Tác giả là trưởng nữ một gia đình H.O., hiện hành nghề dược sĩ tại Virginia, đã góp nhiều bài viết và được trao tặng một trong những giải thưởng chính Viết Về Nước My năm 2004. Bài mới nhất của bà là chuyện kể gồm 3 phần, về sinh hoạt trong một pharmacy.
Ai đã từng dến pharmacy mua thuốc đều có thắc mắc trong đầu : "Có mấy viên thuốc mà làm gì bắt người ta chờ lâu lắc nửa tiếng 45 phút vậy không biết nữa!" Trời ơi, pharmacist cũng muốn làm nhanh lắm chứ bộ, nhưng có bao nhiêu chuyện trong pharmacy mà người mua đứng ở phía bên ngoài không biết được.
Thuốc bán ở pharmacy tại Mỹ có 2 loại. Loại thứ nhất, Over the counter, bán không cần toa bác sĩ, như mấy loại thuốc trị sốt và đau nhức như Aleve, Tylenol, thuốc ho như Robitussin DM, và bày hàng loạt ở trên kệ, người mua thuốc nếu không có làm việc liên quan tới thuốc men nhìn một hồi là hoa cả mắt, chóng cả mặt, nếu không dùng thường xuyên thì không biết lựa thứ nào cả. Cần giúp đỡ ư, xin mời đến pharmacy, pharmacist sẽ sẵn lòng giúp khách hàng chọn đúng với nhu cầu. Hy vọng là như vậy.
Thuốc over the counter có đảm bảo trị hết bệnh hay không" Câu hỏi ngàn vàng này không có lời giải đáp đúng 100 phần trăm. Sorry nha, nếu mua thuốc không cần toa bác sĩ mà trị bệnh nào cũng hết, thì pharmacy bác sĩ và mấy công ty sản xuất thuốc sập tiệm từ đời nào rồi. Vậy mới có chuyện, chuyện dài nhiều tập về thuốc ở Mỹ và pharmacy ở Mỹ để phiếm bàn.
Thuốc Pharmacy bán là loại thứ nhì, prescription drugs, muốn mua phải có toa do bác sĩ viết. phải là bác sĩ ở Mỹ, có license hành nghề ở Mỹ. Prescription drugs, nói đến thuốc này là đầu tiên phải nói đến cái prescription, toa thuốc, đầu dây mối nhợ của lắm chuyện cười không nỗi
I. Toa Thuốc
Đầu tiên muốn có toa để mua thuốc thì phải đi bác sĩ. Bác sĩ khám bệnh xong, viết loằng ngoằng vào mấy mảnh giấy nhỏ bằng bàn tay, đưa cho bệnh nhân. Toa thuốc đây nè, cứ ra pharmacy mà fill nhé. Không phải phòng mạch nào bác sĩ cũng có thời gian để đọc cho bệnh nhân nghe tên thuốc, uống thuốc ngày mấy viên, bao lâu. Không phải người nào được bác sĩ đưa toa thuốc cũng nhìn và ráng đọc xem cái toa viết cái gì, rồi hỏi bác sĩ xem tên tên thuốc và hướng dẫn trong toa ra sao. Thường người ta chỉ có thời gian nhét mấy cái toa thuốc vào bóp, rồi vội vã ra bãi để xe để lái xe đến chỗ làm hay đi công chuyện. Cuộc sống ở Mỹ này tất bật lắm lắm, mất cả mấy tiếng lái xe và chầu chực ở phòng mạch bác sĩ rồi, còn bao nhiêu chuyện phải giải quyết trong ngày nữa.
Cuối cùng rồi người khách cũng lái xe đến pharmacy. Đi vào xếp hàng ở quầy pharmacy, đưa toa cho người cashier đứng phía ngoài, trả lời một lô câu hỏi, tên, địa chỉ, số phone, tuổi, có insurance hay không, muốn cái nắp chai thuốc của mình là safety cap hay easy open, và rồi nghe "waiting time is about half an hour." Muốn mua thuốc phải chờ nửa tiếng. Trời ơi, lâu quá xá.
