Hôm nay,  

Đi Xem Hoa Đào ở Hoa Thịnh Đốn

04/04/202216:01:00(Xem: 2618)

 

 

vvnm 04042022 Ngoc Hanh_Đi Xem Hoa Đào HOa Thịnh Đốn
Hình do tác giả chụp 

 

Ngọc Hạnh - Tác giả đã kề cận tuổi 90 và lần đầu nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2019, với bài về Washington D,C. Mùa Lễ Chiến Sĩ Trận Vong và Bức Tường Đá Đen khắc tên các tử sĩ trong cuộc chiến Việt Nam. Bà tên thật Nguyễn thị Ngọc Hạnh, trước 1975 đã là giáo sư trung học đệ nhị cấp tại Saigon. Cùng gia đình tới Mỹ từ 1979., hiện hưu trí tại miền Đông và vẫn tiếp tục viết. Sau đây, thêm một bài viết mới.

 

*

 

Hôm nay trời trong, nắng vàng rực rỡ nhưng lạnh. Hàn thử biểu cho thấy buổi sáng 47độ và trưa được 54 độ F. Vào buổi chiều 16 giờ khí tượng cho biết sẽ có mưa. Từ hôm qua các con đã khuyến khích tôi đi xem hoa đào vì sợ sau cơn mưa, phần lớn hoa sẽ rơi rụng, tơi tả không còn đẹp nữa. Qua video người bạn gửi cho xem thấy hoa đào ở Tidal Basin thủ đô Hoa Thinh Đốn đã nở rộ.

 

Đại Cương:

 

Có thể các tiểu bang Hoa Kỳ cũng có hoa đào nhưng theo tôi có lẽ hoa đào vùng Hoa Thinh Đốn nhất là ở bờ hồ Tidal Basin thủ đô Hoa kỳ, nhiều hơn cả. Tôi nói thế vì hàng năm cả triệu du khách viếng thủ đô vào mùa Xuân xem hoa đào khoe vẻ đẹp.Tôi xin sơ lươc để quý độc giả ở xa có chút khái niêm về hoa đào ở Washington DC. Cách đây hơn 100 năm váo tháng 3 năm 1912, Thủ đô Hoa kỳ được thành phố Kyoto Nhật bản tặng hơn 3000 cây hoa đào để tăng thêm tình hữu nghi 2 quốc gia. Các cây đào ấy trồng phần lớn được trồng chung quanh bờ hồ Tidal Basin, ở “cây Bút Chì” theo cách gọi dân gian hay ”Tháp Bút” theo các nhà báo khi nói đến Washington Monument. Ngoài ra hoa đào còn được trồng các vùng lân cân, các công viên gần gần thủ đô.

 

 

Thường đào ra hoa vào khoảng 20 tháng 3 đến tuần lễ đầu tháng 4 tùy thời tiết.Thời gian này thủ đô có lễ Hội Hoa Đào ( National Cherry Blossom Festival ) gồm nhiều trò vui: trình diễn âm nhạc, các sản phẩm mỹ thuật, các vũ điệu, ẩm thưc, chọn hoa hậu kimono… và xe hoa diễn hành trên đường phố, thu hút đông đảo khán giả. Có các đòan thể, các quốc gia bạn, các trường Trung Học tham dư (trình diễn âm nhạc). Về ẩm thưc cũng đa dạng với thức ăn nhiều quốc gia: Đại Hàn, Nhật, Ấn, Phi, Ý Mễ… Lễ hội thả diều, pháo bông cũng tổ chức trong thời gian này. Du khách ở xa muốn xem hoa đào phải đặt khách san trước và nên chọn các nơi trong thủ đô để có thể đi bộ thăm viếng hoa đào và các kiến trúc nổi tiếng khác như tòa nhà Quốc Hội, viện bảo tàng Smithonian, Tòa Bạch Ốc (White House)... Cũng nên xem 8 đài Tưởng Niệm khi viếng thủ đô Hoa kỳ:

 

1. Franklin Delano Roosevelt

2. Korea War Veterans Memorial

3. Thomas Jefferson Memorial

4. Vietnam Veterans Memorial

5. Martin Luther King Jr Memorial

6. National World War II Memorial

7. Washington Monument

8. Lincoln Memorial

 

