Hôm nay,  

Các Kết Quả Của Lễ Trao Giải Thưởng Viết Về Nước Mỹ Năm Thứ 22

06/12/202111:01:00(Xem: 3309)
Nguyen Van Toi 2
Chụp hình lưu niệm trong Lễ Trao Giải Viết Về Nước Mỹ năm thứ 22 vào ngày 5 tháng 12 năm 2021.

 

Chiều Chủ Nhật, ngày 5 tháng 12 năm 2021, Lễ Trao Giải Thưởng Viết Về Nước Mỹ năm thứ 22 đã được long trọng tổ chức tại Hội Trường Đài Truyền Hình SBTN ở thành phố Garden Grove, miền Nam California, Hoa Kỳ, với sự tham dự trực tiếp của khoảng hơn 200 người, gồm các vị dân cử Việt-Mỹ, văn nghệ sĩ, các nhà bảo trợ, các tác giả VVNM, quý thân hữu, và đại gia đình Việt Báo.

Giải Thưởng Viết Về Nước Mỹ năm thứ 22 tổng cộng 16 giải, gồm 7 Giải Đặc Biệt, 5 Giải Danh Dự, 1 Giải Việt Bút Trùng Quang, 3 Giải Chung Kết (gồm 1 Giải Vinh Danh Tác Phẩm, 1 Giải Vinh Danh Tác Giả và 1 Giải Vinh Danh Tác Phẩm và Tác Giả).

 

Bảy Giải Đặc Biệt gồm các tác giả thắng giải như sau:

 

1-    Tác giả Nguyễn Hùng Cường, với bài viết “Meals-On-Wheels”

2-    Tác giả Phạm Thị Kim Dung, với bài viết “Chuyện Gia Đình Tôi và Việc Hậu Sự Ở Mỹ”

3-    Tác giả Kho Quẹt, với bài viết “Má Chồng Tôi”

4-    Tác giả Nguyên Ngọc, với bài viết “Đôi Bờ Sông Tương”

5-    Tác giả Thảo Lan, với bài viết “Về Miền Quá Khứ”

6-    Tác giả Nguyễn Bích Thủy, với bài viết “Nao Nao Tình Người Mùa Đại Dịch”

7-    Tác giả Kim Loan, với bài viết “Lời Tạ Ơn Thay Cho Một Người.”

 

Năm Giải Danh Dự gồm các tác giả thắng giải như sau:

 

1-    Tác giả Trần Ngọc Ánh, với bài viết “Mong Ngày Qua Đi”

2-    Tác giả Võ Phú, với bài viết “Có Chí Thì Nên”

3-    Tác giả Đỗ Dung, với 2 bài viết “Như Áng Mây Trời” và “Thập Tử Nhất  Sinh”

4-    Tác giả Pha Lê, với bài viết “Có Những Khoảnh Khắc Không Thể Nào Quên”

5-    Tác giả Nguyệt Mị, với bài viết “Bà Tám Đi Mỹ.”

Giải Việt Bút Trùng Quang thuộc về tác giả Anne Khánh Vân, với bài viết "Thiên Lý Năng Tương Ngộ."

 

Ba Giải Chung Kết như sau:

 

1-    Giải Vinh Danh Tác Phẩm thuộc về tác giả Lê Xuân Mỹ, với 2 bài viết “Tản Mạn Thời Dịch Bệnh” và “Ngày Đầu Đi Học Thời Covid”

2-    Giải Vinh Danh Tác Giả thuộc về tác giả Châu Hà, với bài viết “Nâng Bước Tuổi Bóng Xế”

3-    Giải Vinh Danh Tác Phẩm và Tác Giả, hay còn gọi là Giải Hoa Hậu VVNM thuộc về tác giả Nguyễn Văn Tới, với 2 bài viết “Chiến Tranh, Người Lính và PTSD” và “Bà Hàng Xóm.”

 

