Hôm nay,  

Một Năm Qua, Ta Có Học Được Gì?

24/05/202114:36:00(Xem: 5081)

Nguyệt Mị
Nguyệt Mị là bút hiệu lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Mười ba năm trước, sau khi kết hôn với một nhạc sĩ Mỹ, cô theo chồng về Sonoma County, vùng đất nổi tiếng với vượu vang của Napa Valley. Hiện nay, gia đình đã dọn về San Diego. Bài trước đây là chuyện về công việc cô đang làm: thông dịch viên chính thức của Tòa Án Liên Bang. Sau đây là bài viết mới.

***

Wall Street – Sòng bạc lớn nhất thế giới.

Cuối cùng rồi Mị cũng được đi chợ công khai và thỉnh thoảng ghé ăn nhà hàng sau khi chích ngừa đầy đủ. Phải nói là một năm qua Mị đã học được kha khá bài học kinh nghiệm trong công việc lẫn cuộc sống. Mị có bao giờ tưởng tượng được một ngày đẹp trời mình có thể ăn bánh mỳ nóng bất kỳ khi nào Mị muốn. Chả là lúc cao điểm dịch bệnh và đóng cửa khắp nơi, sếp lớn rất lo lắng và cấm tiệt Mị đi chợ, nên Mị không biết làm gì bèn đặt đủ thứ bột trên mạng về làm bánh. 

Đầu tiên là món bánh mỳ Việt Nam. Cái tật xớn xác nghe phân nửa quên phân nửa rồi hấp tấp không chờ bột nổi mà Mị làm ra kha khá sản phẩm bánh mỳ cứng như cục đá. Mị cũng nhồi nhồi nắn nắn theo chỉ dẫn trên YouTube và sau khi quăng chừng 20lbs bột mỳ thì Mị cũng thành công mỹ mãn. Ta nói nghề chơi cũng lắm công phu. Có làm mới biết bột mỳ nhiều nhãn hiệu khác nhau thì không nói làm gì, Mị tưởng bột nào cũng là bột, hóa ra mỗi nhãn hiệu thì bánh làm ra có độ nở khác nhau, rồi nhiều loại men khác nhau, rồi công thức pha bột, nhồi nắn khác nhau. Nói chung là khó chứ hông phải dễ. Ăn bánh mỳ đến ngán thì Mị bèn chuyển qua làm bánh ướt tráng chảo. “Sếp lớn” nhà Mị rất kỹ, không cho xài chảo không dính. Sau khi thất bại vô số lần thì Mị đành nằm vạ nhứt định bắt “sếp” cho Mị mua cái chảo không dính để đổ bánh ướt. Và Mị cũng quăng vô số lần trước khi có thể tráng được cái bánh ướt ăn được được. Và bánh lọt thì Mị đổ xong thì quăng. Bánh giò thì cũng ra ruộng chơi với quạ. Bánh bò cũng bò ra vườn rau của Bà Tám. Cuối cùng thì trở về lại món bánh xèo mà Mị biết đổ từ bé. Chứ còn các loại bánh khác thì thôi Mị cầu trời dịch bệnh qua mau, Mị đi lên little Sài Gòn mua ăn cho nó gọn. 

Trong khi dịch bệnh khắp nơi thì đất nước lại rúng động với cái vụ phân biệt chủng tộc, biểu tình các kiểu không chỉ khắp nước Mỹ mà còn lan ra nhiều nước trên thế giới. Mị ngồi nhà xem ti vi mà lo ngay ngáy, không biết sau này ra sao. Nói chung là tâm trạng bắt đầu căng thẳng. Đến vụ bầu cử thì đúng là quá căng thẳng luôn. Thành thật mà nói, Mị chỉ cầu mong bản thân, gia đình, người nhà gần xa, bạn bè khắp nơi, mọi người trên thế giới này có được cuộc sống bình an, khỏe mạnh bên gia đình, công ăn việc làm ổn định, vui vẻ. Đôi khi Mị cảm thấy mình hơi an phận nhưng trước giờ chỉ cầu mong có bao nhiêu. Chuyện chính trị hay kinh doanh đối với Mị là điều vượt quá khả năng. Mị cũng không có hứng thú. Tuy nhiên, về cơ bản, Mị chỉ nghĩ đơn giản là ai thích tiêu chí của ứng viên nào, thấy phù hợp lợi ích của mình thì mình bầu cho ứng viên đó. Thế thôi. Gia đình và bạn bè quan trọng hơn. Và Mị cũng nhiều lần khẳng định như vậy. Nhưng rất tiếc lần này, chính trị quả thực tác động sâu sắc đến đời sống của Mị. Vì Mị phải nghỉ chơi với vài người bạn lẫn người nhà có quan điểm chính trị quá khích và sẵn sàng mạ lị, mạt sát người khác, cả những người cứ lôi Mị vào bàn chuyện chính trị thì Mị cũng phải dẹp qua một bên. Một khi đối phương không tôn trọng quan điểm của mình thì tốt nhất không nên nói chuyện cho rách việc. 

