Hôm nay,  

National Night Out: Láng Giềng Họp Mặt

17/12/201100:00:00(Xem: 193115)
National Night Out: Láng Giềng Họp Mặt

Người viết: Nguyễn Tài Ngọc
Bài số 3432-12-2892vb7121711

image067-large-contentTác giả đã góp bài Viết Về Nước Mỹ đầu tiên từ 2009, sang năm 2011, ông góp bài “Nằm Trong Hộp Gỗ, Trông Lên” cho thấy cách viết linh hoạt vui vẻ hiếm thấy khi phê phán đủ chuyện thiên hạ sự. Tác giả thường có bài viết trên mạng http://www.saigonocean.com. Bài viết của ông tuần này là chuyện láng giềng họp mặt, với nhiều hình ảnh thật dễ thương. Trên: Cảnh sát mang cả chó đến để họp vui với trẻ em trong xóm. Mọi nhà góp đồ ăn, dọn cùng ăn cả xóm.

***

Mỗi năm một lần cảnh sát Mỹ tổ chức một buổi “National Night Out”, láng giềng họp mặt với nhau vào một buổi tối, để so sánh ngành cảnh sát Mỹ đã có bắt kịp được đà tiến của cảnh sát Việt Nam hay chưa. Lý do nguyên thủy là để cảnh sát đến tiếp xúc với dân chúng giải thích biện pháp ngăn ngừa chống trộm cướp. Thế nhưng dần dần vì chương trình quá thành công, thành phố nhân cơ hội giới thiệu những chương trình khác cho người dân biết như các dịch vụ cứu cấp, chống hỏa họan, tuần tiễu thành phố, hay các dịch vụ xã hội khác.
Đây là một dịp tốt để quảng cáo nên chính phủ thuyết phục được một department store lớn của Mỹ, Target, đến phát quà cho con nít để làm một động cơ thúc đẩy láng giềng đến ngày này ra họp mặt cho đông.
Việc làm của vợ tôi liên hệ đến nhiều dịch vụ thành phố nên hàng năm nàng đứng ra tổ chức cho khu vực chúng tôi ở, làm một buổi potluck -mỗi gia đình đến dự mang theo một phần ăn-, cho buổi ăn chung vào ngày National Night Out. Phương tiện giải trí thì nàng đã chuẩn bị sẵn, không cần ai mang theo gì hết: nàng sẽ cho mọi người xem Paris By Night DVD số 3021 và 3022.
Năm nay tôi không thấy Captain Bob, boyfriend của vợ tôi, đến với chiếc xe trailer lớn khổng lồ bối trí di động lực lượng cảnh sát. Tôi hỏi tại sao thì nàng nói là năm nay ngân quỹ thành phố khánh tận nên nhiều đơn vị cảnh sát không tham dự. Tôi nghĩ là nàng dấu tôi, sự thật có lẽ là hai người đã chia tay.

image072-large-contentChó cảnh sát năm nay vẫn đến vì con nít ở đâu cũng thích chó. Cảnh sát Simi Valley có ba con chó. Giống như cảnh sát của các thành phố Mỹ khác, Simi Valley mua chó đã huấn luyện sẵn từ bên Đức, loại German Shepherd, giá $15,000 đô-la một con. Nó được huấn luyện bằng tiếng Đức nên cảnh sát Mỹ phải học những mệnh lệnh bằng tiếng Đức để ra lệnh cho nó. Con chó sẽ đi theo chỉ với một người cảnh sát trong suốt đời nó. Người cảnh sát nào được chọn giữ chó là bạn đồng hành sẽ mang chó về nhà mình nuôi khi không thi hành nhiệm vụ. Thế nhưng chó được giữ trong một lồng riêng biệt. Ngoại trừ người cảnh sát, người trong gia đình không được tiếp xúc hay giao thiệp với nó vì họ sợ nó sẽ mất bản tính đã được huấn luyện để chống cướp. Một con chó cảnh sát trung bình phục vụ với cảnh sát khoảng sáu năm. Sau đó thì người cảnh sát giữ nó được biếu không con chó. Lúc bấy giờ vì là chó riêng, người nhà của người cảnh sát có toàn quyền sinh hoạt với nó.
Chó cảnh sát cũng được luật pháp bảo vệ như cảnh sát. Đả thương nó, như chê vợ nấu cơm không ngon, là một trọng tội (felony), chứ không phải khinh tội (misdemeanor). Felony là tội nghiêm trọng, mất quyền công dân, cũng như phê bình thức ăn vợ nấu thì sẽ mất quyền ngủ chung phòng với vợ trong một năm trời. Chỉ có ai điên dại mới cố ý đả thương chó cảnh sát hay chê vợ mình nấu cơm không ngon.
Tôi không biết chương trình có thành công hay không khi trời bắt đầu tối, láng giềng tôi đem rượu ra nhậu say túy lúy. 9 giờ 30 tối thì hai người say đến độ không biết nhà mình ở đâu. Ăn trộm giá họ biết được, đến ăn trộm nhà, ăn trộm luôn cả bà vợ thì tôi bảo đảm sẽ chẳng một ông nào hay biết.

Nguyễn Tài Ngọc

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 65,787,208
Một sớm mai như mọi ngày tôi pha cho mình một ly trà xanh
Tác giả là cư dân vùng Little Saigon, đã viết về nước Mỹ từ 2009 với các bài "Tấm Nón Lá Và Cái Lưng Còng", "Tôi Đi Học"... Sang năm thứ 11, với bài viết "Thương Yêu Còn Mãi"
Chị bạn tôi hay phàn nàn về tội chạy xe của ông chồng
Trước 1975, tác giả là giáo sinh trường Sư Phạm Qui Nhơn. Sau 1975 là giáo viên lưu dụng. Vượt biển sang Mỹ năm 1983, làm nghề bán tạp hoá tại Houston. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà là một chuyện kể thể hiện niềm tin ở phước báu cho những người tử tế, theo tinh thần ở hiền gặp lành
Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của tác giả Tô Ba Lây chọn cách kể chuyện bằng đối thoại vui vẻ. Ông cho biết “bút hiệu lấy cảm hứng từ mấy anh du khách vùng trời Tây sang du lịch ở Việt Nam. Không tin, xin nói lái sẽ hiểu.” Mong tác giả sẽ tiếp tục viết thêm và vui lòng sơ lược tiểu sử và bổ túc địa chỉ liên lạc.
Tôi sinh năm 1968 nay đã 43 tuổi, thực sự “gìa đầu” rồi mà tôi vẫn còn được mẹ chăm sóc
Tác giả tự sơ lược tiểu sử: Cựu thợ lái máy bay chuồn chuồn ở Căn Cứ KQ Phù Cát - Bình Định, cựu tù chính trị, đến Mỹ từ 1980, hiện an cư lạc nghiệp tại Garden City, Kansas. Ông đã góp một số bài đặc biệt và nhận giải thưởng Viết Về Nước Mỹ từ mấy năm trước.
Tôi không nhớ rõ ngày tháng nào nhạc du ca đã đến với tôi
Sáng thứ Sáu 25 tháng 4 năm 1975, khoảng 10 giờ, tôi đang ngồi làm việc
Tác giả là một Linh mục dòng truyền giáo Ngôi Lời thuộc tỉnh dòng Chicago, đang ở Alice Springs, Northern Territory, lo cho thổ dân vùng sa mạc đất đỏ Úc Châu. Với nhiều bài viết giá trị, ông là tác giả đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ năm thứ mười, 2010. Sau đây là lời giới thiệu truyện: