Tác giả: Trương Tấn Thành
Bài số 4954-18-30654-vb2103116
Tác giả từng nhận giải Việt Báo Viết Về Nước Mỹ. Ông hiện là cư dân Lacey, Washington State, từng trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại Học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA. Mùa lễ, sau Halloween 31-10 sẽ là Thanksgiving, 24 tháng 11. Bài mới của tác giả được ghi là “viết cho Mùa Lễ Tạ Ơn 2016.”
Một người tỵ nạn như tôi có nhiều lý do để cảm ơn con ngừơi, thân cũng như sơ, người mình cũng như người bản xứ, và đất nước này. Từ khi dự viết về nước Mỹ, tôi đã có nhiều dịp bầy tỏ lòng biết ơn của mình và luôn hiểu là nếu không được sự gíup đỡ đó thì tôi không được như ngày hôm nay.
Hồi đầu tháng Mười này, tôi vừa trải qua việc phải vô bệnh viện giải phẫu tuyến tiền liệt, và thêm thêm một lần, lại thấy không thể không viết lên lòng biết ơn của mình.
Tôi bị chứng tuyến tiền liệt nở lớn làm đường tiểu bị hẹp lại, bị đi tiểu thường, ngày cũng như đêm, khi đi tiểu thì bị đau và khó khăn, như vậy đã nhiều năm rồi. Cách đây hai năm, khi đang trên đừơng về sau chuyến du lịch mười ngày, tôi bị nghẽn tiểu và bị đau thắt nơi bọng đái nên phải đựơc đưa ngay vào ngay bịnh viện để được đặt ống thông tiểu vào bọng đái. Lần đó tôi phải chịu đặt ống như vậy hơn một tháng trời mới gặp được y sĩ chuyên khoa.
Tháng Chín vừa rồi, tôi lại bị vào cấp cứu hai lần vì lại bị bí tiểu. Lần này y sĩ chiếu rọi bên trong và cho tôi biết là hai tuyến tiền liệt bị nở rất lớn và nếu không làm phẫu thuật thì tôi cứ bị bí tiểu như vầy và cứ phải đeo ống hoài.
Nghe nói đến phẫu thuật là tôi thấy không ưng chút nào vì không biết ra sao và ảnh hưởng sau khi hậu giải phẫu có gì đáng lo không vì nhiều người tôi quen nói là sau đó cũng có thể bị nhiều biến chứng. Thêm vào đó nỗi lo về vấn đề tiền chữa trị. Tôi đâm ra ngần ngừ cho đến khi vợ tôi hối thúc và khẩn khoản thì tôi không còn dừng được nữa.
Lần phẫu thuật này là để nạo nhỏ hai cái tuyến để chúng không còn chận hẹp để đường tiểu được mở rộng ra cho thông tiểu. Y sĩ giải phẫu cho biết là phẫu thuật sẽ diễn ra trong khoản tiếng rưỡi và tôi sẽ phải nằm ở bịnh viện qua đêm.
Đêm trước ngày tôi phải nhập viện để giải phẫu, vợ tôi điện thoại cho người em con bà Dì:
- Cường hả? Anh Thành mổ vào sáng mai. Em nhớ vô bịnh viện giúp chị nhe.
Cường là con của Dì Tư, bà dì của vợ tôi, lanh lợi, hoạt bát, tiếng Anh rành mà lại quen với cách làm việc của bịnh viện vì đã từng nhiều lần đi nuôi mẹ bị nằm viện lâu ngày.
Lần tôi bị đi cấp cứu mấy tháng trước Cường cũng có mặt gíup chúng tôi.
Bữa hôm giải phẫu vợ tôi chở tôi và bịnh viện St. Peter, Providence gần nhà. Sau khi làm thủ tục, chúng tôi ngồi ở khu chờ đợi. Chừng mười lăm phút sau, Cường đã có mặt thật sớm để giúp vợ tôi làm thủ tục, nhờ vậy tôi rất an tâm.