Trước khi có dịch cúm Covid, lễ hội Hoa Đào thủ đô thật tưng bừng trang trọng với nhiều trò chơi vui lạ: xe hoa, trình diễn y phục các nước, đi đạp 1 bánh xe, đi cà khêu, thả bong bóng thật to có hình người, cỡi ngựa, các ban nhạc vừa đi thổi kèn, nhạc cụ sáng trưng, đồng phục xanh, đỏ hay tím tùy trường học hay đoàn thể Các thiếu nữ xinh đẹp vừa đi vừa trình bày các vũ điệu... và trên hồ hàng trăm chiếc thuyền nhỏ nhấp nhô trên mặc nước. Sân cỏ nơi Tháp Bút thiên hạ tụ tập đông đúc xem hàng trăm con diều màu sắc bay lượn nhiều hơn với số diều ngày hôm qua mấy lần.

 

Khi viếng thủ đô du khách có thể mua tua thăm hoa đào và các nơi bằng xe bus, muốn xuống trạm nào cũng được (hop-on hop-off tour) bằng xe trolley, xe điện hay thuê xe đạp khoảng 2 tiếng, chạy lòng vòng chụp ảnh là hết giờ. Theo bách khoa toàn thư trước khi có dịch cúm Covid hàng năm có hơn 20 triệu du khách viếng thủ đô vào mùa Xuân khi hoa đào nở rộ. Nên đi sớm hay dùng xe công cộng như metro hoặc đi vào ngày thường vì những ngày cuối tuần sẽ bị kẹt xe. Theo người viết trừ quý vị giỏi vi tính nghiên cứu trước các nơi thăm viếng, còn lơ mơ thì nên theo tua có hướng dẫn viên chuyên nghiệp biết rõ lịch sử các kiến trúc, các công viên, công sở..., cuộc thăm viếng sẽ thú vị hơn. Còn không thành phố nào cũng có lâu đài, kiến trúc xinh đẹp, cây kiểng... giống giống như nhau mà thôi

 

XEM HOA ĐÀO:

 

Hầu như năm nào vào tháng 3 tôi cũng đến bờ hồ Basin Tidal thủ đô Hoa Kỳ xem hoa đào trắng và hồng nở rộ đầy cành, chẳng còn lá xanh rất đẹp. Tôi có trồng 2 cây đào nay được 30 tuổi cành lá xum xuê, mùa Xuân ra hoa nhưng đâu có đẹp như ở thủ đô, cây cảnh đươc chuyên viên canh nông chăm sóc, bón phân tỉa cành. Ngoài ra nhìn cánh hoa đào mong manh bay bay và rơi lả tả trên mặt hồ hay sân cỏ khi có cơn gió nhẹ cũng thich lắm.  Thiên hạ đông đảo kẻ qua người lại, trẻ con, người lớn, đủ sắc tộc. Có các nhiêp ảnh gia chuyên nghiệp với máy ảnh cồng kềnh quay phim chụp ảnh và những vị chụp ảnh tài tử với các cell phone nhỏ bé cầm tay. Người nào cũng có vẻ thich thú, nhìn ngắm tìm cảnh đẹp. Du khách có thể thuê thuyền nhỏ bơi trên hồ xem hoa chung quanh bờ hồ, nhìn những thiên nga, vịt trời tung tăng bơi lội.

 

Hai năm 2020 và 2021 do cô Vy xuất hiện, chánh phủ khuyến cáo dân chúng không nên đến những nơi đông người nên tôi cũng không xem hoa khu bờ hồ, chỉ chạy xe ngang cây ”Bút Chì”mà thôi. Vả lại du khách cũng vắng có lẽ ngại đi xa lúc dịch cúm đang hoành hành đó đây. Ngoài ra thời kỳ ấy các đường ra bờ hồ Tidal Basin, nơi có nhiều hoa đào bị chặn lại, công chúng không được vào xem hoa tự do như các năm trước.

Đến đây tôi xin cám ơn chi Hồng Ngọc, cựu gs Gia Long, ba năm liên tiếp vào mùa hoa đào là chị rủ mấy người em và tôi đi xem hoa đào. Thật ra chị Ngọc đưa chị em tôi đên bờ hồ thả mọi người xuống hẹn giờ trở lại, chị chạy xe vòng vòng vì không cách chi tìm được chỗ đậu xe.

