Sao Anh Không Về Thăm Quê Mẹ"
Tác giả: Quân Nguyễn
Bài số 2603-16208680- vb750209
Quân Nguyễn là tác giả đã nhận giải vinh danh tác phẩm Viết Về Nước Mỹ 2007. Cùng vợ con đến Mỹ năm 1987, ông trở lại trường học, tốt nghiệp cao học về Sociology tại CSUF, đệ tam đẳng huyền đai Tae Kwon Do, từng làm counlelor tại nhà tù tiểu bang ở Chino, và hiện là state parole officer ở Santa Ana. Sau đây là bài mới của ông góp cho dịp kỷ niệm 34 năm ngày 30 tháng Tư.
***
Tựa đề này mô phỏng thơ Hàn Mặc Tử "Sao anh không về chơi thôn Vỹ..." Một câu đầu thôi. Câu thứ hai "Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên", đành thua. Về thăm quê Mẹ bây giờ thì nhìn gì"
Tôi biệt xứ đã hơn hai mươi năm chẳng một lần trở lại! Hai mươi mấy năm ròng rã nơi xứ người biết bao là áo cơm vui buồn vinh nhục, nhưng vẫn một lòng kiên tâm trì chí trông chờ cái ngày mà chế độ cộng sản lưu manh, tàn bạo, nhưng cực kỳ hèn nhát ở quê tôi, lụi tàn...
Ngày bỏ nước ra đi tôi chỉ ngoài ba mươi trai trẻ, lòng những căm thù uất hận tới cổ quân cướp nước hại dân. Tự nhủ với chính mình một ngày không xa lắm sẽ trở về xứ góp một cánh tay với đồng bào trong nước, tưới xăng lên cái xác chết khô đét như con mắm của lão Hồ, mà đốt ra tro bụi!
Vậy mà thấm thoát đã hai mươi mấy năm lặng lẽ trôi qua, nay tôi đã ngoài ngũ tuần (vợ khi giận thường kêu xách mé là "thằng cha già mắc dịch" cũng đáng) mà vẫn chưa có cơ hội nào ung dung xách theo một "gallon" xăng vào lăng lão già mắc dịch kiếm chả nói chuyện phải quấy. Nghĩ càng thêm giận thêm buồn cho vận nước, phận mình! Các cụ có nói, "Thiên bất dung gian", mà sao "dung" tụi nó lâu quá vậy cà.
Còn nhớ, tháng ba năm 2001, khi nghe tin bọn Taliban đem cả chục tấn mìn nhất định tìm cách phá hủy bằng được hai bức tượng Phật lớn nhất thế giới được tạc sâu vào lòng núi đá gần hai ngàn năm trước ở vùng Bamyan Valley thuộc Afghanistan, bất kể tổ chức UNESCO công bố đó là di sản của thế giới, và cả quốc tế kêu gào phản đối... Tên Mullah Mohammed Omar, Chủ tịch Taliban vẫn quyết tâm ra lệnh phá hủy hoàn toàn không còn dấu vết tượng Phật Như Lai, cao 55 thước và tượng Phật Thích Ca, cao 37 thước để vinh danh "Allah" của hắn! Quá bực mình với hành động ngu dốt cuồng tín của tên Omar, tôi bèn đốt nhang cầu xin Trời Phật "dẹp tiệm" thằng mắc dịch đó cho rồi. Ai ngờ đâu, chỉ có sáu tháng sau xảy ra vụ khủng bố 9/11 giết hại hết ba ngàn người vô tội ở New York! Thế là ngày 7 tháng mười năm đó, để trả thù vụ 9/11, quân Mỹ bất ngờ ồ ạt xâm chiếm Afghanistan. Nghe đâu lúc đó tên thủ phạm chính trong vụ khủng bố là Osama Bin Laden đang ngồi nhắm thịt... chó, coi vũ sexy Ba Tư lắc mông, với Omar ở Kabul. Cuộc tấn công của quân Mỹ đã làm hai thằng khốn chạy bán mạng, từ đó trốn biệt luôn trong hang hốc núi đá như chuột, biệt kích Mỹ kiếm hoài chưa ra. Hổng chừng hai thằng... ở dơ đó đi đứt lâu rồi mà mình hông hay cứ cất công đi lùng hoài, mệt quá!
