Hôm nay,  

Anh Chị Em, Tình Ruột Thịt

25/05/200900:00:00(Xem: 151717)

Anh Chị Em, Tình Ruột Thịt

Tác giả: Nguyễn Lê
Bài số 2623-16208700- v252509

Tác giả đã nhận giải viết về nước My  với loạt bài về kinh nghiệm mở nhà hàng Việt Nam tại Mỹ. Định cư  tại Philadelphia, PA, ông bà là người đầu tiên mở nhà hàng ăn Việt Nam tại đây. Bài viết về nước Mỹ của ông đề cập tới nhiều đề tài khác nhau, từ kinh nghiệm làm ăn, đời sống xã hội, tới nền nếp gia đình, thường thể hiện tính lạc quan trung hậu.

***
Ba mẹ tôi sinh được 13 anh chị em. Các cụ nghe người xưa dạy: Trời sinh voi, trời sinh cỏ. Các cụ cứ hùng dũng, can đảm mỗi năm thay mặt Thượng Đế sản xuất hoặc đấng nam nhi, hoặc nàng thị mẹt. Liên tu đều đặn 13 năm liên tiếp không nghỉ, không sợ, không hãi.
Cha mẹ sinh con, Trời sinh tính. Vì tính tình mỗi người mỗi khác nên tôi mới phải mang cả gia phả họ hàng ra khai, trình bày với bà con thiên hạ.
Bà chị cả của tôi thấy ba mẹ tôi can đảm quá nên bà cũng cố ráng theo cho phải đạo làm con nhưng bà theo đến con số 10 là thôi. Bà cố gắng nhiều lần cũng không được nữa. Có lần con bà với con ba mẹ tôi sinh cùng năm nên cậu cháu đề huề nhưng vai vế khác nhau. Tuy vất vả nhưng bà vẫn vui vẻ yêu đời. Năm nay nhờ Trời, bà đã ngoài tám bó nhưng bà vẫn khỏe mạnh, đi lại bình thường. Bà không phải uống bất cứ thuốc nào trị bệnh lúc tuổi già. Bà cùng đàn con vui vẻ tại kinh thành ánh sáng hoa lệ Ba Lê tới nay đã được 33 năm.
Nước Pháp rất hào phóng. Dân Pháp lại lười đẻ. Dân số Pháp tăng trưởng chậm chạp. Chính phủ Pháp phải khuyên khích dân chúng đẻ nhiều cho tăng dân số. Bà chị cả tôi vất vả sinh được 10 quý tử nên chính phủ Pháp tưởng thưởng cho bà hàng tháng trợ cấp dồi dào vì đã có công làm cho dân số nước Pháp tăng thêm.
Năm nay các con bà đua nhau về Việt Nam thăm thú quê hương. Ngại đường xa, bà theo cô con gái đắc ý nhất của bà sang thăm Mỹ Quốc. Bên Mỹ bà còn 1 cô con gái cưng nữa ngụ ngay tại Little Saigon. Nàng sản xuất được 2 trai, 2 gái. Tất cả đều thành đạt bên xứ cờ hoa. 3 Nha sĩ, 1 cao học kỹ sư. Cộng thêm dâu rể bà có thêm 1 Dược sĩ, 1 nha sĩ và 2 luật sư dòng họ Clinton. Bà được dịp gần gũi con, cháu đông đảo, trò chuyện tối ngày, nay nhà hàng mốt quán giải khát gần bờ biển.
Bà có cậu con trưởng, một lần về Việt Nam làm ăn thất bại. Nhờ tính tình vui vẻ, cởi mở, rộng lượng, hào hoa, nhờ đức ăn ở, cưới được cô vợ ăn nên làm ra khi mua được lô đất vùng Bà Rịa đúng lúc. Khu này nay mai sẽ là trung tâm du lịch, giải trí, nghỉ mát tại Việt Nam.
Anh Hai tôi, trời không cho con gái, chỉ được 3 trai, ngay từ thời đệ nhất Cộng Hòa, ông đã gửi con qua Mỹ du học. Một bác sĩ giải phẫu, 2 kỹ sư. Tính đến nay đã được 28 năm, tôi chưa được gặp lại các cháu, mặc dầu các cháu ở vùng San Jose, California. Hy vọng khi đọc được bài viết này, cậu cháu sẽ có dịp nhìn lại mặt nhau. Tôi chỉ sợ mai mốt ra đường kiếm chỗ đậu xe, cậu cháu đụng độ trên bãi đậu xe, phải nhờ phú lít can thiệp.
Anh Ba may mắn hơn được 1 gái, 2 trai. Cậu trai lớn thân hình lực sĩ, bắp thịt cuồn cuộn như tài tử màn bạc Arnold, đương kim Thống Đốc Cali, chiều cao 6 feet. Lúc làm người mẫu thời trang, lúc làm kỹ sư trong hãng IBM. Ở tuổi ngoài 40, cậu chưa nghĩ tới chuyện lập gia đình. Cậu tậu căn biệt thự vùng New Port trị giá ngoài 2 triệu đô, rước 2 cụ thân sinh về an hưởng tuổi già, hưởng không khí mát mẻ vùng bờ biển. Mỗi lần bạn bè 2 cụ tới thăm phải hỏi bí số mới qua được cổng sắt an ninh của khu biệt thự.


Anh Tư được 1 trai, 1gái. Con trai anh tính nết giống hệt mẹ. Mỗi lần mẹ căn dặn dạy dỗ điều gì, cậu trai đều 1 điều cám ơn, 2 điều thốt câu cám ơn và thỏa mãn tối đa những điều mẹ muốn. Vợ anh Tư rất thích đồng hồ đeo tay, toàn hiệu danh tiếng như Citizen, giây da, seiko, nhận hột long lanh, choparol.... các món đồ trang sức mà tài tử màn bạc đều ưa thích. Con trai chị Tư lục lọi trên computer, in ra đủ kiểu, đủ loại, thấy mẹ thích kiểu nào là âm thầm mua biếu mẹ nhân ngày Mother's day, ngày Thanksgiving. Đến nay chị Tư đã có cả 1 collection về đồng hồ đeo tay.
Chú em vùng Lakewood được 2 trai 1 gái. Cậu Út không bao giờ nghe lời chỉ dẫn của bố, cậu theo ý cậu tuyệt đối 100%. Từ ngày cậu lấy vợ, chỉ nghe lời vợ cậu rất cẩn thận, mỗi lần ra khỏi nhà là coi lại cửa, tắt đèn, tắt điện, tắt máy, khóa cửa. Cậu không để bố cậu xử dụng computer, sợ ông bố loay hoay chạm điện cháy nhà. Ông bố nay đã khoác áo nâu sồng, ăn chay niệm Phật cả ngày không nói nửa câu.
Chú em vùng Hawthorne được 3 trai, 3 gái. Dịp lễ Tạ Ơn vừa qua con cháu đông đủ đầy nhà. Thú say mê độc nhất của chú phì phèo dăm ba điếu thuốc lá, hết điếu này, tiếp điếu khác. Tôi có gửi cho chú 1 lô tài liệu của các bác sĩ viết về sự độc hại của thuốc lá, hy vọng chú bỏ thuốc. Tôi còn bổ túc các bài viết của bác sĩ Nguyễn Ý Đức đăng trên Việt Báo. Chú tuyên bố giữa bạn bè thà bỏ vợ hơn bỏ thuốc. Ba năm liên tiếp, tôi treo giải ứng tiền trước mỗi năm 200 đô. Khi qua Cali thăm chú nếu thấy chú bỏ thuốc, tôi sẽ tặng tiếp theo 800 đô cho đủ một ngàn.
Chú áp út kế tiếp rất đặc biệt. 33 năm cư ngụ bang Cali, tôi được biết chú ở vùng Beveryly Hill nhưng chưa bao giờ được chú mời về nhà. Trước khi qua Cali, chú làm việc trong nhà băng ở New York City. Dọn qua Los Angeles, chú thuê 1 lô đất bán xe hơi sau đó không biết chú làm nghề gì, chỉ thấy chú đi xe Mercedes 500. Chú cho tôi biết vì tên lau xe không chịu hút bụi xe nên chú phải đích thân làm và lúi húi trên xe chú lôi ra được một bịch hột xoàn. Từ đó chú ung dung đi từ Mercedes bóng loáng tới Lexus cao cấp dạo chơi khắp vùng Beverly Hill, Hollywoodd tới vùng quận Cam. Chú chu du khắp nơi trên thế giới. Gặp tôi chú nói phải đi tự thưởng cho mình. Dáng người nhỏ con, anh em lâu ngày gặp nhau chú khoe với tôi bạn bè của chú toàn toàn là các quan chức lớn, đặc biệt có cả lô quan chức  Trung Quốc vĩ đại.
Chú Út có hồ cá Kroi phía sau nhà, ngày ngày thưởng thức đàn cá cả 100 con bơi lội dưới hồ. Con lớn to bằng bắp đùi, mầu sắc con bạc, con vàng, con đủ mầu đủ sắc. Mỗi lần muốn về Việt Nam thăm thú quê hương, chú bán chừng 3 con là đủ tiền mua vé máy bay.
Chú may mắn có được cô con gái tốt nghiệp Bác sĩ nhãn khoa, 1 cậu bác sĩ chuyên về quang tuyến. Thú vui cuối đời là nhìn 2 con thành đạt nơi vùng đất hạnh phúc may mắn Mỹ Quốc.
Đã 5 năm tôi không có dịp du lịch vùng đất Pháp quốc. May mắn năm nay bà chị cả từ Ba Lê bay qua vùng thủ đô tị nạn thăm con cháu. Lợi dụng dịp may hiếm có tôi vội bay qua vùng Little Saigon thăm bà chị cả và các anh em, cùng gặp lại bạn bè đông đảo.
Tôi mới đề cập được 8 nhân vật, mỗi người một vẻ. Còn 3 anh trai, 2 bà chị đã vội vã từ biệt 8 anh chị em ruột thịt còn lại để về hưởng hạnh phúc thanh nhàn bên kia thế giới.
Nhân dịp năm cùng tháng tận tôi mượn dòng chữ này để ôn lại những kỷ niệm và tường thuật lại sinh hoạt của anh chị em chúng tôi cho ba mẹ chúng tôi được mỉm cười nơi chín suối.
Nguyễn Lê

