân đội Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất.
Định cư tại Mỹ từ 1994, Phương Hoa vừa làm nail vừa học. Năm 2012, bà tốt nghiệp ngành dạy trẻ tại Chapman University khi đã 62 tuổi và trở thành bà giáo tại Marrysville, thành phố cổ vùng Bắc Calif. Với loạt bài về Vietnam Museum, "Bảo Tàng Cho Những Người Lính Bị Bỏ Quên," tác giả đã nhận giải chung kết 2014 và vẫn tiếp tục gắn bó với Viết Về Nước Mỹ. Sau đây, là bài viết bài viết mới của tác giả, trích từ báo xuân Việt Báo Tết Mậu Tuất 2018.
Tác giả tên thật Trần Năng Khiếu. Trước 1975 là Công Chức Bộ Ngoại Giao VNCH. Đến Mỹ năm 1994 theo diện HO. Đã đi làm cho đến năm 2012. Hiện là công dân hưu trí tại Westminster. Tham dự VVNM từ tháng 8/2015. Đã nhận giải đặc biệt 2016, thêm giải danh dự VVNM năm 2017. Sau đây là bài mới của tác giả, về trận cháy rừng dữ dội nhất ở Nam Cali, có tên là “Thomas Fire Ventura”.
Tác giả là một nhà giáo, nhà báo, nhà hoạt động xã hội quen biết tại Little Saigon. Tới Mỹ theo diện Hát Ô Một từ 1990. Suốt 27 năm qua, ông không ngừng viết văn viết báo tiếng Việt, tiếng Anh. Trong năm qua, có tới 7 cuốn sách mới. Góp sức với Viết Về Nước Mỹ, ông đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ từ những năm đầu, và vẫn tiếp tục góp bài mới.
Tác giả từng nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2015. Ông là cựu sĩ quan VNCH, giảng viên trường Sinh ngữ quân đội, cựu tù cải tạo. Ông cũng là tác giả sách "Hành Trình về Phương Đông" do "Xây Dựng" xuất bản năm 2010. Mới nhất, là cuốn "Within & Beyond" do tác giả viết bằng Anh ngữ và tự xuất bản. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ. Ông tên thật là Chu Văn Huy, hiện là cư dân San Jose. Cựu tù, vượt biển, đã nghỉ hưu sau 37 năm làm việc cho các hãng điện tử tai Silicon Valley - Thung lũng Hoa Vàng, tiểu bang California, USA. Mong tác giả sẽ tiếp tục viết. Bài đăng 2 kỳ.
Tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2012, với những bài viết linh hoạt về đời sống tại Mỹ kèm theo hình ảnh tại chỗ do chính ông chụp. Nhiều bài và hình ảnh của ông chụp hiện được phổ biến trên mạng internet, một số đã thành sách "Xin Em Tấm Hình" và tập truyện "Bắc Kỳ". Sau đây là bài và hình mới.
Nhạc sĩ Cung Tiến