 

Hôm nay tôi và các con rời nhà lúc 9 giờ nghĩ là sẽ có mặt thủ đô trước 10 giờ, đi sớm để khỏi bị kẹt xe nhưng không ngờ chúng tôi sai. Xe dồn cục nhích nhích từng chút trên con đường vào thủ đô. Đi Metro nhanh hơn, không bị kẹt xe nhưng phải đi bộ nhiều. Trên các lề đường người lớn, trẻ em đông quá, không biết họ đến từ lúc nào. Tất cả mặc áo ấm nhưng chỉ số ít mang khẩu trang. Các nơi đậu xe đầy kín, không còn chỗ trống. Những con đường gần bờ hồ tuy có đèn đường nhưng vẫn có cảnh sát đứng chỉ đường, cấm quẹo phải, trái. Có đường môt dãy dài toàn xe tour to từ các nơi khác đến, có đường toàn xe bán thức ăn:kem, hotdog, nước giải khát… hay quà lưu niêm, không biết họ đến từ bao giờ và đã có khách đứng mua. Trong sân cỏ có rất nhiều lều vải to, rộng, cái trắng, cái xanh, đỏ… khách ra vào cũng đông lắm. Tôi nghĩ sau mùa hoa đào sân cỏ chắc tiêu tùng với bao bước chân qua lại. Có lẽ những lều là của các hội đoàn, các dân tộc tham dự lễ hội Hoa Đào? Nơi đây cũng có vài cây đào lẻ loi đang ra hoa rất đẹp. Dần dà xe chúng tôi cũng nhích tới ”cây bút chì” (Washington Monument), biểu tượng thủ đô, cao nhất trong các kiến trúc thủ đô: 169 mét. Môt dọc xe trên đường nối đuôi nhau, ngồi trên xe, nhìn ngắm thiên hạ đi bộ qua lại đông đảo trên lề đường, chụp ảnh. Muốn đi tới cũng không được mà quay trở lại cũng không xong. Đành phải nhìn hoa đào và cảnh vật chung quanh qua kính xe. Những cây hoa đào quanh “cây bút chì” không nhiều như bờ hồ nhưng cũng đầy hoa đẹp.Thiên hạ đông lắm, người lớn, trẻ em dù trời lạnh. Các cô câu trẻ em mặc áo ấm đủ màu sắc thật vui mắt, Các vi du khách lớn tuổi, các phụ nữ Ấn độ trong quốc phục nhiều màu nhiều lớp, phụ nữ Trung Đông với khăn choàng đầu che mặt chỉ chừa đôi mắt cũng có nơi đây…

 

 THẢ DIỀU :(Kite Flying)

 

 

Trên sân cỏ xanh nơi Cây Bút Chì thiên hạ xúm xít xem hàng trăm con diều giấy to, bé, nhiều màu sắc uốn lượn trên không. Có diều bay cao gần đến đỉnh ”cây bút chì”. Nó phải to lắm nên bay cao như thế nhưng vẫn nhìn thấy. Có con có hình giống con chim đại bàng xòe đôi cánh rộng cái đuôi dài có lẽ đến 5 mét hơn. Trẻ con, người lớn say mê theo dõi những con diều bay lượn trên không trung. Lễ hội thả diều’ ( Kite Festival) hàng năm ở thủ đô, thú vui của nhiều người nhưng từ 2 năm nay khi có dich cúm, người ta không tổ chức nữa. Thấy diều bay lượn vui mắt tôi lại nhớ thôn quê Việt Nam với những cánh diều thô sơ của trẻ em thời bình và bâng khuâng thầm nghĩ chẳng biết đời sống dân quê Viêt Nam ra sao nhất là từ khi có dịch cúm.

Tóm lại ngày hôm qua mang tiếng là xem hoa đào nhưng tôi chỉ ngồi trên xe và chưa bước bước chân xuống

đường suốt mấy tiếng ở thủ đô Hoa Kỳ. Hình ảnh cũng chụp từ trên xe.

 

 

Tuy nhiên tôi cũng mừng vì sự đông đúc, nhộn nhịp vào mùa Hoa Đào ở thủ đô cho biết vùng Hoa Thinh Đốn đã hồi sinh sau 2 năm buồn thiu gần như tê liêt vì dịch cúm. Hơn 2 năm nay đường phố vắng vẻ, nhiều cửa hàng đóng cửa vì vắng khách, môt số lớn công chức và học sinh phải làm việc và học online, không đến trường sở. Dân chúng không tụ họp đông người dù có việc vui buồn tang ma, cưới gả theo lời khuyên chính quyền phòng ngừa sự lây lan dich cúm Covid.