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 834,158,363
Khi nói về biên giới, ai cũng nghĩ đến lằn ranh chia đôi giữa nước này với nước kia, mà ít ai nghĩ đến cái biên giới giữa cái sống và cái chết
Hàng năm, tuy không hẹn trước nhưng vợ chồng tôi cứ nhắm chừng con heo đất hơi nặng là lật đật đập ra mua vé lơn tơn về Việt Nam
Lâu nay tôi bị khó chịu ở cổ, rồi bị đau luôn cái chân bên phải. Mỗi lần muốn nhấc chân lên để bước đi, dù chỉ là một bước ngắn cũng đã là khó khăn lắm.
Chưa vào hè, Ontario, Đông CA có ngày nhiệt độ trên 100 độ F. Từ tiểu bang Texas trải dài qua vùng Trung Tây mưa lũ, nước ngập tràn sông Mississippi.
Năm đó, tôi theo bạn dự lễ ở nhà thờ, tình cờ ngồi bên cạnh một ông cụ trông ốm yếu, ho hen.
Tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2012, với những bài viết linh hoạt về đời sống tại Mỹ kèm theo hình ảnh hoặc tài liệu do ông thực hiện hoặc sưu tập. Sống động, cũng chẳng ngại sống sượng, bài viết của ông thường gây nhiều chú ý và bàn cãi. Một số đã được in thành sách "Xin Em Tấm Hình" và tập truyện mới, "Bắc Kỳ". Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước My từ tháng 5/2019. Ông cho biết tên là Dương Vũ, sang Mỹ từ năm 1975, khởi đầu định cư tại tiểu bang SC, và hiện đang sống ở Sacramento. Bút hiệu ông chọn là VuongVu (viết liền, không dấu.) Bài đầu tiên là hành trình di tản từ 30 tháng Tư, 1975, với nhiều chi tiết sống động. Sau đây là bài viết thứ hai.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ. Bà cho biết là nhà giáo về hưu, sống tại Canada. "Huế -Dallas" là bài viết đầu tiên kể về người chị và những kỷ niệm thời mới lớn của hai chị em tại Huế đã được phổ biến từ tháng Sáu 2019. Bài thứ hai, mới nhất, là một truyện tình khác thường, dữ dội như lời ca Phạm Duy, “Yêu người xong chết được ngày mai.” Nhân vật chính, một người nữ gốc Việt sinh tại Hoa Kỳ, và một chàng Argentina. Họ gặp nhau trong lễ hội hóa trang tại Venice. Chuyện được nàng và chàng trực tiếp kể bằng lời tự sự, cho thấy cách viết độc đáo của tác giả. Mong bà tiếp tục.
Tác giả đã nhận giải bán kết Viết Về Nước Mỹ 2002 với bài "Tiểu Hợp Chủng Quốc" kể về nơi cô làm việc, khi khủng bố tấn công nước Mỹ ngày 9 tháng 11 năm 2001. Viết về nước Mỹ sang năm thứ 15, cô nhận thêm giải danh dự với tự truyện về bệnh lãng tai bẩm sinh. Bài viết mới là một du ký tháng Bẩy, bên cạnh nơi thăm viếng chính là Smokies Mountain, có nhiều ghi nhận thú vị và hữu ích về chặng đường ngàn dặm lái xe qua 4 tiểu bang của nước Mỹ. Bài đăng 2 kỳ. Tiếp theo và hết.
Tác giả đã nhận giải bán kết Viết Về Nước Mỹ 2002 với bài "Tiểu Hợp Chủng Quốc" kể về nơi cô làm việc, khi khủng bố tấn công nước Mỹ ngày 9 tháng 11 năm 2001. Viết về nước Mỹ sang năm thứ 15, cô nhận thêm giải danh dự với tự truyện về bệnh lãng tai bẩm sinh. Bài viết mới là một du ký tháng Bẩy, bên cạnh nơi thăm viếng chính là Smokies Mountain, có nhiều ghi nhận thú vị và hữu ích về chặng đường ngàn dặm lái xe qua 4 tiểu bang của nước Mỹ.