Sau khi thấy Mị lên mạng nhí nhố xàm xí nhằm giảm căng thẳng thì kết quả là vì tin tức tiêu cực quá nhiều, rồi tranh cãi đủ thứ càng làm cho Mị căng thẳng hơn nên bạn Mị rủ Mị chơi cổ phiếu. Ui chà, Mị vốn nhát gan. Nhà gần sòng bài mà Mị có mấy khi đặt chân vào. Có đển thì cũng chủ yếu để ăn buffet, xem ca nhạc. Mị chỉ thích nhất là được ăn ngon thôi. Nên cứ nhà hàng ngon là Mị đến ăn thử. Mỗi lần đi vào sòng bài thấy đèn đuốc xanh đỏ đủ kiểu là phát chóng mặt. Có vài lần Mị cũng tò mò, bỏ vào 20 đồng, thua sạch, thế là dẹp tiệm, không chơi nữa. Nhưng bạn Mị bảo, không đâu, cổ phiếu là mình đầu tư, không phải đánh bạc. Tốt hơn là lên mạng cãi cọ chuyện chính trị vớ vẫn.

Mị nghe chừng có lý. Thế là Mị nghe cũng bùi tai bèn lấy tiền để dành ra, mở tài khoản để mua cổ phiếu. Tháng 1 tháng 2, cũng lên được khá khá tiền, thế là Mị khoái chí lắm. Vụ này coi bộ được nha. Đỡ lên mạng nhiều chuyện lại còn tiền đẻ ra tiền. Mị thấy mình tự tin lên hẳn. Lại được bạn để tên vào một nhóm những người chơi cổ phiếu. Có những người tự xưng là chuyên gia rồi giúp đỡ mọi người cùng kiếm tiền, để người Việt mình cũng giàu. Mị nghe bùi tai lắm, hí hửng bàn tán suốt. Nhưng ban đầu Mị còn nhát gan, cứ thấy lời chút xíu là bán mất tiêu, xong nó lên nữa, Mị tiếc ghê ghớm. Lại nghe xúi bảo, phải đầu tư lâu dài, bỏ tiền đó đi, đừng nhìn. Thế là Mị hí hửng làm theo. Ui chà, lên không bán, cổ phiếu xuống sạch sẽ. Ngồi nhìn lại thấy hóa ra mấy tháng nay mình làm không công cho Wall Street. Đã mất thời gian ngồi nhìn, rồi lại còn sợ mất vốn. Mị còn biết kha khá người còn bị mất thâm cả vào vốn. Thật là tội. 



Wall Street trong mắt Mị thật là một sòng bạc khổng lồ mà không biết bao nhiêu người mất tiền vì máu ăn thua. Hàng ngàn mã cổ phiếu khác nhau, thượng vàng hạ cám, giá vài ngàn đô cũng có mà vài chục xu cũng có luôn. Có những lúc đọc tin tức toàn là tin tốt lành, thế là hí hửng mua, xong cổ phiếu xuống rầm rầm. Có những lúc toàn tin xấu, không dám mua thì cổ phiếu lại lên trở lại, còn mình thì nhìn ngẩn tò te không hiểu tại sao. Bây giờ Mị còn biết thêm, các công ty còn tung tin thất thiệt, giả mạo đủ thứ. Chơi cổ phiếu cũng nhiều trò vui ra phết. Khi mua một cổ phiếu đang lên, có hai khả năng, hoặc là lên nữa, hoặc đổ trở xuống. Trong trường hợp mua giá cao rồi nó đổ xuống, các vị ấy gọi là “đu đỉnh”. Trong trường hợp cổ phiếu đang xuống, nếu mua thì có hai khả năng. Một là xuống tiếp, hai là lên lại. Trường hợp mua lúc đang xuống, các vị ấy gọi là “bắt đáy” hay “chụp dao đang rơi”. Cuối cùng vẫn là 5 ăn 5 thua. Rồi có cổ phiếu rác, không có giá trị nhưng được thổi giá lên họ gọi là “pump and dump”, ai mà xông vô mua thì đu đỉnh là cái chắc. Rồi các tổ chức đầu tư tài chính thao túng lũng đoạn thị trường, họ gọi là “cá mập”. Rồi mỗi khi một cổ phiếu lên thì những người này vỗ ngực, xưng tên ta đây tài giỏi, tiên đoán được. Khi xuống thì họ lại nói, ai biểu tham, đổ hết vô mua chi, ai biểu lời không bán. Trời ạ, Mị choáng váng hết mặt mày sau khi nghe đủ thứ tranh cãi trong nhóm. Sau khi kiểm lại danh sách những người này xúi mua để lâu thì gần như 10 mã cỗ phiếu là xuống hết 9. Nghĩ mình thật là dại, ai đời lại đi nghe mấy kẻ không biết phải mặt thật, tên thật hay không, khoác lác vớ vẫn, tung hô lẫn nhau trên mạng xã hội mà đầu tư cổ phiếu bao giờ. Nếu họ nói đâu trúng đó thì đã thành tỷ phú rồi, làm gì mà lên mạng rủ chơi vớ vẫn như vậy.