 

Nhìn thiên hạ xem hoa đào đông đảo tôi nghĩ đến đất nước nhỏ bé có thành phố cổ kính xinh đẹp Ukraine đang bị người “khổng lồ Nga sô” xâm lăng, dinh thự tiêu tan, người chết, nhà cháy. Thường dân phải di tản đến nước khác xa rời quê hương như một số đồng bào tôi cách đây gần 1/2 thế kỷ.  Tôi ao ước, cầu mong thế giới bình an, không chiến tranh, hết dịch cúm, mọi người an lành, khỏe mạnh, ai ai cũng no ấm, vui tươi, luôn có mùa Xuân trong lòng.

 

*

Chiến Tranh Tàn Ác

 

Ukraine xinh đẹp bị tai ương

Đạn lạc bom rơi thật thảm thương

Người trẻ kẻ gìà đều sợ hãi

Cùng nhau di tản rời quê hương

 

Kẻ ác giết người chẳng xót thương

Máu đổ xương rơi khắp phố phường

Thành phố tan hoang vì giặc dữ

Xâm lăng chiếm đất muốn làm vương

 

Tháng 3/2022

Ngọc Hạnh

 

 

Xem Hoa Đào Thủ Đô

 

Hoa đào nở rộ lúc xuân sang

Thiên hạ ngắm hoa bước rộn ràng

Nam nữ trẻ già đầy sức sống

Dự hội hoa đào ca hát vang

 

Thủ đô rực rỡ và bình an

Thiên nhiên tươi đẹp trong ngày quang

Cầu mong độc giả được như ý

An lạc thân tâm hưởng phứơc nhàn

 

