Tác giả tên thật Hùng Túy Trước, tuổi Giáp Ngọ, cư trú tại Austin, Texas, tự sơ lược tiểu sử như sau:
Nghề nghiệp: 18 năm làm kỹ sư, hiện làm nghề thợ săn việc. Quá trình viết: Viết luận văn rất bết khi ở trung học nên theo ban toán cho dễ. Lên đại học theo ban kỹ thuật nên không sợ chuyện văn chương. Qua Mỹ học 2 courses English Composition bằng tự điển Nguyễn Văn Khôn. Gần đây làm “thợ săn việc” có nhiều thì giờ ngắm trời mây cây cỏ nên muốn tập làm luận văn lại.
Ngay từ bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên, Chúc Chân đã cho thấy lối kể chuyện đặc biệt, tinh tế, chừng mực. Lần này, bài thứ hai, lối kể chuyện của ông thêm nét nhân hậu và duyên dáng đặc biệt. Nói theo tác giả, hy vọng Chúc Chân sẽ còn nhiều bài “luận văn” xuất sắc khác.
*
Gió đưa bụi chuối sau hè
Anh mê vợ bé bỏ bè con thơ
Ca dao Việt Nam
"Tụi bây nói sao"", tiếng bà Hai Bình oang oang, "Tao làm gì quấy chớ"".
Quân anh và Quân em ngồi im thin thít ngoài phòng khách.
Tiếng Dung nữ nói thủ thỉ như sợ lối xóm nghe mặc dù nhà ở Mỹ cao tường kín cửa, "Má à thủng thẳng nói, chuyện đâu còn đó".
. . .
Ở Việt Nam gia đình bà Hai Bình không khá giả nhưng cũng không túng thiếu gì. Bầy con sáu đứa ấm no. Khi Quân anh tới tuổi quân dịch đăng lính, của cải chắt mót bao năm bà đổ vô chạy cho nó đóng địa phương quân được gần nhà đỡ lo. Thời buổi nầy lằn tên mũi đạn khó tránh. Ba Xuyên dầu gì cũng êm hơn Bù Đăng bù đó hay cái gì đó. Mấy chỗ bà Hai Bình cũng không biết là ở đâu, chỉ nghe có "đánh lớn lắm".
Ông Hai Bình có nghề thợ bạc, lãnh ăn công cho tiệm vàng dưới chợ cũng lây lất thôi. Đủ tiền cà phê, thuốc lá và chi phí cho cô Ba và thằng con hai tuổi của cô và ông Hai Bình. Từ khi ông Hai Bình công khai qua lại với cô Ba, bà Hai Bình đành ngậm đắng nuôi bầy con. Nhiều khi bà muốn chết phứt cho rảnh nợ, nhưng thằng Lâm mới năm tuổi, con Dung nữ mới bốn. Quân anh, Nhị, Quân em và Nam đang sắp từ lớp một tới lớp tám, bỏ lại ai nuôi.
Bà Hai Bình hồi còn con gái, cô Thơm, không đẹp "lộng lẫy", nhưng cũng dễ coi. Nhà có quán cà phê ở xóm cầu. Xóm lao động, quán đắt khách nhờ cà phê ngon bán rẻ một phần, chủ chịu chìu khách nên ai cũng thích tới. Hồi cô Thơm tới tuổi cập kê, có mấy cậu chịu khó tới uống ngày mấy cử cà phê.
Hai Bình coi được, người cao ráo cũng phong nhã lắm và có nghề thợ bạc. "Đeo vàng đỏ tai", cô Thơm không ham lắm, nhứt nghệ tinh mới quan trọng. Bạn gái trong xóm cùng lứa mấy đưa lấy chồng làm công không nghề, bây giờ phải buôn gánh bán bưng, dầu dãi nắng mưa mới đủ nuôi con.
Hai Bình chỉ có hai anh em, lưu lạc về Ba Xuyên rồi cắm sào luôn, đất lành chim đậu. Đám cưới Hai Bình chỉ đãi bên vợ thôi. Hai Bình và đám thanh niên trong xóm phụ tay mấy ngày dựng rạp ngoài quán cà phê, che thên thảo bạc, chặt lá dừa nước, cắt bông dăm bụt trang hoàng cổng "Vu Qui". Chục mâm cỗ đãi hai họ do bà nhạc tự tay nấu. Hai Bình đi tiền mâm bàn tươm tất, bốn ngàn bốn trăm bốn mươi bốn đồng. Nhà gái lấy phần chẵn, dằn bốn trăm bốn mươi bốn đồng lại rất đúng phép. Cô dâu trong chiếc áo dài cưới màu hường do cô bạn thợ may trong xóm may giùm mặc thật vừa vặn. Tô chút son phấn cô dâu xinh xinh muôn phần.
Vợ chồng son, sanh năm một năm cách, không bao lâu đàn con sáu đứa lần lượt sản xuất. Hồi đầu vợ chồng sống chung đầm ấm. Hai Bình khéo tay nghề, tiệm giao cho công chuyện nhiều nên làm ăn khá lắm. Vợ chồng sang được căn nhà ở xóm trên cách con lạch cầu xóm khúc đường. Mỗi năm sắm tết quà cáp cho nhà vợ Hai Bình không tiếc. Chị Hai Bình cũng nở mặt nở mày.
Sau khi sanh thằng Nam thì Hai Bình bắt đầu cờ bạc. Lúc đầu chỉ đánh đề lẻ tẻ, sau đó "sập xám" Hai Bình dám chơi năm trăm một chi ăn thua. Tiếng Hai Bình cờ bạc tới tai chủ tiệm cũng lẹ. Các tiệm vàng dưới chợ đưa đồ làm ít lần lần. Không tiền nhiều dư dả thì tiêu xài dè sẻn chị Hai Bình khéo lo.
Lúc đầu Hai Bình dấu kỹ. Khi chị Hai Bình hay thì cô Ba chửa bụng lớn rồi. Cô là em vợ tiệm vàng Kim Hưng, ở Cần Thơ về. Làm lớn chuyện không đi tới đâu. Đằng nào chị Hai Bình cũng ngồi ngôi chánh. Biết khôn giữ cơm no áo ấm cho đám con nhờ.
Tháng Ba-2003
Chúc Chân