Chưa có lâu đâu. Toa thuốc theo lý thuyết phải có đủ tên họ bệnh nhân, tên và chữ ký của bác sĩ, ngày viết toa, tên thuốc, lượng thuốc, cách uống. Đơn giản vậy thôi, nhưng nhiều khi lượng thông tin đó lại không có đủ. Có mấy ai được bác sĩ đưa toa mà nhìn kỹ cái toa thuốc của mình, xem ít ra là tên trên toa là tên của mình" Nếu bệnh nhân đưa cái toa viết tên thuốc mà không có viết tên người sẽ uống thuốc đó, nếu tên trên toa khác tên bệnh nhân, thì pharmacist phải gọi bác sĩ để kiểm lại. Các cô khi lập gia đình đổi họ của mình sang họ của chồng, maiden name và married name, chuyện đó không phải kiểm lại. Nhưng một khi toa viết cho "Vô Danh Đại Hiệp"hay tên trên toa khác xa một trời một vực với tên người mang toa tới, không thể fill toa thuốc được. Phải gọi bác sĩ, bác sĩ bận khám bệnh, nurse hay receptionist hứa sẽ gọi lại, may mắn thì sau năm phút mười phút mới kiểm tra được tên viết trên toa, nếu không may thì mấy tiếng sau mới có hồi đáp.
Những trường hợp sau đây đã từng xảy ra: Hai vợ chồng cùng đi khám bệnh một ngày, toa thuốc của vợ thì ghi tên chồng hay ngược lại, râu ông nọ cắm cằm bà kia, hay một bà mẹ đem 3 đứa con đi bác sĩ, thuốc đứa con này mà bác sĩ viết tên đứa con khác trên toa, pharmmacist làm sao mà phát hiện được. Trừ phi thuốc dành riêng cho mấy ông mà tên bệnh nhân là phái nữ hay thuốc dành riêng cho các bà mà tên bệnh nhân là đàn ông, trừ phi khách lâu năm của tiệm pharmacist biết được khách nào hay uống thuốc gì, còn thì toa viết thế nào, tên ai, thì fill thuốc cho người đó. Khách hàng có khi mua thuốc xong ở tiệm thì kiểm tra lại, thấy không đúng, cò khi mang thuốc về nhà mấy tiếng sau mói phát hiện ra có điều gì kỳ kỳ, gọi pharmacy, vậy là có những cuộc phone marathon với phòng mạch bác sĩ có khi kéo dài từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời lặn mới có kết quả.
Tên thuốc và cách uống thuốc cũng là một vấn đề. Chữ bác sĩ, người ta hay nói vậy khi thấy ai viết chữ xấu quá! Tại sao vậy kìa" Nhưng phải công nhận là chữ bác sĩ viết trên toa không phải lúc nào cũng dễ đọc. Ông đồ già ngày xưa ngồi viết câu đối " Hoa tay thảo những nét, như phượng múa rồng bay"thì được người đời khen là chữ đẹp. Còn chữ bác sĩ viết rồng bay phượng múa hay viết như mèo cào thì chỉ khổ pharmacist và khổ bệnh nhân. Đọc không ra tên thuốc, đọc không ra cách chỉ dẫn uống thuốc thì phải gọi phòng mạch thôi. Nhiều phòng mạch có hệ thống phone rất tinh vi, gọi đến thì nghe tiếng người trong máy đọc một loạt thông tin, emergency thì bấm 911 hay ra emergency room của nhà thương, muốn lấy hẹn thì gọi số mấy, muốn biết kết quả lab test thì gọi số mấy, thắc mắc về mấy hóa đơn tiền nong bác sĩ gởi thì gọi số mấy, muốn gọi lấy refill thì bấm số mấy, vvà và vvàcòn muốn nói chuyện trực tiếp với người trong phòng mạch thì đợi đấy, hay bấm số zero vàà đợi đấy.
Pharmacist làm việc mà suốt ngày chỉ có ôm điện thoại mà không fill thuốc thì chỉ có nước bị đuổi, thành ra phải làm nhiều chuyện cùng một lúc, tay mổ cò trên bàn phím đánh thông tin từ mấy toa thuốc không có vấn đề gì cả vào computer, mắt nhìn màn hình xem mình đánh info có đúng không. Điều quan trọng là tai lắng nghe bất kỳ âm thanh nào dù nhỏ và xa xôi đến đâu vọng lên từ phone đang để speaker bật lớn hết cỡ, vì nhiều phòng mạch, sau khi cho pharmacist đợi quá chứng là đợi, đến lúc trả lời phone sau một hia tiếng "hello"mà pharmacy không trả lời kịp vì pharmacist đang ở đầu kia của pharmacy để lấy thuốc, sẽ gác máy cái cụp không thương tiếc.
Kỳ tới: Chuyện Toa Thuốc