Virginia, 3/ 2022

Ngọc Hạnh

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 495,825
Hai năm trước tôi có viết lần lượt Tiễn Vong 2020, Tiễn Vong 2021, cứ ngỡ rằng năm nay tiễn 2022 bình thường, nhưng tiếc thay, dư âm của “Vong Covid” vẫn còn lãng đãng dây dưa, nên một lần nữa, chúng ta lại phải tiễn Vong. Dù hiện nay các mũi vaccine thứ tư thứ năm đã available mà chẳng ai thèm đoái hoài, bên Mỹ và Canada các tiệm Pharmacy sẵn sàng chờ người ta đi chích, nhưng bà con đã quá mệt mỏi với Covid, đâm ra... lờn thuốc luôn chăng? Chả bù với thời gian giữa năm 2020 khi nhân loại đang kinh hoàng vì giặc Tàu, í lộn, giặc Cúm Tàu, nên khi những đợt vaccine Pfizer, Moderna đầu tiên xuất xưởng người ta chộn rộn xôn xao mong được đi chích. Hễ người nào may mắn trong diện ưu tiên, đi chích xong còn chụp hình khoe trên Facebook cho người khác thèm khát ước ao.
“Bà già khó chịu “. Đó là biệt danh hàng xóm đặt cho bà. Bà biết hết chớ. Nhưng họ chỉ dám gọi sau lưng bà, nên bà cũng miễn chấp. Nguyên tắc sống của bà vẫn không thay đổi. Bà không muốn động chạm đến ai, và cũng không muốn ai động chạm đến mình.
Từ hôm nhận được thông tin năm này “ gia đình Phủ Cam sẽ tổ chức họp mặt tại Nam Cali”, lòng tôi háo hức như đứa con nít đếm từng ngày mong mau mau tới ngày tết . Tâm trạng hồi hộp, bâng khuâng suy nghĩ đến ngày ấy, đếm từng tờ lịch rơi, không biết để làm gì nhưng sao mà cứ ngẩn ngơ, nhiều khi cảm thấy thời gian như đang dừng lại, nôn nóng gửi email hỏi trưởng ban tổ chức ngày họp mặt để mua vé máy bay trước
Thời gian qua mau như giòng sông chảy xiết, nhưng không cuốn trôi mất kỷ niệm vui của tôi về Lễ Giáng Sinh năm 2021. Tôi ở trong nhà dưỡng lão được hơn hai năm rồi. Năm tôi sáu mươi chín, bất ngờ bị vấp té, đầu gối tôi yếu hẳn, từ đó đi đứng khó khăn; con trai tôi khuyên mẹ vào nhà dưỡng lão có dịch vụ hỗ trợ sinh hoạt. Căn nhà của mẹ sẽ cho thuê để có tiền trả cho nhà dưỡng lão, tọa lạc quanh vùng Little Sài Gòn, để tôi còn dễ liên lạc vói cộng đồng người Việt.
Trời đổ tuyết nặng hạt, mịt mù. Chiếc school bus đậu ngay trước nhà, tôi hé cửa vẫy tay ra hiệu, Amanda con gái tôi nhảy ra khỏi xe, ngửa mặt đón những bông tuyết mát lạnh rồi chân sáo tung tăng bước vào nhà. Chưa kịp rũ bỏ giày boots, áo mũ, nó liền huyên thuyên (giống ai hổng biết!), với cái ngôn ngữ nửa nạc nửa mỡ, nữa Việt nửa Anh
Mua thêm chậu hoa không biết tiếng Mỹ gọi là gì nhưng tiếng Việt gọi là hoa tiểu muội, hồng tiểu muội đẹp kiêu sa hơn hoa hồng người ta thường tặng nhau vì người tặng và người được tặng đều nghĩ đến thông điệp nhiều hơn những bông hoa đắt tiền. Tiểu muội màu hồng khôn khéo ở hình thức giống hoa hồng nhưng nhỏ nhắn hơn nhiều nên nhìn rất dễ thương, tiểu muội màu trắng đẹp mê ly như công chúa ngủ trong rừng. Đặc biệt tiểu muội màu vàng đẹp quyến rũ đến thấy là mua vì hoa xinh lại vàng tao nhã như hoa soi nhái vàng lối đi ngày nọ. Hai loài hoa bờ rào bờ giậu nhưng là cả quê nhà, cả ký ức thân thương. Còn một màu vàng yêu kiều khác là màu vàng của hoa đậu bắp, màu vàng chanh nhẹ làm diệu mắt, làm chùng xuống oán hận, chứ không vàng chảng như vàn bốn số chín hy vàng chùa chiền quá uy nghiêm, vàng cung điện khoe mẽ.
Tác giả Duy Nhân tên thật Nguyễn Đức Đạo 75 tuổi hiện ở tại Chicago, tiểu bang Illinois. Đã đóng góp nhiều bài Viêt Về Nước Mỹ và được lãnh giải nhiều lần từ năm 2001. Sau đây là bài mới nhất của tác giả viết về mâu thuẫn quan điểm giữa vợ chồng.
Ngày 1 tháng 9 từ Bắc Cali, chúng tôi lên đường “tòng quân nhập ngũ”. Điều làm tôi phấn khởi và cảm động vì từ lâu dù cùng là thành viên của Cô gái Việt, nhưng chị Hoài Niệm và Song Thy chuyên làm “thợ lặn,” rất ít lên tiếng hay gởi bài vở vào, nhưng khi nghe chúng tôi qua Houston, chị Hoài Niệm lên tiếng mời chào “sẵn sàng làm Uber đưa đón phi trường và có mini motel free.” chị và SongThy lên list chương trình những ngày ăn chơi xả láng. Tôi thật ngạc nhiên không ngờ trên diễn đàn chưa quen biết nhiều nhưng 2 người đã mở rộng lòng như vậy.
Tác giả qua Mỹ trong một gia đình H.O. từ tháng Sáu năm 1994, vừa làm vừa học và tốt nghiệp kỹ sư điện tử. Là cư dân Garden Grove, California, lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ 2018, ông đã nhận giải đặc biệt về Huế Tết Mậu Thân với bài viết về một gia đình bên cầu Bạch Hổ Huế, có người cha toàn thân bị cộng sản chôn sống. Sau đây là một truyện kể dí dỏm.
Mị nhớ mình từng đọc đâu đó câu nói: “Nhà là nơi trú ngụ tâm hồn của chúng ta!” Nhà là nơi nắm giữ những ký ức tuổi thơ, là nơi nuôi dưỡng tình yêu thương trong tâm hồn mỗi người. Sau những ngày làm việc vất vả, những bôn ba trong cuộc sống ai cũng mong có một ngôi nhà ấm áp để trở về. Nhà không cần to đẹp, chỉ cần an toàn, ấm cúng và đầy tình yêu thương. Người nào mà bão giông cuộc đời dừng lại ngoài cửa nhà là người cực kỳ có phúc. Sau khi ủ mưu đâu gần chục năm thì Mị quyết định bắt tay vào gia cố ngôi nhà của mình, vừa để tránh mưa gió cuộc đời vừa để có chỗ ở thoải mái cho mình lẫn người thương.
Nhạc sĩ Cung Tiến