Hôm nay,  

Lá Thư Từ Mỹ

13/08/200300:00:00(Xem: 125894)
Người viết: DƯƠNG MINH TRI TÚC
Bài số 3269-864-vb7090803

Cháu Dương Minh Tri Túc là người viết về nước Mỹ trẻ tuổi nhất: sinh năm 1992, chỉ mới 11 tuổi, hiện sống với gia đình ở Philadelphia-PA, đang học lớp 4. Bài viết của cháu là một lá thư gửi cho bạn ở Việt Nam, lời lẽ và nội dung rất dễ thương.

Philadelphia, cuối Đông 8/3/2003
Bạn thân mến,
Thấm thoắt mà đã 4 năm ta chia tay cũng là khoảng thời gian gia đình tôi định cư ở Mỹ. Những kỷ niệm vui, buồn, lo âu… lẫn lộn chắc bạn cũng nóng lòng muốn nghe tôi kể phải không"'
Tháng 3/99, gia đình tôi đến Washington D.C tôi học lớp 1 vài tháng.
Năm tháng sau, chúng tôi dọn đến Philadelphia và hiện giờ tôi đang học lớp 4. Tôi thích chơi hơn học nhất là mùa Đông, chơi tuyết, tha hồ làm snowman hay gì cũng được! Mẹ thì cứ bảo học tiếng Việt làm Toán xong mới được chơi game cuối tuần.
Rồi nhiều biến cố xảy đến gây đau buồn cho nước Mỹ, trong tôi bấy giờ lo âu, nhút nhát lẫn lộn. Có lúc tôi không nói được một câu tiếng Anh để giúp cha mẹ khi đi làm giấy tờ… Và sau đó, tất nhiên mẹ lại buồn về tôi không ít! Bạn ạ, tôi nhớ rất kỹ những lời người dạy tôi từng ngày, từng đêm ví dụ như:
- Nước Mỹ là nơi rất tốt để ta sinh sống vì có "Tự do thực sự".
- Được vậy, là do thời gian lâu dài trước đây những người Mỹ chính gốc, những di dân đi trước đã gầy dựng gian khổ. Họ là những tấm gương sáng về sự dũng cảm để xây dựng tương lai tốt đẹp cho đời sau hưởng…


- Muốn thành Bác sĩ, Kỹ sư chỉ cần chịu khó học hành đỗ đạt là được không phải con ông lớn hay nhà giàu có…(ở Mỹ có nhiều sắc dân đã thành đạt).
- Một người lao động bình thường nếu biết tiết kiệm có thể mua được nhà, xe hơi (trong khi ở Pháp, Nhật thì người dân muốn điều đó không dễ).
- Có những trợ cấp về học hành, thuốc men, thực phẩm cho trẻ em, người lớn, người già yếu bệnh tật.
Cho nên, ta vui với cái vui của nước Mỹ, ta thấy bị mất mát khi nước Mỹ bị mất mát. Kẻ thù phá hoại nước Mỹ chỉ là nhỏ rồi chúng cũng sẽ bị trừng trị thôi. Vì thế "Sự học hôm nay là tương lai sau này" của con! (ý nói tôi may mắn hơn các trẻ khác ở Việt Nam, hơn cha mẹ vì người lớn tuổi không học được nhiều).
Bạn mến,
Mẹ dạy tôi nhiều điều quá. Ít ra nó cũng vô đầu tôi phần nào! Mong cho những người bạn trẻ thiếu may mắn trên thế giới dần dần rồi sẽ được sự giúp đỡ, được cắp sách đến trường như tôi, như bạn. Bạn có đồng ý không" Viết cho tôi hãy nói nhiều về bạn, về quê hương Việt Nam của chúng ta nhé!
Thư khá dài trước khi ngừng bút, tôi chúc sức khỏe đến gia đình bạn và bạn ạ, hơn bao giờ hết tôi cảm thấy rất hãnh diện để nói lên lời này mãi mãi "Xin cảm ơn cha mẹ, cảm ơn nước Mỹ đã chắp cho tôi một đôi cánh tương lai."
Thân ái chào bạn