May mà Mị nhát gan, nên không bị đứt vốn, chứ bao nhiêu tiền lời thì bị mất lại sạch, thà mất lời còn hơn đứt vốn. Thế là Mị lẳng lặng rút lui. Quyết định bán sạch không chơi cổ phiếu nữa. Ôi chà, sau 5 tháng căng thẳng theo dõi, cuối cùng mèo vẫn hoàn mèo, thì Mị quyết định từ nay tránh xa cái sòng bạc cao cấp ấy ra. Lên cũng căng thẳng, xuống cũng căng thẳng, đầu óc không tập trung làm ăn được gì ráo. Thôi, cứ chăm chỉ làm việc, chi tiêu hợp lý, dành thời gian đầu tư cho bản thân, học hành nâng cao kiến thức, rèn luyện và giữ gìn sức khỏe còn được việc hơn ba cái trò đỏ đen căng thẳng này. Ông bà nói, đại phú do thiên, tiểu phú do cần. Cứ cần cù làm việc, cần kiệm chi tiêu, cái xứ này không sợ già không chỗ ở, thiếu cơm ăn. 

Mị thấy mình còn hết sức may mắn khi công việc của mình gần như không bị ảnh hưởng do lệnh đóng cửa của tiểu bang. Tuy nhiên, không biết do tình hình khó khăn hơn, hay do làm lâu ngày cũng đến lúc gặp phải trường hợp khách hàng không uy tín. Mị vốn là đứa trọng lời hứa, cũng tưởng rằng thiên hạ cũng như mình. Thế là phần lớn trường hợp Mị chỉ thỏa thuận miệng, làm việc xong thì cứ thế lãnh tiền. Thế nhưng Mị mới bị trường hợp là luật sư hẳn hòi ấy, sau khi làm việc xong thì họ lờ tịt mình đi, tiền không trả, điện thoại không nghe, email không trả lời. Mị đâu có biết có vài trăm bạc mà những người mang tiếng là luật sư cũng ăn quịt như thường. Ngạc nhiên chưa. Mị có biết đâu. Thế là Mị học được một bài học nữa là một khi làm ăn dính dáng đến tiền bạc, nhứt định phải có giấy tờ thỏa thuận giá cả và thời gian thanh toán cụ thể. Không thể nói suông. Kể cả khi sử dụng dịch vụ mình phải trả tiền cho người ta thì mình cũng phải xem xét cẩn thận, có khi lại gặp dịch vụ lừa đảo, trả tiền xong không làm, hoặc làm không đạt chất lượng cũng rất là phiền phức. Mọi thứ cứ phải ra hợp đồng, giấy trắng mực đen cho nó an tâm. Sau vụ việc đó thì Mị cũng tránh không nhận việc trực tiếp từ văn phòng luật sư lạ, chỉ nhận chỗ quen biết uy tín xưa nay. Chỗ lạ, Mị … cãi không lại. 

