Hôm nay,  

Chuyện Bà Tư

20/10/202009:44:00(Xem: 7947)

Ngọc Ánh 
Tác giả hiện sống ở thành phố Victorville California, đã từng tham gia VVNM năm 2018.


***     


 Bà tư nằm trên võng tòn teng chăm chú đọc bản hướng dẫn bầu cử , bà ở Mỹ cũng không lâu nên tiếng Anh tiếng U còn lơ mơ nhưng ba cái vụ chính trị, quốc gia đại sự này thì nhất định phải theo dõi từng ngày, bầu cử năm nay có nhiều vấn đề quan trọng, nhiều tình tiết sôi nổi gây cấn hơn hẳn mấy đời Tổng Thống trước, hổng hào hứng sao mấy ông nội bà ngoại Việt Nam mình kình chống nhau ì xèo, thiếu điều rút súng bắn nhau cho hả nư tranh đấu vì màu cờ sắc áo. Ủa mà áo nào vậy ta? mình chỉ chung cái áo tị nạn thôi mà, chỉ là Mỹ giấy da vàng thiểu số thôi chứ đâu được gọi là hàng chính hiệu con cháu Uncle Sam, biết là ăn cây nào rào cây đó, mình phải có trách nhiệm với đất nước đã cưu mang mình, nhưng có cần thiết phải trâu trắng trâu đen với nhau trong cái vụ bầu cử này không. Thiệt tình bà tư không hiểu nổi? 

Gần cả năm nay rồi, nước Mỹ chịu đựng biết bao nhiêu chuyện hổng bình yên, dịch bệnh COVID rồi thiên tai bão tố, cháy rừng, tới gần ngày bầu cử lại rần rần cái vụ cuồng / chống giữa hai phe Cộng hòa, Dân chủ, email thì tràn ngập thông tin trên trời dưới đất, tin giả tin thiệt hầm bà lằng khiến cử tri quay mòng mòng về hai ứng cử viên nặng ký, bên khen thì coi như Thánh tái sinh, mà bên chê thì đối thủ cạnh tranh có đủ thói xấu trên đời..Email viết bằng tiếng Việt có tên người gởi bằng họ Việt đàng hoàng nhưng những lời lẽ nhục mạ dành cho kẻ khác ý kiến với mình bằng ngôn từ thô lỗ thì thiệt tình hổng giống văn hoá ViệtNam hồi xưa chút nào, may mà tụi nhỏ Mỹ gốc Việt đọc không rành chữ Việt nên không bị sốc cái vụ này, chớ chúng nó mà biết thì tai hại vô cùng.

Hổng hiểu ở các tiểu bang khác ra sao chớ ngay trung tâm thủ đô tị nạn của bà tư thì tuần nào cũng có nhóm người đi tuần hành ủng hộ phe này phe kia trong khí thế vui vẻ cởi mở là chuyện rất đáng khen, thể hiện quyền Tự do Dân chủ mà, nhưng đôi khi lại có chuyện kình chống nhau thiếu điều hai bên uýnh xáp lá cà, coi lại trên YouTube toàn là ông bà nội/ngoại người mình không hà, đâu thấy người Mỹ sửng cồ ba cái vụ này đâu? Hoặc nếu có cũng trong tinh thần thượng tôn pháp luật, bà từng thấy hai ông hàng xóm Mỹ cùng đi bộ trong park gần nhà, ông đội nón đỏ của Trump và ông mặc áo thung hình Biden, họ say Hi vui vẻ với nhau mà. Sự ôn hoà là tánh cách đáng nể của người Mỹ, còn dân mình sao nóng dữ vậy ta?

Ông nào thắng cử thì cũng vài năm rồi xuống theo luật định, chuyện xây dựng nước Mỹ hùng mạnh là chuyện đời đời của mọi người công dân sống trong đất nước này, tinh thần tôn trọng Hiến Pháp với những giá trị mặc định đúng đắn làm thành trì vững chắc thì lo gì nước Mỹ không vững mạnh trong thế giới Tự Do, còn anh em mình lẽ nào vì chuyện bầu cử này mà giận hờn ghét bỏ nhau, đoạn tình giao hảo mấy chục năm bè bạn, huynh đệ chi binh từ thời khói lửa quê nhà. Lòng bà tư trĩu nặng nỗi buồn khi nghĩ tới điều này.