Nói tới vụ đó càng thêm sùng máu, chỉ cầu Trời Phật sơ sơ một lần mà chừng sáu bảy tháng sau là Omar thành chuột cống liền, còn cả cái chế độ bố láo ở VN, mình cầu hết mình ngày đêm hơn hai chục năm ròng mà tụi nó vẫn ngồi rung đùi đếm đô la do đàn em chia chác! Không lẽ ông Trời không có mắt"
Tức thì nói vậy chứ thiệt ra tôi tin mắt ông trời, cái đảng ăn cướp ở Việt Nam thế nào rồi cũng sụm, chỉ hông biết chính xác lúc nào thôi! Đành tạm quên chuyện đó đi, chờ đến lúc Ổng tính thì tôi sẽ đem xăng vô... lăng bác chúng nó, OK"
Nay trở lại chuyện thăm quê kẻo bà con nóng ruột...
Tôi có mấy ông hàng xóm Việt kiều, lúc nào cũng khoái ngân nga cái câu, "Ai ra đi mà không ước hẹn ngày về, tôi ra đi là tôi tính chuyện về hoài..." Thấy tôi đi tỵ nạn mấy chục năm chưa dề bển chơi lần nào, mấy chả cũng lấy làm lạ mà hỏi dò, "Bộ sợ hả" Lúc này tụi nó cởi mở lắm rồi, hổng ai làm gì anh đâu, Nguyễn Cao Kỳ còn dề cà, anh thì ăn thua mẹ gì mà lo, dề đại đi!"
Thiệt ra, có gì đâu mà lo. Túi có đô la, mình mang thông hành quốc tịch Mỹ, tôi thừa biết chả việc gì phải sợ bọn vẹm hủi trong nước. Cái đáng sợ chính là lòng mình, khi phải nhìn thấy đủ thứ nhố nhăng tủi nhục đang diễn ra trên quê cha đất tổ.
Không tủi nhục sao được khi cả cái đất nước 4000 năm văn hiến ấy đến giờ này vẫn còn phải cúi đầu nghe một bọn bịp bợm dạy bảo chủ nghĩa Mác Lê ngoại lai u mê bố láo, để cho chúng quì gối dâng đất dâng biển cho Tầu phù, bángái tơ đi làm đĩ khắp thế giới, dưới danh nghĩa lấy chồng ngoại quốc để ăn xén đô la tiền đầu nậu (gái phải còn din, cởi truồng cả đám cho vài ba thằng tha hồ rờ bóp xoa ấn từng em gọi là coi hàng thử hàng, coi có "made in China" hông, trước khi gật đầu chi tiền đám cưới, thì là làm đĩ chứ lấy chồng mẹ gì") Bọn súc vật như vậy mà cũng tự phong tự nhận mình là chính phủ, chủ tịch, thủ tướng... cái con mẹ gì tụi nó, một đám "mafia" thì đúng hơn!
Quên nữa, nói tới chủ tịch gì đó tôi mới nhớ ra chuyện cái anh Nguyễn Minh Triết. Có người kể là thời còn chế độ cộng hoà, thằng chả học hành không nên thân, thi có cái tú tài mà cũng rớt. Mà rớt rồi còn thêm trò mánh mung. Nhân dịp Bộ Tư Lệnh CSQG mở hai khóa Biên Tập Viên (tức đại úy cảnh sát), chả bèn chơi cái bằng tú tài giả để nộp đơn vô học. Mới ở quân trường được hai tháng thì bị lộ, chả lẹ cẳng nên chuồn mất trước khi bị bắt tội xài giấy giả. Tội này đâu có gì đáng, chỉ bị chở đi Quang Trung cho ra binh nhì chứ tù đày gì đâu, có điều chả vốn teo bu-di từ nhỏ nên chạy thẳng một mạch về Bến Tre, chui luôn vô bưng cho chắc ăn.
Phải chi, Bộ Tư Lệnh CSQG hồi đó làm ăn bê bối, để chả ra đại úy luôn cho xong, thì giờ đi HO chung với ông Biên Tập Viên hàng xóm trước cửa nhà bố tôi rồi. Cha đại úy này lúc nào cũng tặc lưỡi tức mình phải bị học chung khóa với thằng xài bằng giả! Ai dè nhờ rớt tú tài xài bằng giả mà chả thành... chủ tịch nước! Hèn gì, cả nước toàn bọn quan lớn xài bằng giả. Thiệt xấu hổ cho đất nước dân tộc VN! Vậy thì dề bển nhìn mặt chúng làm quái gì!