Hôm nay,  

Bầu Cử Mỹ Có Gì Lạ Không Em?

21/07/200800:00:00(Xem: 88814)
Tác giả:  Đào Như
Bài số 2358-16208434-vb2210708

Đào Như là bút hiệu của Bác sĩ Đào Trong Thể, hiện sống tại Oak park, tiểu bang Ill.  Ông là một trong những cây viết góp sức cho giải thưởng Viết Về Nước Mỹ và bộ sách cùng tên của một ngàn tác giả, hiện đã ấn hành tới cuốn thứ 9. Bài viết mới sau đây của ông mang nhiều tính thời sự chính trị tại nước Mỹ.

Bầu cử đây là bầu cử Tổng Thống Mỹ-2008. Thật sư câu hỏi ở trên chỉ là kiểu tựa đề giả tưởng, cho hợp thời trang, có ý khêu gợi tánh tò mò của người đọc. Tính đến hôm nay, ai cũng biết có ba cái lạ, nói đúng ra có ba sự kiên xảy ra cùng một lúc trong cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ-2008:

 1- Da màu- Barack Obama, TNS đảng DC-Illinois có hai giòng máu Âu và Phi

 2- Phái tính: Hilary Clinton, TNS đảng DC-New York, là Nữ ứng cử viên Tổng thống đầu tiên trong lịch sử của Mỹ.

 3- Lão hóa: John McCain, TNS đảng CH-Arizona năm nay đúng 71 tuổi. Trong quá khứ lịch sử bầu cử TT Mỹ chưa từng có ứng cử viên nào lớn tuổi đến như vậy.

 Vì ba yếu tố trên cùng xuất hiện trong một cuộc bầu cử, làm cho các cử tri vô cùng khó khăn chọn lựa. Thái độ giùng giằng của cử tri Mỹ đã thể hiện ngay tại vòng bầu cử sơ bộ!

 Nhưng sự kiện nổi bật nhất trong cuộc bấu cử TT Mỹ-2008 là vào ngày 4 tháng 6, ngày chấm dứt cuộc bầu cử TT Mỹ ở vòng sơ bộ, đó là khỏanh khắc lịch sử của nước Mỹ, một ngày khó quên cho cả nhân loại, cho những ai quan tâm đến nước Mỹ: Barack Obama, TNS da màu, đã chiến thắng TNS Hilary Clinton, một thương hiệu chính trị đắc giá, quí phái và sang trọng của đảng Dân chủ Mỹ, giành được chức đại diện đảng Dân chủ Mỹ ra ứng cử TT Mỹ-2008! Nói về sự kiện lịch sử này, Keith Olberman, nhà bình luận kênh truyền hình MSNBC, đã coi đó như là cột mốc to lớn của lịch sử, của thời đại, chẳng khác nào lần đầu tiên loài người đăt chân lên mặt trăng! Đó cũng là niềm tự hào, nguồn hứng khởi của hàng triệu công dân da màu của Hợp Chủng Quốc!

 Sau đó, cuộc tranh cử đã diễn ra với sự cọ xát trực tiếp giữa TNS Obama và TNS McCain. Một đàng là tự do (Liberal), tuổi trẻ, quật khởi, bản lĩnh, quyết tâm thay đổi bộ mặt của nước Mỹ, cũng như cục diên của thế giới; một đàng là bảo thủ (Conservator)già dặn, lão thành, kinh nghiệm, quyết tâm phát huy truyền thống cỗ truyền của nước Mỹ! Sự khác biệt này được thể hiện rõ ràng trong bài diễn tử của hai TNS đọc tại Trung Tâm của tổ chức NAACP (National Association For the Advancement of Color People).

 Trong ngày 14/4/08, TNS Obama, ứng cử viên Tổng thống Mỹ-2008, theo bài tường trình của Washington Post ngày 15/7/08, đã phá biểu tại hội trường NAAPC, Ohio như sau:

"...Thật là xúc động mãnh liệt khi chúng ta nhớ lại công ơn của những người đã đi diễn hành đấu tranh cho chúng ta, vì chúng ta!..Ta nhớ lại TS King lúc ấy chỉ là một mục sư trẻ, tuổi không ngoài 26, đã hướng dẫn đoàn diễn hành trên chiếc xe bus tại
Montgomery dấy lên phong trào đấu tranh bình đẳng...John Lewis, lúc ấy cũng không ngoài 25, đã là một một người hoạt động xã hội tích cực có khả năng đánh thức lương tri của người Mỹ...Diane Nash, trẻ tuổi hơn nữa, chính bà đã thành lập Đoàn Thể Sinh Viên Bất bạo Động" (SNCC: Student Non-violent Coordinating Committeee) và bà cũng là người lãnh đạo cuộc diễn hành bằng xe đấu tranh cho Tự do...Chính vì những nhà đấu tranh trên, và những nhà đấu tranh khác nữa, mà tên tuổi của họ chưa hề được nhắc nhở trong những bộ sử ký của đất nước. Họ gồm đủ mọi thành phần tuổi tác và phái tính, và đủ mọi sắc tộc Trắng, Đen, hay Da màu ...Họ là những người không chấp nhận thế giới như nó đang hiện hữu, họ là những người có đủ can đảm cải tạo thế giới hiện hữu thành một thế giới mới! Vì chính những người này mà tối nay tôi được vinh dự đứng trước mặt đồng bào như một ứng cử viên của đảng Dân chủ trong cuộc bầu Tổng thống Mỹ-2008.".

 TNS Obama phát biểu tiếp:

"Và nếu tôi được vinh dự đắc cử Tổng thống Mỹ, tôi sẽ thể hiện ý chí của tôi, tranh đấu quyết liệt để bảo đảm rằng mỗi người trong chúng ta, nếu ai có quyết tâm, đều có cơ hội thay đổi bộ mặt tổ quốc. Có nghĩa là chúng ta hãy dỡ bỏ những rào cản dựng lên từ những thành kiến, ngộ nhận hiện còn tồn động trong xả hội chúng ta...Điều đó cũng có nghĩa là chúng ta phải loại bỏ cho bằng được sự kỳ thị chủng tộc và màu da, trong mọi ngỏ ngách của đất nước".

 TNS Obama phát biểu: nói như vậy cũng chưa đủ, chúng ta cần phải kiên trì tranh đấu nhiều hơn nữa trên nhiều địa hạt khác nữa, và ông nhắc lại lời của TS King: "Bình đẳng xã hội chưa đủ, cần phải có bình đẳng kinh tế nữa."

TNS Barack Obama còn nói nhiều vấn đề khác, trên nhiều địa hạt khác nhau. Về vấn đề cải tổ Y tế, theo ông, cần phải được cải tổ từ chế độ đến chất lượng phục vụ. Ông đòi hỏi bình đẳng trong Y tế:

 "Chúng ta sẽ lo chăm sóc sức khỏe cho những ai cần chăm sóc, những người cần sự quan tâm của y tế họ phải được thỏa mãn, và chúng ta bao đảm chắc chắn rằng giá trị chất lượng phục vụ Y-tế không tùy thuộc vào màu da và sắc tộc".

Về cải tổ giáo dục đào tạo, ông kêu gọi:

 "Tất cả mọi công dân Mỹ phải được lớn lên trong một nền giáo dục có tầm vóc và đẳng cấp quốc tế từ lúc mới lọt lòng mẹ đến lúc tốt nghiêp đại học. Là thành viên của tổ chức NAACP, quí vị biết hơn ai hết việc đấu tranh quyết liệt cho bằng được bình đẳng xã hội cũng như bình đẳng kinh tế phải được bắt đầu ngay trong các lớp học tại các nhà trường"!

TNS Obama cũng giải thích thêm lý do tại sao ông kêu gọi phải giảm thuế cho giai cấp trung lưu tại Mỹ tại vì họ là những người làm việc tận tụy và cần cù xây dựng nước Mỹ và cũng là thành phần chịu ảnh hưởng nhiều nhất nếu kinh tế bị suy thoái...

 TNS Obama đề cập đến nhiều vấn đề của thời đại như ô nhiễm môi sinh, sự thay đổi khí hậu toàn cầu. TNS Obama kêu gọi mọi người phấn đấu, tay trong tay với nhau, bền chí và quyết tâm giải quyết cho bằng được vấn đề ô nhiễm môi sinh và chế ngự cho bằng đươc khí hậu toàn cầu vì bầu khí quyển đang bị hâm nóng một cách đáng quan ngại. Có thế chúng mới hy vọng để lại cho con em chúng ta mai sau một trái đất sạch, một môi sinh không bị ô nhiễm...Nói tóm lại tại nghị trường NAACP, TNS Obama, xuyên qua khai triển chủ đề: "CHANGE- WE CAN BELIEVE IN", ông được các cử tọa hoan nghênh nhiệt liệt.

