Hôm nay,  

Nước Mỹ Là Bất Cứ Cái Gì...

26/11/200200:00:00(Xem: 322211)
Người viết: Phương Mai

Bài tham dự số 60\VBST

Chuyện kể bằng giọng ông chồng, nhưng tác giả bài viết là bà Trần Thị Phương Mai, 55 tuổi, thường trú tại Olympia, Washington. Nghề nghiệp: trồng rau cải.

Tôi đang mải mê trên T.V. coi anh chàng Tiger Woods đánh trận gofl U.S Open thì nghe tiếng kêu "anh ơi!" lảnh lót.

Đó là tiếng kêu của Phương Mai, bà xã yêu quí gọi. Tôi phải từ giã Tiger Woods chạy ra nhà sau và hỏi: "gì dzậy"". Miệng hỏi, nhưng mắt thì vẫn còn liếc cái T.V. Bà xã biết tôi đang đứng sau lưng nên đưa cao tờ Việt Báo Miền Nam vào ngay tầm mắt tôi và hỏi: "Nước Mỹ là gì"".

Câu hỏi rất dản dị, nhưng than ôi nó rất là khó trả lời. Tôi nói đại: "Nước Mỹ là nước Huê Kỳ." Nói vừa xong là tôi quay lưng đi. Vừa bước đi thì tôi nghe Phương Mai lên giọng: "Đi đâu mà lẹ dzậy, bộ anh tưởng em ngu lắm hả, ở đây 25 năm mà không biết nước Mỹ là nước Huê-Kỳ!". Biết em không hài lòng, tôi liền dịu giọng: "Em nói đúng, đâu cần ở đây lâu mới biết, nhưng mà em hỏi làm chi đây"'

Phương Mai quay mặt lại, tay thì chỉ vào tờ báo và nhỏ giọng nói: "Nè, coi nè, Việt Báo treo giải thưởng viết về nước Mỹ, cái bà này bả viết bài này coi cảm động lắm nghen, em chỉ muốn biết nước Mỹ là gì thôi chớ em đâu có kêu anh viết đâu!'

Thì ra, Việt Báo kêu gọi tham dự giải thưởng viết về nước Mỹ! Thú thật, 25 năm qua có ai hỏi mình câu cắc cớ vậy đâu. Vì tôi phải từ giã Tiger Woods nửa chừng đang nghẹn ngùng và cũng lúng túng trước câu hỏi, tôi từ từ tọa xuống sát bên vợ tôi, miệng lấp nhấp nói đại:

- Nước Mỹ là cái Melting Pot,

- Anh nói tầm bậy, Melting Pot là cái g""

- Là Cái Melting Pot

Theo tôi nghĩ, nước Mỹ là một cái Melting Pot, là một nước có nhiều giống dân tạp chủng nhứt thế giới, có một nền văn hóa phức tạp nhứt thế giới, ở Mỹ ngừơi da trắng được gọi là ngừơi Mỹ, ngừơi da đen gọi là Mỹ đen, những người da màu khác được gọi là ...người thiểu số.

Nước Mỹ là nước tự do nhứt thế giới, tự do đến nổi ngườI dân có quyền mua súng và mang súng để tự vệ, và có thể mua bao nhiêu cây súng củng được không hạn chế.

Hồi năm 1998 tại King County của tiển bang Washington có một cuộc trưng cầu dân ý buộc mổi cây súng phải có ống khóa an toàn thì lập tức liên đoàn cảnh sát và các tổ chức

chuyên trách vể an ninh của King County kêu gọi mọi người hảy "vote NO" chống lại và họ đả thắng cuộc rất vẻ vang, lý luận của họ là đặc ổ khóa vào khẩu súng đâu khác gì đoạt đi cái quyền tự do của dân đả ghi rỏ trong hiến pháp quốc gia.

Nước Mỹ dân chủ nhứt thế giới, ngườI dân Mỹ có quyền đi thưa chánh phủ hay bất cứ ai vi phạm đến công lý của họ củng phải ra hầu tòa để phân xử, dù là ông tổng thấng củng không tránh khỏi, và khi được hỏi dù chuyện gì xấu xí đến đâu củng phải khai ra. Tổng Thống Clinton đã không tránh khỏi khi tòa hỏi ông đã làm gì với người đẹp Monica và em đã làm gì cho ông và thế giớI đều biết vết hoen ố trên chiếc áo màu xanh của người đẹp là do ông làm.

Nước Mỹ là nước có nhiều luật lệ rắc rối nhứt thế giới, vì thế nước Mỹ là một nước có nhiều luật sư nhứt thế giới, Mỗi người dân Mỹ có đến 3 người luật sư biện hộ, và chánh phủ Mỹ đã phạt hãng Microsoft, một hãng software lớn nhứt thế giới, vi phạm luật độc quyền ban hành cách đây hơn 100 năm.

Ai cũng nói nước Mỹ là một thiên đành địa giới, hằng năm có đến một triệu người được nhập cư để tìm hạnh phúc, nhưng ngược lại nước Mỹ cũng là một cái nhà tù vĩ đại nhứt thế giới. Giữa năm 1999 và 2000, tổng số tù nhân tại các nhà lao của lien bang lên đến 1 triệu 5 trăm ngàn người.