Dương Minh Tri Túc

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 834,162,936
Tác giả là cư dân Minnesota, đã nhận giải vinh danh tác giả Viết Về Nước Mỹ 2008. Với những bài viết thuộc nhiều thể loại đề tài, cô là một tác giả rất được bạn đọc yêu mến. Bài viết mới của tấc giả đăng 2 kỳ. Tiếp theo và hết.
Tác giả là cư dân Minnesota, đã nhận giải vinh danh tác giả Viết Về Nước Mỹ 2008. Với những bài viết thuộc nhiều thể loại đề tài, cô là một tác giả rất được bạn đọc yêu mến. Sau đây là bài viết mới nhất của cô.
Ngày 14 Tháng Sáu sắp tới sẽ là Father’s Day 2019, mời đọc bài viết của tác giả Phước An Thy. Ông qua Mỹ trong một gia đình H.O. từ tháng Sáu năm 1994, vừa làm vừa học và tốt nghiệp kỹ sư điện tử. Là cư dân Garden Grove, California, lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ 2018, ông đã nhận giải đặc biệt về Huế Tết Mậu Thân với bài viết về một gia đình bên cầu Bạch Hổ Huế, có người cha bị cộng sản chôn sống.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ 2919. Ông cho biết có cha học tập cải tạo chết trong trại Vĩnh Phú năm 1979. Qua Mỹ năm 1998, ông hiện là một kỹ sư, làm việc tại Kia-Tencor San Jose, California. Bài viết thứ hai của ông có lời ghi “Viết cho sinh nhật đầu tiên của cháu ngoại. Tựa đề được đặt lại theo nội dung: “bật mí” là âm nói lái của “bí mật.”
Tác giả là một cây bút nữ kỳ cựu tham gia Viết Về Nước Mỹ từ nhiều năm qua. Năm 2017, với bài viết “Ba Người Đàn Bà Tuổi Dậu”, bà nhận giải Vinh Danh Viết Về Nước Mỹ.
Tác giả đã nhận giải bán kết - thường được gọi đùa là giải á hậu 2001. Sách đã xuất bản: Chuyện Miền Thôn Dã. Từ nhiều năm qua, ông là một huynh trưởng Viết Về Nước Mỹ và là thành viên ban tuyển chọn chung kết của giải thưởng nhưng vẫn tiếp tục vui vẻ góp bài mới.
Chào mừng tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ 2019. Bà cho biết tên thật Jeanne Bùi, sinh năm 1945. Từ trước 1975, dạy học ở Saigon. Sang Pháp từ 1982, đi học lại rồi làm việc cho Mairie de Paris (Tòa Thị Chính), hiện đã nghỉ hưu. Sau 2 bài đầu không thể phổ biến vì quá dài, cám ơn tác giả kiên nhẫn góp thêm bài thứ ba sống động và duyên dáng. Mong bà tiếp tục viết. Bài đăng 2 kỳ. Tiếp theo và hết
Chào mừng tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ 2019. Bà cho biết tên thật Jeanne Bùi, sinh năm 1945. Từ trước 1975, dạy học ở Saigon. Sang Pháp từ 1982, đi học lại rồi làm việc cho Mairie de Paris (Tòa Thị Chính), hiện đã nghỉ hưu. Sau 2 bài đầu không thể phổ biến vì quá dài, cám ơn tác giả kiên nhẫn góp thêm bài thứ ba sống động và duyên dáng. Mong bà tiếp tục viết.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm thứ 20. Bà tên thật Trần Ngọc Ánh sinh 1955, sau khi đi tù gần 11 năm về tội chống Cộng Sản từ đầu 1979 đến cuối 1989, đã tốt nghiệp Đại học năm 1995 ngành Quản trị kinh doanh tại VN. Sang Mỹ định cư theo diện kết hôn năm 2007, hiện đang sống tại thành phố Victorville, miền Nam California. Nghề nghiệp nội trợ. Sau đây, thêm bài viết mới của bà.
Tác giả tham dự Viết Về Nước Mỹ từ năm 2004. Võ Phú là tên thật. Sinh năm 1978; sinh quán Nha Trang-Việt Nam; định cư, tại Virginia-Mỹ, 1994. Tốt nghiệp cử nhân Hóa, Virginia Commonwealth Uni-versity. Hiện đang làm việc và học tại Medical College of Virginia. Sau 12 năm bặt tin, tác giả lại tiếp tục Viết về nước Mỹ từ 2016, với sức viết mạnh mẽ và thứ tự hơn. Sau đây, thêm một bài viết mới.