 Vào ngày 16/7/08 TNS McCain, cũng có buổi nói chuyện tại nghị trường NAACP, với chủ đề Cải Tổ Giáo Dục. Dĩ nhiên, ai cũng biết, TNS McCain không được nồng nhiệt chào mừng tai hội trường của NAACP. Theo kết quả thăm dò của New York Times và CBS News cho thấy ông McCain phải vận động nhiều hơn nữa trong cộng đồng da đen Mỹ, vì hiện tại có tới 89% dân da đen ủng hộ TNS Obama và chỉ có 2% là ủng hộ TNS McCain. Theo nguồn tin của điện báo CaliToday-17/7/08, thì tại buổi nói chuyên tại NAACP-Ohio vào ngày 16/7/08, ông McCain nhân được sư hoan hô lễ phép nhưng thiếu sự nồng nhiệt khi ông hứa ông sẽ canh tân giáo dục Hoa Kỳ và đem lại sự bình đẳng trong giáo dục cho mọi sắc dân, nhất là cộng đống da đen! Cũng theo bài tường thuật của đ/bao CaliToday-17/7/08, trong một phút ngẫu hứng, TNS McCain bất ngờ đưa ra nhận định có tính ca tụng TNS Obama. TNS John McCain phát biểu trước tổ chưc NAACP vào ngày hôm ấy:

 " nhưng quí vị đừng nói với ông ta nhé...theo tôi ông Obama là một nhân vật đáng nể trong nhiều lãnh vực. Ông ta gây hứng khởi cho nhiều người Mỹ".

 Câu nhận xét bất ngờ của ông McCain về TNS Obama, gây ngạc nhiên và cảm động cho các cử tọa. Và TNS McCain làm các cử tọa bật cười và hoan hô ông nhiệt liệt, khi ông phát biểu:

 "Sự thành công của ông Obama làm cho tất cả người Mỹ đều tự hào. Dĩ nhiên tôi cầu mong ông ta đừng có thành công mãi mãi như ý ông ta muốn...".

 Lạ lùng hơn nữa TNS John McCain chân thành đi đến kết luận:

 "Dù cho kết quả vào tháng 11 tới, có ra sao chăng nữa thì chúng ta cũng phải thừa nhận TNS Obama đã thực hiện được những chuyện lớn lao cho bản thân ông và cho tất cả nước Mỹ. Tôi cảm ơn ông ta điều đó..."!

 Gretchen Woods, một cử tri độc lập cho biết là sau khi nghe ông McCain nói tai NAACP chị cảm thấy thú vị về bài diễn văn của ông McCain. Chị thú thật lúc đầu chị không muốn đến nghe ông ta nói, và chị nói:

 "nhưng sau khi nghe ông ta nói có thể sau này tôi sẽ nghe ông ta nói nữa đấy.."!
 Như thế chúng ta thấy sự chân thành và đức liêm sĩ rất cần thiết trong một cuộc tranh biện. Khen ngợi kẻ đối lập hay nói lên cái tốt, cái hay mà kẻ đối lập thật sư có, không có nghĩa là ta đã hạ mình xuống, trái lại nó có tác dụng đão chiêu, nó đưa ta lên vì ai cũng kính mến trân trọng những lời chân thật và liêm sĩ. Từ một tư thế yếu hơn, TNS John McCain đã trở thành một diễn giả có sức thuyết phục sau khi ông chân thật nhìn nhận những ưu điểm của TNS Obama. Có người bảo đó chỉ là phút ngẫu hứng bất ngờ của TNS John McCain, nhưng có người lại nghĩ đó là triết lý sâu sắc trong tranh cử của TNS McCain, một người từng trải, già dặn trên trường chính trị cũng như trong trường đời.

 Và cũng chính vì muốn các cử tri người Mỹ gốc Việt nắm bắt được cái triết lý tranh cử sâu sắc đó của TNS John McCain mới có bài viết này để hầu quí vị./.