Nước Mỹ là nước văn minh nhứt thế giới, và cũng là một nước thơ ấu về lịch sử (lập quốc chỉ mớI cách đây hơn 200 năm), và chỉ có một truyền thống được mọi người ở trên khắp nước chấp hành nghiêm chỉnh đó là truyền thống Lễ Tạ Ơn ( Thanksgiving)

Nước Mỹ là nước nhân đạo nhứt trên thế giới, nơi nào có tai họa là có nước Mỹ đến giúp, và nước Mỹ cũng là một nước dữ dằn nhứt trên thế giới. Trong cuộc thế chiến thứ hai Mỹ đã thả bom nguyên tử xuống đất Nhựt (Hiroshima) buộc nước này đàu hang, Và trong cuộc chiến tranh Việt Nam, Mỹ đã thả hằng triệu triệu tấn bom và vô số chất độïc cùng khắp lãnh thổ Việt Nam.

Nứơc Mỹ là một siêu cường quốc, có nhiều loại vũ khí tối tân nhứt thế giới, tham chiến bảo vệ hòa bình nhiều nơi trên thế giớI, nhưng lại là một siêu cường quốc đả thua trận ở Việt Nam, một nước ngèo nàn nhưt trên thế giới.

Nước Mỹ là nước giàu có nhứt về tài nguyên thiên nhiên, có một nền kinh tế lớn mạnh nhứt thế giới, nhưng ngược lại nước Mỹ củng là môt nước mang nợ nhiều nhứt trên thế giới (hơn 5 ngàn tỷ đô vào năm 2000),

Nước Mỹ là một nưóc mau lẹ nhứt thế giớI, đang ngồi ở nhà đói bụng, bạn muốn ăn Pizza, chỉ cần bấm điêän thoại, 5 phút sau là có người mang đến nhà một cái Pizza nóng hổi thơm phức, có thể vừa thổi vừa ăn. Nhưng cũng có nhiều trường hợp thập tử nhứt sanh vả lại chỉ cần bấm 3 con số - 911 và chờ mãi không thấy xe cứu thương đến.

Nước Mỹ là một nước rất nhân đạo với thú vật nhứt là chó với mèo (Dog and Cat), các bạn nào ăn thịt chó, hạ cờ tây nhứt mực nhì phèn tam khoen tứ đốm, ở Mỹ rán mà nhịn thèm. Nếu lén lút lở ra hàng xóm biết được nó đi tố cáo thì vỡ mặt, còn bị bắt quả tang thì chỉ có nước đi tù. Tại Mỹ, chỉ có loại chó mà bạn có thể ăn thả giàn và ăn lúc nào cũng co,ù đó là (chó nóng) Hot Dog.

Nước Mỹ là nước có nhiều người Việt đến tỵ nạn nhứt thế giới, hơn một triệu người. Có nhiều hội đoàn và tổ chức của người Việt, nhiều ông chủ tịch đại diện, chia rẽ, chửi rủa, tố cáo, thưa kiện, ganh tị, bôi nhọ, chụp mũ, đánh đấm với nhau dữ nhứt trên thế giới. Nhưng Mỹ cũng là nơi có nhiều người Việt giàu lòng bác áí, âm thầm tương trợ giúp đỡ lẫn nhau. Người Việt đã bảo lãnh hằng ngàn ngàn thân nhân và bạn bè hoặc người không quen biết khi họ cần bảo trợ để đến Mỹ định cư. Tình thương của người Việt ở Mỹ đã thể hiện nhiều nhứt qua cuộc quyên góp cả triệu đô (không có thống kê chánh thức) gởi về giúp nạn nhân bão lụt miền trung Việt Nam năm 1999.

Chúng ta có thể viết hằng ngàn ngàn quyển sách, để chê hoặïc khen nước Mỹ. Tha hồ. Chẳng có người nào nhơn danh nước Mỹ để cám ơn hay đính chánh, vì nước Mỹ có một khả năng siêu việt để biến đổi theo thời gian và không gian.

Nước Mỹ là bất cứ cái gì: hỷ, nộ, aí, ố, có giả, có chân, có nhân, có quả, có muôn hình vạn trạng và vô thường biến đổi theo hoàn cảnh môi trường, và người ta thường dùng cái chữ hơi khôi hài để gọi nước Mỹ: the Melting Pot.

