Người viết: NGUYỄN NGA
Bài số 716-1295-64-vb5-033105
Tác giả Nguyễn Nga, 42 tuổi, hiện là một chủ tiệm Nails ở Tucson, AZ. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà là một chuyện tình.
*
12 tuổi nàng mất mẹ, năm 13 nàng mất nước, những mất mát lớn đã đổi thay vận mạng đời nàng sau này, mà chính nàng cũng không hình dung ra nổi.
Với lứa tuổi 13, lẽ ra nàng phải được cắp sách đến trường, nhưng vì đất nước đổi thay nên nàng phải theo ba cùng chị đi sắp hàng ở cây xăng chờ bán chổ, hầu có được chút ít tiền đắp đổi sống qua ngày!
Thời buổi ban đầu giải phóng đất nước thật khó khăn, nhà nào cũng đều khốn khổ như nhau, đói ăn, thiếu mặc. Gia đình nàng cũng không ngoại lệ, nhà nàng, các anh chỉ đi lính với cấp bậc nhỏ, ba thì chỉ là 1 người lái xe tải bình thường, có người chị lớn thì lấy chồng Mỹ đã lâu. Nói chung là gia đình nàng không có ai bị đi cải tạo theo diện "có nợ máu với nhân dân"cho nên nàng không có lý do để thù chế độ nàng đang sống! Nhưng vì cảm nhận được nhiều điều bất công mà nàng đã chứng kiến được, cho nên nàng không thấy thích, thế thôi!
Nàng thế đấy! lớn lên trong sự thiếu thốn bất công. Tuổi thơ nàng là chuỗi ngày dài đen tối...Hầu như lúc nào nàng cũng có những mơ ước, nhưng...có được gì đâu"
5 năm sau lại có đổi mới, những thùng quà từ Mỹ gởi về tới tấp. Nàng bây giờ đã trưởng thành, nhờ có đồ ngoại, ăn mặc theo thời trang, nàng trở nên xinh như mộng. Mái tóc nàng dài, dáng nàng gầy gầy, nàng có cặp mắt nai dễ làm rung động lòng người, mũi nàng không dọc dừa, nhưng khuôn mặt nàng thể hiện sự hiền hậu, dễ thương.
Vào một năm mới Tết đến, nàng tháp tùng theo vài người bạn đi ngắm chợ hoa, hoa bán ngập tràn đường Nguyễn Huệ. Nào hoa cúc, hoa lan, hoa mai vàng rực rỡ, nàng tung tăng trong buổi chợ về đêm, cho đến khi đụng phải chàng, 2 ánh mắt chạm vào nhau, chàng đã si mê nàng ngay từ lúc ban đầu gặp gỡ, tiếp sau đó là những cuộc hẹn hò...
Khi chàng dẫn nàng về giới thiệu với gia đình, thì nàng mới biết chàng là con một ông thiếu tá cách mạng, thôi thì... cuộc tình tan, cuộc tình vắng bóng anh! Với lý lịch của nàng (gia đình Mỹ ngụy) thì nàng rớt đài là cái chắc! Nàng buồn bã chia tay với người tình có biên giới, để sống lại cuộc sống thuở xưa, nàng cũng chẳng thù, nàng chỉ thấy không thích, thế thôi!
Rồi mối tình thứ hai cũng xuất hiện, chàng đến như một anh hùng cứu mỹ nhân, nàng đang loạng choạng với chiếc xe đạp quá cao đối với đôi chân của nàng, thì chàng từ đâu xông tới, chụp lấy cái xe, ôm chặt lấy nàng. Quá cảm kích chàng, nàng yêu luôn từ đó!
Chàng cao lớn, đẹp trai, ga lăng và rất là lịch sự (nàng mê là cái chắc). Thế là mỗi tuần trên chiếc xe đạp cuộc, chàng và nàng thường tung tăng trên khắp nẻo đường, hết Thanh Đa rồi tới bên Bạch Đằng, hết quán cà phê rồi đến quán cốc rẻ tiền. Tình cảm cả hai chỉ tiến triển đến đó rồi ngưng lại, chàng và nàng cả 2 đều có lý tưởng (xuất ngoại) không nói đến chuyện kết hôn lâu dài, cũng chẳng bao giờ bàn về chuyện tương lai (nhưng cả hai đều yêu nhau lắm lắm!). Xe của chàng có cái sườn ngang dài, nàng chịu ngồi lên chỉ vì quá yêu chàng, nhớ có những lúc tê chân làm rớt guốc mà nàng cũng chẳng hay, đến lúc phát giác ra thì chàng lại phải vòng xe lại, quê quê xin lỗi, còn nàng thì xấu hổ muốn độn thổ. Cuộc tình đầu ấm và đẹp lắm, nàng sẽ nhớ mãi đến cuối đời...
Vài năm sau chàng vượt biên, còn nàng thì đi theo diện bảo lãnh, thế là... cuộc tình tan, cuộc tình vắng bóng anh!
Cuộc đời nàng sang một bước rẽ mới, nàng có vỡ mộng đôi chút khi đến Mỹ, nhưng không sao, nàng sẽ làm lại từ đầu. Ở xứ Mỹ này, thời buổi ấy (năm 1988) trai thừa, gái thiếu (toàn là con trai đi vượt biên) cho nên nàng tự tin sẽ có một người hùng đến để kết tóc se duyên, dệt mộng trăm năm, nàng có nhiều mộng mơ lắm! Tiếc là nàng sống ở xứ lạnh, khi ho cò gáy, cho nên bóng người hùng không bao giờ lảng vảng xuất hiện, chị nàng cũng đã từng kiếm cho nàng một vài người Mỹ để làm quen, họ ga lăng lịch sự lắm, nhưng ông nói gà, bà hiểu vịt, ra dấu một thời gian làm nàng cảm thấy nản lòng, thôi thì... ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn.
Thiên Nga