Vậy là một năm nhiều biến động rồi cũng trôi qua. Chương trình vac-xin Covid-19 đã chủng ngừa cho hơn một trăm triệu người Mỹ. Mị vui mừng khi các nhà hàng quán xá hoạt động nhộn nhịp trở lại. Chợ trời cũng có nơi đã mở cửa lại và mặc dù phần lớn cũng vẫn còn đeo khẩu trang nhưng nhìn chung tình hình thấy hoạt động đời sống gần như trở lại bình thường. Tuy nhiên Mị vẫn hạn chế đến nơi đông người khi không cần thiết và vẫn quyết định chưa gặp gỡ xã giao ngoại trừ trường hợp công việc quan trọng và những người thật thân thiết. Tuy Mị được vài bài học để đời nhưng thật may là nhờ đó mà Mị chuẩn bị cho mình và gia đình được tốt hơn, biết chọn lọc, ưu tiên và gìn giữ những công việc và mối liên hệ quan trọng để đời sống mình có chất lượng hơn. 

Mong rằng những ngày tháng sắp tới là những ngày bình yên trở lại cho tất cả chúng ta.

Temecula May 17, 2021

Nguyệt Mị

Ý kiến bạn đọc
01/10/202109:25:41
Khách
Tôi thì không khó chịu vì viết "i" hay "y". Thật ra âm i mà viết là "i"; thì có lí hơn (tuy nhiên, theo thói quen, tôi vẫn viết là LÝ).
Thật ra "y" chỉ cần để ghi âm i khi nó là âm chính xuất hiện sau chữ "u" như "thuý", "quý"
Tuy nhiên viết "lý", "mỹ" là thói quen. Cả hai đều đúng, ai theo cách nào cũng được.
03/08/202100:20:15
Khách
Làm ơn đừng viết theo kiểu của Việt cộng đổi "i" thành "y" và "y" thành "i" .

Tiếng Việt thật thời VNCH là bánh mì chứ không phải bánh mỳ như tiếng của việt cộng .
Những chữ Hán Việt thì dùng "y" thay vì "i" . Kỷ niệm, không phải kỉ niệm . Lý do, không phải lí do . Vạn lý, không phải Vạn lí . Etc.