Hổm rày mail gửi về cả đống quảng cáo ứng viên địa phương hay mấy cái dự luật yes, no gì đó toàn bằng tiếng Mỹ khiến bà lên Google dịch gần chết mà không nắm vững họ muốn nói cái giống gì, cuối cùng bà cũng xin được bản Voter Information Guide bằng tiếng Việt, mừng húm!

   Bà tư chăm chú đọc từng trang, cái nào quảng cáo mà bà nghe lọt lỗ tai thì bà khoanh tròn nháp trước, chừng nào viết thiệt thì coi lại lần nữa cho chắc cú, bút sa mà gà hổng chết nhưng mấy ông bà dân biểu bị bà tư unfriend là chết ngắt, chưa bao giờ bà thấy mình uy quyền đến như vậy, dù thật tế bà chỉ là công dân hạng bét của xứ sở này, nhưng bà được cái quyền đi bầu cử trong đất nước có tự do dân chủ theo hiến pháp đàng hoàng, bà được quyền chọn lựa “đại biểu nhân dân”theo ý bà mà không bị áp lực của bất cứ đảng phái nào, cái điều mà mấy chục năm sống trong chế độ Cộng Sản bà không hề có được, hỏi sao bà không hào hứng. Mấy lần bầu cử Tong Tong trước cũng bình thường, hay tại bà lúc đó không quan tâm nhiều đến chính trị nước Mỹ, nhưng lần này thì khí thế hừng hực quá, tại hai nhân vật ứng cử thuộc loại có sừng có mỏ gõ với nhau hay tại người Việt mình hăng hái quá mức cần thiết mà nhảy vô giương ngọn cờ yêu nước và mắng kẻ đi ngược đường với mình là đồ phản quốc. Hết biết luôn!

Lòng khoan dung tử tế của Việt Nam mình xưa nay đâu mất tiêu rồi?   Nếu phe bạn thắng không có nghĩa là tui sai, nếu phe bạn thua cũng đâu có nghĩa là bạn thất bại, dù gì mình cũng đã hết lòng tranh đấu vì chánh nghĩa, ít ra cũng là sự chọn lựa tốt nhất khi nghĩ đến quê hương ngàn dặm của bọn mình.

  Còn hơn mười ngày nữa là đến bầu cử, dân chúng sợ Covid nên cũng đi bầu lai rai qua mail rồi, bà tư bỏ mấy buổi để ngâm cứu và chọn lựa người ưng ý theo suy nghĩ của bà, có thể ông tư chọn khác hay đồng thuận với bà hổng biết chừng  (ai biết được trong đầu mình nghĩ gì?) nhưng hai vợ chồng tránh bàn luận vấn đề nhạy cảm này để khỏi chia tay lãng nhách, ngay từ đầu mùa bầu cử họ đã dán hàng chữ như một châm ngôn trên tường: 

Đừng mù quáng bỏ phiếu cho một tương lai vô định” 

  Bà coi nước Mỹ như quê hương thân thiết của bà, nghe ông tướng Mỹ nào đó hỏi một câu thấm đau “Nếu nước Mỹ sụp đổ thì quý vị sẽ đi đâu?”Dĩ nhiên ý của ông không phải là bi quan với chữ nếu mà thật sự câu hỏi đã truyền đi một thông điệp mạnh mẽ vô cùng, Mỹ không bao giờ sụp đổ nếu mỗi người trong chúng ta đều yêu thương gắn bó với đất nước này, quyết tâm vượt qua cơn lũ thời cuộc, nhất là trong giai đoạn vô cùng khó khăn hôm nay.

  Bà tư cẩn thận dán lại bao thư sau khi đánh dấu sự chọn lựa kỹ càng, cầm lá phiếu trên tay trân trọng với quyền Tự Do tuyệt đối của mình, bà thề là giữ bí mật của riêng bà tới ngày kết thúc bầu cử, nhưng nếu lỡ hàng xóm Việt tò mò hỏi bà bầu ai thì bà sẽ cười cười trả lời theo kiểu trớt quớt rất Việt:

-“già muốn chết rồi bầu bì gì nữa?” 