Một lúc sau y tá gọi tên tôi vào gặp y sĩ giải phẫu nói qua về tiến trình phẫu thuật và những rũi ro có thể xãy ra trứơc khi tôi vào phòng mổ. Ông cho biết sẽ dùng phẫu thuật gọt nhỏ tuyến tiền liệt của tôi và tôi phải nằm qua đêm để xem có biến chứng gì không, nếu mọi sự ổn định thì trưa hôm sau tôi về nhà nhưng vẫn phải mang ống thông tiểu đến thứ hai gặp lại ông tái giám định. Sau khi đẩy vào phòng mổ thì tôi không còn biết gì nữa. Gần hai tiếng sau tôi được dời vào phòng hồi lực, vợ tôi đã có mặt trong đó. Bà y tá trực cũng vừa vào.
Vừa thấy tôi nằm đó, bà y tá tự giới thiệu và tươi cừơi hỏi ngay:
- Sao? Ông thấy thế nào? Có cần thuốc giảm đau không? Bác sĩ nói phẫu thuật tốt lắm. Mừng cho ông đó... Ông cần gì cứ bấm vào cái nút màu đỏ trên cái remote này là tôi tới ngay, còn cái nút này là để xem TV... Ông có đói không? (Quay sang vợ tôi bà hỏi) Còn đây là...
- Đây là vợ tôi. Cổ sẽ ở qua đêm với tôi...
- Vậy sao? Tôi lại tưởng là con gái của ông, xin lỗi bà nhe... À, bà có cần giường nằm không? Chúng tôi có sẵn dù hơi lớn chút. Bà có đói thì gọi nhà bếp đặt thức ăn nhưng thân nhân thì phải trả tiền...
Bà nhìn vợ tôi với đôi mắt đầy thiện cảm rồi nói:
- Tôi có cái phiếu thực phẩm miễn phí đây để bà dùng đặt thức ăn nhe.
Sau khi bà đi ra vợ tôi nhìn tôi nói:
- Thiệt y tá bên này đối xử với bịnh nhân thật tốt. Bên mình thì có khi bọn họ mắng nhiếc tới tấp vào mặt mình.
Một lúc sau bà y tá trở lại đo nhiệt độ và huyết áp cho tôi và xả nước tiểu trong túi đựng ra. Bà cầm túi đựng nứơc tiểu lên, nhìn và nói:
- Nước tiểu ra nhiều lắm nhưng không có nhiều máu, như vậy tốt đó. Sau 12 giờ bác sĩ sẽ vào nói chuyện với ông.
Tôi thấy bà làm việc này một cách bình thản không có gì tỏ vẻ gớm tởm hiện ra trên nét mặt.
Khỏang độ bốn tiếng sau thì bà đổi ca cho một cô trợ y người Phi trực cho đến tối. Cô y tá người Phi này tuy kiến thức y học không cao nhưng cách đối xử với bịnh nhân không kém phần lịch sự. Khi tôi cần chỉnh lại nhiệt độ trong phòng thì dù cho đó là nửa đêm, cô vẫn mau mắn làm theo lời tôi yêu cầu. Vợ tôi ở lại nên cần chỗ nằm, cô và một y tá khác đem một cái giường loại dã chiến và kéo ra cho vợ tôi nằm. Dù vợ tôi ngại làm phiền họ nhưng các cô vẫn tận tình phục vụ đến mức ngoài sự mong đợi của chúng tôi.
Đến sáng thì có hai y tá khác lên ca trực. Cô trợ y thật là thân thiện, mau mắn và luôn có nụ cười trên môi. Cô theo lịnh của y sĩ tập cho tôi đi ngoài hành lang. Cô vừa đi với tôi vừa trò chuyện hỏi han vui vẻ. Thỉnh thoảng lại hỏi tôi có cần ăn uống gì không. Lúc gần sáng tôi phải đi vào nhà cầu trong khi phải đeo ống. Khi ở nhà cầu ra, đường tiểu bị rỉ nên nước tiểu lẫn máu chảy rớt trên sàn. Cô thấy vậy liền mở hộc tủ lấy ngay một cái quần lót và khăn lót đưa cho tôi trong khi lấy khăn lau sạch vết dơ trên nền nhà. Tôi lên tiếng xin lỗi thì cô nói đùa ngay:
- Không sao, không sao. You are my boss!
Tôi rất mến phục thái độ nhẫn nại và tận tâm với bịnh nhân của cô.