Bọn Việt cộng phá hoại tiếng Việt thành quái đản . Mũ bảo hiểm ---> bảo hiểm = insurance; an toàn = safety . Safety helmet đáng lẽ phải gọi là nón an toàn thay vì mũ bảo hiểm theo tiếng bắc kỳ cộng sản . Bọn việt cộng dốt dựng lên 1 nền giáo dục què quặt .
30/05/202100:43:27
Khách
Dạ em cám ơn anh/chị Mylan và KimHo
26/05/202101:53:39
Khách
Hello Nguyet Mi,
Tu khi Viet Bao online only, minh thuong thac mac tai sao khong con thay cac tac gia ky cuu trong gia dinh Viet Bao viet nua. Bua nay duoc doc bai viet cua Nguyet Mi, minh thich lam. Cam on Mi da share kinh nghiem nhe. Chuc Mi va gia dinh vui, khoe, binh yen, va luon hanh phuc.
25/05/202120:47:48
Khách
Chao` Nguyet Mi
Xin chuc' mung` gia ddinh Nguyet Mi khoe? manh va` binh` an sau con ddai dich Nhat la` khong chay' tui' suot thoi gian hoc trade stock co' dduoc kinh nghiem mien? phi' Co' ra nhieu` nguoi` phai? tra? rat nhieu` tien` cho kinh nghiem ddau` tay nay`Neu' so sanh' tren the gioi' Wall Street la` an toan` nhat ve phap ly' dde? ddau` tu tai` chanh' Trading la` mot cai nghe ` chuyen mon can` phai? co' kien' thuc' va` kinh nghiem " chien' truong`" Neu' cho rang Wall street la` mot Casino co' the? khong ddung' Ly' do Casino khi ddat tien`xuong' , khong the? ddoi? y' va` lay' ve` Trong khi Wall Street sau khi mua stock khong thich' co' the? ban' lo? mot it va` lay' von' lai . Cong ddong VN chung' ta co' Chinh Chu ( Chong ca si? Ha` Phuong ) la` ty? phu' tien` kiem' dduoc tu` Wall Street
Du` sao Nguyet Mi dda~ dduoc hue` von' sau mot thoi` gian tap su* Neu' trang bi cho minh` kien' thuc' vung~ vang` khong chung` kiem' dduoc tien` loi` nhu anh Chinh Chu Kiem' tien` bang` bat cu' nghe nao` cung~ se~ kho' , Tien`kiem' dduoc tu` Wall Street la` ddieu` khong he` de? dang` Hay? chuan? bi cho minh` kien' thuc' bang` cach ddoc sach , nghien cuu' chien' thuat nao` phu hop voi' tam ly' va` thoi` gian cho phep cua? minh` Ong ba` minh` co' cau " Biet minh` biet ta tram tran tram thang' " la` va^y .
Chuc' Nguyet Mi kiem' dduoc tien` loi` lan` sau
Tak care & cheers
Kim Ho
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 776,139
Tôi có cô cháu dâu dể thương, có con học đại học University of Virginia và VA Tech. Cháu cho biết hai trường trên lá đổi màu rất đẹp và mời Ba Mẹ cháu, chị bạn, tôi đi xem lá vàng tiện thể thăm các con. Tôi nhận lời ngay và cháu đến đón chúng tôi vào buổi sáng đẹp trời. Mẹ cô và chúng tôi mang theo it nước uống, thức ăn dù không cần thiết.
Riêng Thịnh Hương thì rất vui được gặp lại anh chị Trần Dạ Từ Nhã Ca. Thấy anh đi đứng thẳng thớm và khá vững chaĩ sau cơn đột quỵ năm ngoái tôi mừng lắm. Anh chị là linh hồn của Việt Báo, là trụ cột của chương trình Viết Về Nước Mỹ. Nay anh chị đã quyết định giao “gánh sơn hà” lại cho con gái Hòa Bình để vui thú điền viên. Cầu mong con thuyền Việt Báo tồn tại lâu dài để những câu chuyện của người tỵ nạn có chỗ “dung thân” và đóng góp vào kho tàng văn hóa Việt Nam tại quê hương thứ hai ngày nay.
Nhưng lần tham dự Lễ trao giải kỳ này, em thực sự rất xúc động. Em chợt hiểu rằng, đây không phải là Viết về nước Mỹ. Đây là viết về Người Việt chúng ta. Về những câu chuyện đời góp nhặt trên quê hương thứ hai. Là cầu nối nhiều thế hệ người Việt lưu vong và cũng là cầu nối với người Việt trong nước. Để mọi người hiểu thêm về cộng đồng Việt Nam nơi này, đời sống ra sao, tinh thần, tình cảm thế nào.
Tôi mê xi-nê từ nhỏ. Ngày đó, mỗi lần được đi coi phim đối với tôi là cả một sự kiện lớn lao. Ba má tôi hiếm khi cho chúng tôi đi xi-nê ở rạp. Một trong những cuốn phim Việt Nam mà tôi còn nhớ đã được coi hồi nhỏ là cuốn phim đen trắng “Đôi Mắt Người Xưa” do cô Thanh Nga thủ vai chính. Trong lúc đó, trong cư xá sĩ quan nơi gia đình tôi cư ngụ, thỉnh thoảng có ông thiếu tá này hay ông đại uý nọ thường mượn máy chiếu phim của đơn vị về chiếu ngoài trời cho lũ trẻ trong xóm chúng tôi thưởng thức. Những cuốn phim đó không nhiều, thường là do Bộ Thông Tin & Chiêu Hồi sản xuất theo đơn đặt hàng của cục chiến tranh tâm lý thời đó. Phim thường nói về những cái ác của lính việt cộng và kêu gọi những kẻ lầm đường lạc lối đó hãy mau trở về với chánh nghĩa quốc gia. Hay có phim ca ngợi nét hào hùng của người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà, cùng nỗi niềm của người vợ lính có chồng đang xông pha nơi trận mạc, chưa biết ngày nào trở về đoàn tụ với gia đình. Có vài cuốn phim đó thôi, được chiếu đi chiếu