Ngọc Ánh 

10/2020

  

 

Ý kiến bạn đọc
04/11/202008:18:15
Khách
Dân tộc VN chúng ta luôn mang trong lòng mặc cảm tự ti , tâm trạng của kẻ nô lệ , luôn sống lệ thuộc vào các nước lớn như Mỷ và Tàu ,mà chưa bao giờ tự mình đứng lên bảo vệ nước mình , không có tin thần tự tôn , tinh thần độc lập ,để tự mình đứng lên mà không cần bất cứ sự giúp đở của bất cứ nước lớn nào, so sánh với các nước Đông Nam Á quanh ta :Nhật, South Korea, Malaysia,Indonesia,( Taiwan,HongKong họ ghét China cở nào mà họ đâu có diển hành ủng hộ Trump ở Mỷ , chỉ có VN thôi tại sao ? Vì chúng ta vẩn còn mang trong lòng bản chất nô lệ luôn sống nhờ vào các nước lớn như Mỷ để sống còn , tôi cảm thấy xấu hổ khi thấy chỉ có VN diển hành với niềm hy vọng chỉ có Trump mới giúp VN đánh China . Sao ở Mỷ rồi mà vẩn còn mang tính lệ thuộc đó , xấu hổ quá đi .
23/10/202023:20:52
Khách
Oops ! Xin sửa lại là : "Khi so sánh số cử tri đi bầu trong năm 2014 và 2018 thì cơ quan AAPI (Asian Americans and Pacific Islanders ) nhận thấy có sự gia tăng của cử tri gốc Ấn và Phi luật Tân , còn về cử tri gốc Việt thì không có sự thay đổi nào cả ".
23/10/202023:09:18
Khách
"...những lời lẽ nhục mạ dành cho kẻ khác ý kiến với mình bằng ngôn từ thô lỗ thì thiệt tình hổng giống văn hoá ViệtNam hồi xưa chút nào, may mà tụi nhỏ Mỹ gốc Việt đọc không rành chữ Việt nên không bị sốc cái vụ này, chớ chúng nó mà biết thì tai hại vô cùng". Trích .

https://www.msn.com/en-us/news/world/insider-poll-more-than-20-of-asian-americans-say-they-do-not-plan-on-voting-in-the-2020-election/ar-BB1aj2mi?li=BB141NW3

Theo cuộc thăm dò ý kiến vào tháng Mười của Business Insider phối hợp với SurveyMonkey Audience thì hơn 20 phần trăm người Mỹ gốc Á dự định sẽ không đi bầu ngày 3 tháng 11, so sánh với 2 phần trăm người da đen và 3 phần trăm người gốc Nam Mỹ.

Các lý do giải thích cho sự kiện này, tỷ dụ như nghị trình tranh cử của hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ chẳng có điều chi thật sự lôi cuốn người gốc Á, như ba phần tư người gốc Á ở Mỹ sinh trưởng ở ngoài nước Mỹ, nơi mà họ đã không tham dự vào diễn trình bầu cử dân chủ.

Khi so sánh số cử tri đi bầu trong năm 2016 và 2018 thì cơ quan AAPI (Asian Americans and Pacific Islanders )nhận thấy có sự gia tăng của cử tri gốc Ấn và Phi luật Tân , còn về cử tri gốc Việt thì không có sự thay đổi nào cả.
22/10/202001:26:04
Khách
Lời văn và ý tưởng trong bài đều hay.
21/10/202016:51:41
Khách
>"Email viết bằng tiếng Việt có tên người gởi bằng họ Việt đàng hoàng nhưng những lời lẽ nhục mạ dành cho kẻ khác ý kiến với mình bằng ngôn từ thô lỗ thì thiệt tình hổng giống văn hoá ViệtNam hồi xưa chút nào, may mà tụi nhỏ Mỹ gốc Việt đọc không rành chữ Việt nên không bị sốc cái vụ này, chớ chúng nó mà biết thì tai hại vô cùng.”

