Hôm nay,  

Di Vật Của Mẹ

17/06/200200:00:00(Xem: 142480)
Người viết: Mai Nguyễn
Bài tham dự số: 2-562-vb50606
Tác giả Mai Nguyễn, 47 tuổi, cư trú tại Garden Grove, CA. Trước năm 1975 tại miền Nam Việt Nam, là giáo viên trường Tân Thuận Nhà Bè, qua Mỹ diện bảo lãnh năm 93. Công việc hiện nay: giữ trẻ.


Lâu lâu tôi thấy Thảo leo lên gác nhỏ mở cái rương gỗ và ngồi hằng giờ cầm từng vật coi rồi cất kỹ đi, trong đó có đủ tất cả những di vật của mẹ chị để lại cho chị khi chị mang về từ căn nhà chị sống hơn 20 năm trước khi cha mẹ chị quyết định bán căn nhà đó.
Có bức tranh bằng sơn nước nhìn thật đơn sơ có lần dọn nhà tôi định cho hội từ thiện thì chị la lên nói "Đồ này của mẹ chị có khi bà còn làm trong Hội Đồng Thập Tự lúc chiến tranh thứ hai xảy ra". Bức tranh thật ra là do một gia đình Do Thái tặng cho mẹ chị khi bà tìm được tin tức thân nhân của họ bị thất lạc trong thời gian chiến tranh. Bà không muốn nhận nhưng họ năn nỉ mãi bà mới nhận, bức tranh sơn nước đơn sơ đẹp từng nét. Sau này tôi mới biết hai bức tranh đó đáng giá vô cùng vì người vẽ có tiếng trong thời kỳ chiến tranh thứ hai và đã bị chết trong hỏa từ Đức Quốc Xã.
Có tấm khăn thêu chỉ vàng mà mẹ chị được Trung Quốc tặng cho trong thời kỳ bà làm cho Tòa Đại Sứ Mỹ sau chiến tranh thứ hai. Tấm khăn lồng trong khung kính và có miếng giấy viết về lịch sử miếng khăn đó. Có bộ trà làm bằng tay mỏng dính điêu khắc con rồng và mỗi đáy ly có hình Queen England do mẹ chị để lại. Có những bức tượng bằng gỗ điêu khắc tỷ mỉ mẹ chị mang về từ Thái Lan và Miến Điện.
Có chiếc áo sườn xám may bằng vải gấm Trung Quốc thêu chỉ vàng thật đẹp. Có chiếc khăn bàn mẹ chị còn thêu dở dang, có những miếng vải mẹ chị cắt từng miếng cho chiếc áo mà bà không có thì giờ rắp nối, có những post card mà bà collect từ thời chiến tranh thứ hai cho đến khi bà bị bệnh ung thư qua đời. Có những card thư viện khi bà còn nhỏ, có chồng thư của bạn bè viết từ những quốc gia khác gởi cho mẹ chị đã được bà cất rất kỹ. Có những tờ note bà viết bằng tay thật cũ kỹ.