Chiều Chủ Nhật, ngày 5 tháng 12 năm 2021, Lễ Trao Giải Thưởng Viết Về Nước Mỹ năm thứ 22 đã được long trọng tổ chức tại Hội Trường Đài Truyền Hình SBTN ở thành phố Garden Grove, miền Nam California, Hoa Kỳ, với sự tham dự trực tiếp của khoảng hơn 200 người, gồm các vị dân cử Việt-Mỹ, văn nghệ sĩ, các nhà bảo trợ, các tác giả VVNM, quý thân hữu, và đại gia đình Việt Báo.
Nhóm Việt Bút “âm thịnh dương suy”. Những năm về trước, trai đẹp, độc thân, vui tính, sồn sồn ở xa chỉ có Phan Hồ. Trai già rệu rạo còn liên lạc với nhóm VB đếm trên đầu ngón tay và đều rửa tay gác kiếm. Tếu chỉ có bác Tân Ngố và bác Ma. Bác Ma và bác Chương lên đường rồi. Bác Hân nghiêm túc. Bác Thời lụm cụm. Trai đẹp, tài năng cỡ Cao Minh Hưng hiếm như gươm (có chủ) lạc giữa rừng hoa. Gần đây có Lê Xuân Mỹ, Nguyễn Văn Tới…
Giữa tháng 10 hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại tổ chức họp mặt và ra mắt tuyển tập sách. Chị em gồm chị Đỗ Dung, chị Phương Hoa, chị Kim Phú và tôi là hội viên đã mua vé từ hãng Southwest tháng 3 năm 2020, nhưng vì dịch Covid- 19 nên không thể thực hiện. Lần này muốn đi, vì dù sao có 2 mũi Moderna cũng tạm yên tâm. Chị Phương Hoa đầu tàu, cuối tháng 9 tâm trạng chị nửa lo âu nửa thích đi, nên đang còn dật dờ, phút cuối chị Phan Lang phone nói khéo sao mà chị PH quyết định mua vé, lần này chị Đỗ Dung vắng mặt vì sức khỏe không được tốt.
Sau vài buổi hội họp, cân nhắc, bàn tán qua “Zoom meeting”, chúng tôi quyết định sẽ tổ chức “Đỗ Family Reunion” năm nay. Trừ những tiểu gia đình có con nhỏ chưa được chích ngừa, đại gia đình họ Đỗ sẽ lại hội ngộ, chung sống với nhau dưới cùng một mái ấm của Đỗ Gia Trang, Colfax- California suốt bốn ngày lễ Thanksgiving. Suốt mấy tuần lễ qua, chị em chúng tôi đều háo hức, nôn nóng được gặp lại nhau “in real life”.
Ngày 28.04.1975, người viết quay trở lại tỉnh vì bà xã hết hạn nghỉ phép, nhưng khi đến ngã tư Hóc Môn thì bị chặn lại không thể đi tiếp. Nhân viên kiểm soát cho hay hai bên đang đụng độ tại xã Tân Phú Trung thuộc tỉnh Hậu Nghĩa, giáp ranh với Hóc Môn tỉnh Gia Định. Đang phân vân, không biết nên chờ đợi để về tỉnh, hay quay lại Sài Gòn thì gặp anh bạn làm việc thâm niên tại US Embassy. Anh bạn này trao cho người viết danh sách 17 địa điểm và cho biết vào "giờ thứ 25" máy bay trực thăng từ đệ Thất hạm đội sẽ đáp xuống 17 địa điểm này để bốc người ra hạm. Anh ta dặn dò người viết cần mở đài radio của quân đội Mỹ băng tần FM. Khi nghe đài radio phát thanh bài hát White Christmas và loan báo thời tiết Sài Gòn "nhiệt độ 105 độ và đang gia tăng " tức là lệnh báo hiệu "giờ thứ 25" đã điểm
Steven với chị lâu nay đi chung xe, làm chung hãng, lại là đồng hương gốc mít với nhau. Steven cũng thấy chị Châu vốn bẳn tánh như thế, nhưng không ngờ đến mức độ này. Mới chỉ là cái danh hão, nếu mà cái danh thực có lợi thực thì còn đố kỵ cỡ nào nữa đây, thật ngán ngẩm cho đồng hương của mình. Hãng MITF này có đến bảy trăm con người, đồng hương gốc mít đếm không đủ mười đầu ngón tay, lẽ ra phải đứng chung với nhau, bảo vệ nhau, đằng này cứ nhè nhau mà kéo xuống. Thậm chí có ai đó còn nói:” Mỹ, Phi, Mễ, Xì… ăn không sao. Mít mà ăn là không được” lẽ nào dân mít với nhau cứ kèn cựa bôi mặt đá nhau như thế? Sau lưng chị Châu P có thằng Henry V chống lưng. Vị trí thằng Henry rất cao, chỉ dưới vài người nhưng trên bảy trăm người. Thằng Henry V dân gốc Lạch Tray, gia đình vào Sài Gòn sau bảy lăm. Nó vốn ma lanh và nhiều tiểu xảo vì vốn xuất thân từ hàng rong chợ trời, nhảy tàu ở Cống Bà Xép. Vượt biên sang Mỹ rồi chịu khó đi học và may mắn hơn nữa là nó vào hãng này đúng thời điểm
Nhạc sĩ Cung Tiến