Bà Tư nói đúng lắm. Nguời VN hải ngoại bây giờ xấu hơn nguời miền Nam truớc 1975 . Truớc 1975 báo chí truyền thông miền Nam không bao giờ gọi lãnh tụ tuớng lãnh miền Bắc là thằng hay hắn . Nhưng phía CS thì dùng những chữ này ngay cả trong sách Ðại Thắng Muà Xuân Ðại Tuớng VTD cũng dùng chữ hắn để chỉ TT Thiệu và vu khống đem 16 tấn vàng đi. Hận thù trong ngôn ngữ VN bắt đầu từ thời cải cách ruộng đất qua thơ văn của Phó Thủ Tuớng Tố Hữu (Giết giết không ngừng nghỉ) và các bài do chủ tịch HCM giấu tên lên án bà Cát Thanh Long đăng trên báo Nhân Dân. Ngay cả Việt sử dạy tại truờng học, miền Nam cũng không gọi ông Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp lãnh đạo Việt Minh là thằng hay hắn . Sau tháng 4 1975 phiá CS dùng những từ ngữ thời cải cách ruộng đất dạy dỗ trẻ em miền Nam, gọi phe thua cuộc là "những thằng có nợ máu với nhân dân" để biện minh cho trả thù thủ tiêu đánh đập dã man . Miền Nam không ai gọi VC hay Bộ đội có nợ máu nhân dân cả . Số nguời miền Nam lớn lên trong giáo dục nhân bản của VNCH thì lễ phép nhưng số trẻ con VN thống nhất bị nhồi sọ hận thù của thời cải cách ruộng đất lớn lên qua đến Mỹ vẫn còn hận thù. May mắn là truờng học Mỹ không dạy hận thù như VN, và tiếng Anh cũng không có chữ tuơng đuơng với thằng, hắn, ai cũng là Mr. Mrs. Miss him her không phân biệt. Vaì chục năm nữa thế hệ VN hận thù đuợc CS VN nhồi sọ sẽ chết và dân VN hải ngoại sẽ tốt hơn.
21/10/202007:21:59
Khách
Toi thich but phap cua tac gia tham tram va y nhi. Cau chuyen don gian nhung da ta chan hien thuc su tuong tan vi khac chu kien
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 1,801,668
Cuối tháng 7, năm 2020, nạn dịch Tàu vẫn đang hoành hành khắp nơi trên đất Mỹ; tất cả các nước trên thế giới đều lo sợ cuống cuồng, vội đóng cửa biên giới đường bộ, đường thủy, và đường hàng không. Nội bất xuất, ngoại bất nhập. Không cho ai ra khỏi nước mà cũng không cho phép bất cứ ai vào nước mình. Kinh tế lao đao, người dân khổ sở, tù túng, quanh quẩn trong nhà mơ đến ngày được trở lại cuộc sống bình thường trước đây. Sau 5 lần trì hoãn chuyến bay, tôi cũng phải lên đường đi công tác để thay thế cho những đồng nghiệp đang mắc kẹt ở nước ngoài đã quá thời hạn làm việc mà chưa về được với gia đình. Họ gởi emails van xin hãng cố gắng tìm cách giúp đỡ về nhà càng sớm càng tốt.
Tác giả sinh năm 1959 tại Đà Nẵng đến Mỹ năm 1994 diện HO cùng ba và các em, định cư tại tiểu bang Georgia. Hiện là nhân viên công ty in Scientific Games tại Atlanta, tiểu bang Georgia. Bà đã góp bài từ 2015, kể chuyện về người bố Hát Ô và nhận giải Viết Về Nước Mỹ.
Năm nay có những chuyện xảy ra không ai có thể tưởng tượng được mà hệ lụy rất lớn lan rộng khắp hành tinh như dịch cúm Covid-19. Rồi biểu tình bạo loạn vì cái chết của Goerge Floyd từ tiểu bang Minnesota đã gây nên sự bất ổn đến phải giới nghiêm khắp nước Mỹ. Riêng gia đình tôi cũng xảy ra một chuyện bất ngờ khó tin nhưng có thật mà đến nay chúng tôi cứ bàng hoàng ngỡ như chuyện nằm mơ!