PHƯƠNG MAI


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 844,031,661
Tác giả lần đầu tiết về nước Mỹ từ tháng 11, 2019, với bài “Tình người hoa nở”, tháng 12, “Mùa kỷ niệm” và “Chị em trung học Nữ Thành Nội.” Cô tên thật là Nguyễn thị Minh Thuý sinh năm 1955. Qua Mỹ năm 1985, hiện là cư dân thành phố Hayward thuộc Bắc Cali và còn đi làm. Bài gần đây nhất của tác giả là “Chuyện về Những Bà Mẹ”. Sau đây là bài viết thứ 8.
Tác giả qua Mỹ năm 1998 diện đoàn tụ ODP, là một kỹ sư từng làm việc tại Kia-Tencor San Jose, California. Lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ với bài viết về Mẹ trong mùa Mother’s Day 2019, ông cho biết có người cha sĩ quan tù cải tạo chết ở trại Vĩnh Phú, vùng biên giới Việt-Hoa. Bài viết mới kể về chuyện người mẹ và tác giả thăm nuôi đúng vào những giờ phút sau cùng của người cha trong trại tù cải tạo. Tựa đề đầy đủ của bài viết: “Ba Tôi, Những Giờ Phút Sau Cùng và người bạn tù trên đất My” được rút gọn theo nội dung.
Tác giả tên thật Trịnh Thị Đông, hiện là cư dân Arkansas. Bà sinh năm 1951, nguyên quán Bình Dương. Nghề nghiệp: Giáo viên anh ngữ cấp 2. Tới Mỹ vào tháng 8, 1985, bà dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 7, 2016 và đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2017. Sang năm 2018, Dong Trinh có thêm giải Vinh Danh Tác Giả, thường được gọi đùa là giải Á hậu. Sau đây, thêm một bài viết mới của tác giả.
Thời tiết Cali đầu tuần bất ngờ có mưa bụi mát mẻ, hệt như tiết xuân dù đang mùa kiết hạ. Đúng là lúc có thể mơ xuân với một truyện tình vui của Orchid Thanh Lê, tác giả đã nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2015. Cô sinh tại Sài Gòn, hiện là Phó Giáo Sư tại Viện Nghiên Cứu Ngôn Ngữ Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ, Monterey, Calif. Đây là bài tác giả gửi sớm, tính dành cho báo xuân Canh Tý 2020 sắp tới. Sắp họp mặt Viết Về Nước Mỹ năm thứ 20, mời đọc trước chuyện xuân.
Họp mặt phát giải thưởng và ra mắt sách Việt Báo Viết Về Nước Mỹ năm thứ XX - gồm những bài viết được phổ biến từ 1 tháng Bẩy 2018 tới 30 tháng Sáu 2019 - được quyết định tổ chức vào Chủ Nhật 11 Tháng Tám 2019, và 16 tác giả sẽ nhận các giải thưởng.
Tác giả dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng Sáu 2017, cô đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ năm thứ XIX và hiện là cư dân Los Angeles, công việc: làm tax accountant. Bước sang năm thứ 20 của giải thưởng, tác giả tiếp tục cho thấy một sức viết mạnh mẽ khác thường. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Father's Day 2019, mời đọc bài viết mới của Hoàng Chi Uyên. Tác giả là một chuyên viên xã hội từng nhận giải thưởng lớn khi được bình chọn là nhân viên xuất sắc trọn năm 2003 và phụ trách Phòng Xã Hội, thuộc Trung Tâm Cao Niên thành phố Milpitas, Bắc California, và đã về hưu. Tháng Ba 2019, bà góp bài viết về nước Mỹ đầu tiên: "Bà Ngoại Khác Chủng Tộc" kể về hoạt động xã hội; Bài thứ hai: "Ban Cướp Biển," hồi ký về nhóm điều tra chống cướp biển trại tị nạn Pulau Bidong.
Mùa Father's Day, mời đọc chuyện “Ba Thế Hệ Cha và Con" của tác giả từng nhận giải Danh Dự VVNM 2013. Bài viết mới của Vĩnh Chánh là hồi ký về một gia tộc hoàng phái quyền chức, với những mảnh vỡ trôi dạt từ trong ra ngoài nước.
Chủ Nhật 16/6 là Father’s Day 2019. Mời đọc bài viết đặc biệt của tác giả từng nhận giải Danh Dự VVNM năm thứ mười chín, 2018. Bà.cùng hai con gái tới Mỹ ngày 27 tháng Bảy 2001 theo diện đoàn tụ. Bà hiện là chủ tiệm Nails ở Texas và kết hôn với một người Mỹ. Về người cha được tưởng nhớ, mời coi lại hình ảnh và bài viết “Công Chúa Triều Nguyễn” do tác giả Tôn nữ Trấn Định Minh Nguyệt thời đổi đời, trong đồng phục tài xế taxi tại Huế, lái xe đưa thân phụ Vĩnh Bạch từ Mỹ về, cúng đền Trấn Định Quận Công tại Truồi
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng Năm 2019. Ông là anh cả trong 9 anh chị em, có người cha chết trong trại cải tạo Vĩnh Phú từ 1979, bà mẹ một mình lo cho các con. Ông qua Mỹ năm 1998 diện đoàn tụ ODP, hiện là một kỹ sư, làm việc tại Kia-Tencor San Jose, California. Bài viết mới được “Viết trong ngày sinh nhật 88 của Mẹ,” Tựa đề được trích từ lời kết của bài viết xúc động: “Căn bệnh Alzeithmer với mẹ cũng là một may mắn trong muôn vàn bất hạnh. Cái quên, cái lẫn sẽ làm mẹ có thể sống được với tôi, với con cháu thêm một thời gian.”
Nhạc sĩ Cung Tiến