Xin mời đón đọc bài tường trình chi tiết sẽ đăng vào số báo Thứ Sáu, ngày 10 tháng 12 năm 2021.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 704,352
Tháng Năm 2018, tại Việt Báo Gallery, có buổi ra mắt sách Anh ngữ "Finding My Voice—A Journey of Hope” của Crystal H. Vo tức Võ Như Ý, từng dự Viết Về Nước Mỹ từ 2009. Cô sinh năm 1970 ở Đà Nẵng, 15 tuổi vượt biên, định cư tại Mỹ năm 1986 với tên Crystal H. Vo. Kết hôn và thành con dâu một gia đình Mỹ, cô đã dành trọn thì giờ để học sống và viết bằng Anh ngữ. Sau đây là bài viết mới.
Bà ngoại sinh mẹ tại nhà Bảo Sanh Ngô Liên đường Trần Quang Khải, Tân Định. Sau này mỗi lần có dịp dẫn mẹ và cậu Hai đi ngang nhà bảo sanh ngoại thường chỉ tay vào tòa nhà cho biết “Má sanh hai đứa trong nàỵ” Cụ của con, mẹ chồng của ngoại, đưa ngoại vào nhà sanh khi ngoại chuyển bụng. Ông ngoại chỉ xuất hiện sau khi mẹ đã được cắt rốn, tắm rửa sạch sẽ, bọc tả áo thơm tho. Ông ngoại mặc quân phục thẳng nếp, mang giầy nhà binh cồm cộp vào thăm mới biết vợ mình sinh con gái và đặt tên cho mẹ.
Tác giả tên thật Nguyễn Thanh Hiền, Nickname: Steven N, Bút danh: Tiểu Lục Thần Phong, Sinh sống ở Atlanta 20 năm, Thường viết bài cho báo Chánh Pháp.
Sau khi siêu âm và được biết sẽ sanh một bé trai vợ chồng con bà vui lẳm. Không phải vì họ đang mong ước có có con trai để “nối dõi tông đường”, nhưng vì đã có cô con gái đầu lòng rồi nên chuyện có thêm đứa con trai là một điều đáng vui. Vài người bạn của bà khen “Vậy là tuị nó có đủ tẻ và nếp rồi nhé!”. Mới đầu, hai vợ chồng Phúc – con trai bà – dự tính chỉ sanh một đứa con thôi, vì bao nhiêu khó khăn vất vả mà hai vợ chồng trải qua sau khi sanh Quỳnh Anh, cô con gái đầu lòng
Đôi dòng về tác giả: sanh năm 1943 tại Cânthơ- BS thú y, giảng dạy tại Đại Hoc Cân Thơ trước 75-Cùng gia đình vượt biên năm 1980. Học lại và làm việc cho cơ quan Canadian Food Inspection Agency từ 1985 đến ngày hưu trí năm 2008. Bài đầu tiên VVNM, Đất lành chim đậu được chấm giải Vinh Danh Tác giả năm 2007-
Ối chà! Năm con Trâu là năm tuổi của mình đây! Nhiều người nghĩ rằng năm tuổi là năm hạn. Nhưng tôi mỉm cười vì bây giờ ai mà lại tin chuyện vớ vẩn như vậy. Năm Canh Tý vừa qua mới là năm hạn cho tất cả mọi người với bệnh dịch Cô Vi reo rắc năm châu bốn biển gây tang tóc cho hơn 450,000 người Mỹ tử vong, chính trường Hoa Kỳ xôi động, xâu xé, chia rẽ nhau trầm trọng, thất nghiệp tràn lan... Nhưng thôi nên đổi đề tài thành ra tôi chỉ viết về những năm con Trâu mà tôi trải qua như là một chứng nhân trên hai lục địa cũng như là dịp để ôn lại những quá khứ vui buồn, thụ hưởng những gì của hiện tại, và dọn đường cho tương lai.
Tác giả đã kề cận tuổi 90 và lần đầu nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2019, với bài về Washington D,C. Mùa Lễ Chiến Sĩ Trận Vong và Bức Tường Đá Đen khắc tên các tử sĩ trong cuộc chiến Việt Nam. Bà tên thật Nguyễn thị Ngọc Hạnh, trước 1975 đã là giáo sư trung học đệ nhị cấp tại Saigon. Cùng gia đình tới Mỹ từ 1979., hiện hưu trí tại miền Đông và vẫn tiếp tục viết. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả là cư dân tiểu bang Oregon, làm nghề chăm sóc người già và tàn tật của Washington County ở Salem, Oregon. Với bài viết về nước Mỹ đầu tiên, "Ông ngoại của Thu đi lấy vợ", tác giả đã nhận giải thưởng đặc biệt năm 2010, và tiếp tục lui tới với Viết Về Nước Mỹ.
Ngày trước Liên và Bích Thy là đôi bạn thân, Thy rất đẹp dáng người cao thon thả, nét mặt sáng ngời, nụ cười tươi như hoa. Tính tình Thy cởi mở dễ mến, nhất là đối với phái nam, ánh mắt nhìn tình tứ đã hớp hồn không biết bao nhiêu chàng trai. Liên thì ngược lại, bản mặt đã xấu rồi mà còn lạnh như tiền khó ưa. Vì bạn đẹp quá cho nên Liên rất thích diện cho Thy, mỗi lần mặc quần áo đi chơi hay hướng dẫn bạn mặc áo gì, đeo bông tai ra sao như là một tác phẩm điêu khắc sáng tạo đầy thích thú.
Những ngày gần cuối năm, chúng tôi nhận một ngôi nhà “mới” (của mình và “cũ” của người ta) không có đồ đạc và cần sắm sửa một vài thứ căn bản. Đồ mới, đồ đẹp thì ai lại không mê, nhưng ngặt nỗi đâu phải cái gì thích cũng đều có khả năng mua mới. Quần áo giày dép nào thích có khi còn nán đợi sale giảm giá vài ba lần mới mua, huống hồ những thứ đồ lớn với giá tiền gấp cả trăm lần… Phải thực tế và biết mình hỏng phải “First Daughter” (con gái lớn của tổng thống) mà là con gái lớn của cái anh Hai Lúa nhà kia từng làm việc ở tiệm Thrift Store (tiệm bán đồ của mấy nhà dư giả “biếu”).