Tác giả đã kề cận tuổi 90 và lần đầu nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2019, với bài về Washington D,C. Mùa Lễ Chiến Sĩ Trận Vong và Bức Tường Đá Đen khắc tên các tử sĩ trong cuộc chiến Việt Nam. Bà tên thật Nguyễn thị Ngọc Hạnh, trước 1975 đã là giáo sư trung học đệ nhị cấp tại Saigon. Cùng gia đình tới Mỹ từ 1979., hiện hưu trí tại miền Đông và vẫn tiếp tục viết. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Hai chị em mãi tán chuyện, đến cổng ngoài nhà Mai lúc nào mà tôi không hay. Mai khép cổng và bước vào nhà. Nhìn dáng em liu xiu men theo tường nhà bà Sáu mà lòng tôi nặng trĩu. Tôi thương em và có cả sự ngưỡng mộ; ngưỡng mộ bởi số phận oan nghiệt vẫn không làm em gục ngã, buông xuôi. Em đã cố gắng vùng vẫy ngoi lên từ đêm đen để trở thành cô gái mù nổi tiếng cả tỉnh thành. Thật từ đáy lòng, tôi rất khâm phục trước ý chí và tài năng của Mai với những tấm bằng khen chất đầy bên góc tủ. Trong tất cả những giải thưởng tôi nể phục nhất là giải về Tin học 6 tỉnh miền Trung mà Mai đạt được năm 2009. Và từ khi quen biết Mai tôi thấy mình cần phải học hỏi nhiều thứ ở cô ấy lắm. Nhưng đăc biệt, tôi cảm động nhất là mối tình thật đẹp của Mai và Tiến
Tác giả là cư dân Huntsville, AL. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của ông là “Bao Giờ Trời Sáng” một du ký nhiều ý nghĩa khi thăm viếng Nghĩa Trang Quốc Gia Arlington, bài viết thứ hai là “ Thằng Ngốc “ Đây là bài viết thứ ba . Mong tác giả sẽ tiếp tục viết thêm.
Cả tuần nay mưa rả rích không ngớt, mưa nhiều nên cây cối cũng xanh tươi hơn, chẳng thế mà những bãi cỏ khô cằn trước nhà bỗng dưng xanh rì. Mỗi buổi trưa khi có chút nắng yếu ớt chiếu xuống, đám hoa bồ công anh dại nằm khép mình dưới cỏ cũng vươn mình nở vàng rực rỡ. Tôi ngồi trong nhà ngắm nhìn màn mưa qua khung cửa sổ thấy dạ bồi hồi. Nếu không có trận đại dịch Covid-19 này, giờ chắc tôi đang trong hãng vật lộn với công việc, sau lại tất bật về nhà xoay sở với ngàn công việc không tên khác, để rồi vừa đặt lưng xuống giường là chìm ngay vào giấc ngủ. Sáng hôm sau tiếp tục tất bật cho một ngày mới. Làm gì có thời gian nhàn rỗi ngồi ngắm mưa suy nghĩ mông lung.
Ấn tượng của chị Dung lần đầu gặp ông Đại là một khuôn mặt vô hồn nhìn vào khoảng không vô định. Không chào hỏi, không có bất kỳ biểu hiện vui buồn gì trên khuôn mặt trơ như tượng đá. Tuy vóc dáng ông còn khỏe mạnh đối với một người ngoài bảy mươi nhưng những bước đi có vẻ nặng nề không phải do đau yếu mà dường như trong lòng không muốn bước.
Tác giả từng nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2018 và giải vinh danh Tác Phẩm 2019 Là một cựu tù cải tạo vượt ngục và là người lái tầu vượt biển, ơng định cư tại Mỹ từ 1990, hiện làm việc theo một hợp đồng dân sự với quân đội Mỹ, từng tình nguyện tới chiến trường Trung Đông và Châu Phi. Đây là bài mới nhất của Ông.
Mỗi ngày nghe tin tức tìm hiểu về bệnh Covid_19, cho đến hôm nay tổng số bị bệnh là 2,132,321 người và tổng số qua đời là 116,862 người, (theo cdc.gov). Con số thật khủng khiếp cho nước Mỹ. Sau mấy tháng ban lịnh quarantine (cách ly), đầu tháng 6, thống đốc tiểu bang Cali cho mở cửa các hãng xưởng, bussinesss, tuy nhiên vẫn còn dè dặt một số như tiệm tóc, Nail, cá nhân cũng như doanh nghiệp còn vẫn theo cách chỉ dẫn của cán bộ Y Tế và thống đốc vẫn phải đề phòng cẩn thận là giữ khoảng cách khi giao tiếp, mang khẩu trang, đeo bao tay cũng như luôn rửa tay.
Nhạc sĩ Cung Tiến