Oak park, Ill.USA

Đào Như

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 844,234,182
Tháng Năm 2018, tại Việt Báo Gallery, có buổi ra mắt sách Anh ngữ "Finding My Voice—A Journey of Hope” của Crystal H. Vo tức Võ Như Ý, từng dự Viết Về Nước Mỹ từ 2009. Cô sinh năm 1970 ở Đà Nẵng, 15 tuổi vượt biên, định cư tại Mỹ năm 1986 với tên Crystal H. Vo. Kết hôn và thành con dâu một gia đình Mỹ, cô đã dành trọn thì giờ để học sống và viết bằng Anh ngữ. Sau họp mặt Viết Về Nước Mỹ 2018, cô tự hứa mỗi tháng phải viết một bài bằng tiếng Việt. Sau đây, là bài viết mới cho tháng.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ. Theo bài viết, Minh Thúy là cư dân miền Bắc California. Trong mùa lễ Tạ Ơn mới đây, bà đã cùng hội Huế địa phương, tổ chức mời ăn và tặng quà những người vô gia cư. Nhân đây cũng xin nhắc lại, là từ 16 năm trước, có tác giả Minh Thùy, một thuyền nhân Việt định cư tại thành phố Mainz, Germany đã nhận giải danh dự năm 2004. Hai bút hiệu Minh Thúy (2018, dấu sắc) và Minh Thùy (2004, dấu huyền) vốn dễ gây nhầm lẫn. Mong tác giả Minh Thúy tiếp tục viết và vui lòng bổ túc sơ lược tiểu sử cùng địa chỉ liên lạc.
Tác giả là một nhà giáo tại Việt Nam. Sang Mỹ, bà có 10 năm làm việc trong ngành du lịch, hiện là cư dân Little Saigon. Với sức viết mạnh mẽ, Phùng Annie Kim đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2016. Sau đây, thêm bài viết mới về cuộc diễn hành được coi là đẹp nhất của nước My. Bài đăng 2 kỳ. Tiếp theo và hết.
Tác giả tên thật Nguyễn Hoàng Việt sinh tại Sài Gòn. Định cư tại Mỹ năm 1990 qua chương trình ODP (bảo lãnh). Tốt nghiệp Kỹ Sư Cơ Khí tại tiểu bang Virginia năm 1995. Hiện cư ngụ tại miền Đông Nam tiểu bang Virginia. Tham dự Viết Về Nước Mỹ từ cuối năm 2016. Với “Viên Đá Kỳ Diệu,” một trong bốn bài viết về nước Mỹ của ông, Thảo Lan đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ năm thứ 19.
Tác giả đã dự Viết Về Nước Mỹ từ hơn 10 năm trước và mới nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2018. Bài đầu tiên của ông là "Kinh 5 Dị Nhân" kể về vùng quê, nơi có hơn 1000 người -phân nửa dân làng- vượt biên mà tới hơn 400 người tử vong- Hiện ông đang là cư dân Orlando, Florida, vùng đất rất quen với bão lụt. Loạt bài gần đây của ông là chuyện khởi nghiệp trên đất Mỹ. Bài mới, bắt đầu phần “dựng nghiệp”.
Tác giả định cư tại Pháp nhưng thường lui tới với nước Mỹ, tham gia Viết Về Nước Mỹ từ tháng Ba 2010. Họp mặt giải thưởng năm 2011, bà đã bay từ Paris sang California để nhận giải Vinh Danh Tác Giả -thường được gọi đùa là giải Á Hậu. Năm Mậu Tuất sắp hết, mời đọc bài viết với nhiều nụ cười, tiễn chân chó cưng.
Tác giả tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2004. Võ Phú là tên thật. Sinh năm 1978; sinh quán Nha Trang-Việt Nam; định cư, tại Virginia-Mỹ, 1994. Tốt nghiệp cử nhân Hóa, Virginia Commonwealth Uni-versity. Hiện đang làm việc và học tại Medical College of Virginia. Sau 12 năm bặt tin, tác giả lại tiếp tục Viết về nước Mỹ từ 2016, với sức viết mạnh mẽ và thứ tự hơn. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Với bài viết đầu tiên từ tháng Sáu 2017, tác giả đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ năm thứ XIX. Thư kèm bài, cô cho biết đang làm tax accountant ở Los Angeles, thường xuyên theo dõi và xúc động khi đọc những câu chuyện đời của người Việt trên xứ Mỹ. Bước sang năm thứ 20 của giải thưởng, tác giả đang tiếp tục cho thấy sức viết ngày càng mạnh mẽ hơn. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả đã nhận giải bán kết Viết Về Nước Mỹ 2002 với bài "Tiểu Hợp Chủng Quốc" kể về nơi cô làm việc, khi khủng bố tấn công nước Mỹ ngày 9 tháng 11 năm 2001. Viết về nước Mỹ sang năm thứ 15, cô nhận thêm giải danh dự với tự truyện về bệnh lãng tai bẩm sinh. Bài viết mới là tự truyện về mùa Giáng Sinh 1975.
Tác giả tên thật Tô Văn Cấp, sinh năm 1941, khoá 19 Võ Bị, 50 năm lính với Chiến Thương Bội Tinh. Mậu Thân 1968, ông là một Đại Đội Trưởng Thuỷ Quân Lục Chiến tại trận địa Phú Lâm, Chợ Lớn. Tháng Tư 1975, ở với đồng đội ven đô cho tới giờ phút cuối, sau đó là 10 năm tù công sản. Định cư tại Hoa Kỳ theo diện HO1, dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu, với nhiều bài viết giá trị, ông đã nhận giải á khôi năm 2014.
Nhạc sĩ Cung Tiến