Có những tấm hình bà chụp trong suốt thời gian bà còn sống. Còn nhiều nhiều lắm, nó được chị cất kỹ trong cái rương bằng gỗ của mẹ chị để lại. Cái rương cũng là một quà tặng của Trung Quốc cho mẹ chị, chị quí mỗi vật bằng nhau không có di vật này có giá hơn di vật kia. Ngay đến cái sleeping bag cũ kỹ bạc màu lúc đầu tôi không hiểu rõ định cho Good will may mà chị về kịp thời lấy lại. Lúc đó chị mới cho tôi biết rằng cái sleeping bag bạc màu đó là mẹ chị mua cho chị khi chị đi camping còn nhỏ, chị quí nó và gói kỹ vì nó là những gì chan chứa tình mẹ vô bờ bến.
Mỗi lần nhìn thấy chị leo lên căn gác nhỏ ngồi từng giờ lục từng món quà ngắm ngía rồi lại cẩn thận cất lại, tôi biết những lúc đó chị đang nhớ mẹ chị lắm, gương mặt chị không có những hàng nước mắt chảy dài, nhưng đôi mắt có những vui buồn lẫn lộn. Đôi khi tôi cùng chị mở rương coi lại di vật. Có khi chị cầm một bức hình và có thể kể cho tôi 1 câu chuyện về mẹ chị, chị không cầm tờ note. Những câu chuyện chị đã nhớ từng chi tiết trong tấm khảm.
Có lần chị tìm được cách làm cari của người Miến Điện, chị mừng rỡ lắm vì món này mẹ chị thường làm cho chị ăn khi bà có dịp về thăm chị. Món cury có chuối, có dừa bào, có dưa leo, có đậu phọng, món ăn cầu kỳ của người Miến Điện. Tôi theo đó làm cho chị ăn và chị vừa ăn vừa khóc vì nó làm chị nhớ đến mẹ chị.
Nhìn thấy chị tôi mới biết tôi còn may mắn vì mẹ tôi còn bên cạnh tôi. Tôi bắt đầu lục tìm những mảnh giấy mẹ tôi viết cho tôi và cất vào chiếc hộp giấy, những tờ giấy có khi bà dặn dò tôi, có khi là trách mắng tôi. Tôi bắt đầu biết rằng sau này nó sẽ là vật vô giá vô cùng.
Mai Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 844,213,090
Tác giả từng nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2015. Ông là cựu sĩ quan VNCH, giảng viên trường Sinh ngữ quân đội, cựu tù cải tạo. Ông cũng là tác giả sách "Hành Trình về Phương Đông" do "Xây Dựng" xuất bản năm 2010. Mới nhất, là cuốn "Within & Beyond" do tác giả viết bằng Anh ngữ và tự xuất bản. Sau đây, bài viết mới.
Tác giả là một cây bút nữ, cư dân San Jose, đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014. Sang năm thứ 18 của giải thưởng, Lê Nguyễn Hằng nhận thêm giải Vinh Danh Tác Giả, với bài viết về “Ba Thế Hệ Tuổi Dậu” và bài “Từ Độ Mang Ơn”. Bài mới, tác giả viết cho mùa Giáng Sinh.
Tác giả lần đầu dự VVNM từ tháng 11 và đây là bài viết thứ hai của bà. Sinh năm 1955, qua Mỹ năm 1985, tên thật là Nguyễn thị Minh Thuý, người của sông Hương núi Ngự. Hiên nay còn làm việc và đang cư ngụ tại thành phố Hayward thuộc miền Bắc Cali. Xin lưu ý: Bút hiệu Minh Thúy có thể lầm với tác giả đã dự VVNM từ 2005: Minh Thùy (dấu huyền). Mong tác giả tiếp tục viết.
Tác giả là nhà báo quen biết trong nhóm chủ biên một số tuần báo, tạp chí tại Dallas. Ông dự Viết Về Nước Mỹ từ 2006, đã nhận Giải Danh Dự, thêm Giải Á Khôi, Vinh Danh Tác Giả VVNM 2016, và vừa chính thức nhận giải Chung Kết Tác Giả Tác Phẩm 2018. Sau đây thêm một bài viết mới.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm thứ 20. Bà tên thật Trần Ngọc Ánh sinh 1955, sau khi đi tù gần 11 năm về tội chống Cộng Sản từ đầu 1979 đến cuối 1989, đã tốt nghiệp Đại học năm 1995 ngành Quản trị kinh doanh tại VN. Sang Mỹ định cư theo diện kết hôn năm 2007, hiện đang sống tại thành phố Victorville, miền Nam California. Nghề nghiệp nội trợ. Sau đây, thêm một bài viết mới của bà.
Tháng Năm 2018, tại Việt Báo Gallery, có buổi ra mắt sách Anh ngữ "Finding My Voice—A Journey of Hope” của Crystal H. Vo tức Võ Như Ý, một tác giả từng dự Viết Về Nước Mỹ từ 2009. Cô sinh năm 1970 ở Đà Nẵng, 15 tuổi vượt biên, định cư tại Mỹ năm 1986 với tên Crystal H. Vo. Kết hôn và thành con dâu một gia đình Mỹ, cô đã dành trọn thì giờ để học sống và viết bằng Anh ngữ. Sau họp mặt Viết Về Nước Mỹ 2018, cô tự hứa mỗi tháng phải viết một bài bằng tiếng Việt. Sau đây, là bài viết mới cho tháng 12.
Tác giả từng nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014, ông tên thật Trần Phương Ngôn, đã sống ở trại tỵ nạn PFAC Phi Luật Tân gần mười một năm. hiện hành nghề Nail tại South Carolina và cũng đang theo học ở trường Trident Technical College. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả tên thật Trịnh Thị Đông, hiện là cư dân Arkansas. Bà sinh năm 1951, nguyên quán Bình Dương. Nghề nghiệp: Giáo viên anh ngữ cấp 2. Tới Mỹ vào tháng 8, 1985, bà dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 7, 2016 và đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2017. Sang năm 2018, Dong Trinh có thêm giải Vinh Danh Tác Giả, thường được gọi đùa là giải Á hậu. Bài mới của tác giả viết về mùa giáng sinh.
Tác giả tên thật Quách Ngọc Ánh, sinh năm 1954, hiện là cư dân Garden Grove, CA. Trước 75 học Sư phạm Sai gon, một thời dạy học tại miền Trung Việt Nam, định cư tại Hoa kỳ theo diện H.O. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà từ Tháng Sáu 2013 là một hồi ức xúc động về việc đi tìm người thân chết khi vượt biển. Bài viết mới của bà được đăng 2 kỳ. Tiếp theo và hết.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Bà cho biết: Tên thật là Ngô Phương Liên, học Trưng Vương thời trung học, vượt biển qua Mỹ năm 79. Đi học lại gần 6 năm mới ra trường với bằng BS engineer năm 85. Hiện là cư dân ở Lafayette, Louisiana, còn vài năm nữa sẽ ... ăn tiền gìa. Bút hiệu Pha Lê, theo chú giải vui của tác giả, không phải là trong veo như Pha Lê, mà là... Pha trò và Lê la! Sau đây là bài viết thứ hai của bà
Nhạc sĩ Cung Tiến