(Trước khi ra về, nhân viên văn phòng của bịnh viện vào làm thủ tục và có hỏi tôi có đề nghị ai là người chăm sóc xuất sắc nhất cho bịnh nhân không thì tôi nói ngay tên của cô y tá làm việc tận tâm cách xuất xắc này.)
… Xin cảm ơn tất cả bác sĩ và các y tá đã thực hiện đúng câu “lương y như từ mẫu ” này.
Buổi tối, sau khi được đưa sang nằm ở phòng hồi phục tôi bỗng bị chứng nấc cục dữ dội, cả đêm không ngủ được. Y tá trực có báo với bác sĩ nhưng ông cũng không hiểu lý do tại sao. Nửa đêm về sáng y tá có vào tiêm cho tôi một mũi thuốc và bấm huyệt ở tay nhưng cũng không bớt.
Mỗi lần tôi bị đau khi trở mình vợ tôi lại lo lắng hỏi thăm tôi hay bấm nút gọi y tá vào. Tôi còn phải nằm chưa tự ngồi dậy được nên khi bị nấc cục quá chịu không nổi, tôi phải nhờ vợ tôi đỡ dậy kê gối lên cao cho dễ thở. Rồi lúc tôi cần uống nước hay cần đắp thêm mền cho ấm, vợ tôi làm cả cho không có giờ nghỉ cho mình. Đến gần sáng thì nàng mới chợp mắt được một chút. Thật là đến lúc bịnh nằm trên giường ta mới thấy sự lo lắng và tình thương của người bạn đời là vô biên và qúi báu đến mức nào.
... Xin cảm ơn tất cả những bà vợ đã tận tình chăm sóc cho chồng mình trên giường bịnh không kể đến bản thân mình.
Gia đình bà dì ruột của vợ tôi cũng dành cho tôi sự trợ giúp đặc biệt. Không chỉ mình em Cường lui tới bệnh viện giúp anh chị, mà cả dượng Tư lẫn cậu Năm cùng vào bệnh viện thăm. Sau đó gần như ngày nào Dì Tư cũng đều hỏi thăm coi tôi ra sao. Dì Tư cũng đang mang nhiều bịnh trong người nhưng lúc nào cũng qua tâm đến người trong nhà cũng như người quen bên ngoài. Đó là một đặc điểm của dì mà tôi không tìm thấy được ở nhiều người khác. Tính của dì độ lượng cho dù người nào đó đối xử với dì tệ bạc. Dì luôn cho đi mà không hề cầu mong nhận lại. Nhờ dì mà vợ tôi có được sự hỗ trợ về tình cảm thật lớn lao trên xứ người.
Ngày đầu sau khi ở bịnh viện về, dì nấu canh trái su và ca ri gà và mấy túi trà sâm đem qua cho tôi vì biết vợ tôi phải chăm sóc tôi nên không có thì giờ nấu nướng.
... Xin cảm ơn gia đình và lòng rộng lượng của dì đã bỏ qua cho những khi cháu lỡ lời.
Một buổi sáng nọ sau khi tôi xuất viện được hơn ba ngày thì có chuông điện thoại reo.
Tôi bắt máy:
- Alô, Thành đây.
Tiếng chị Liêm vang lên dồn dả:
- Thành hả em, sao em mổ chưa? Mười hai tây này phải không?
Chị Liêm là bà chị trước kia tôi cùng hai vợ chồng chị share phòng trong nhiều năm. Chị là một bà chị đầy lòng từ tâm và lúc nào cũng sốt sắng giúp đỡ mọi người.
- Em mổ rồi chị ơi!
- Em mổ rồi sao? Vậy mà nghe em nói mười hai tây...
- Dạ, bác sĩ giải phẫu nói có chỗ trống nên ổng sắp cho em được mổ trước...
- Em thấy khỏe không? Chị đến thăm em được không? Giọng của chị gần như là khẩn khoản làm tôi xúc động.
- Dạ cảm ơn chị. Bây giờ em vẫn còn yếu, chị để đến tuần tới cho em thiệt khỏe...
- Nhớ nhe, tuần tới chị sẽ đến thăm em. Thôi nghỉ khỏe đi. Bye em.
... Xin cảm ơn sự lưu tâm của một bà chị nhân từ.
Trong mấy ngày nằm ở bịnh viện, có chị Anh và người em dâu cùng làm chung với vợ tôi đến thăm và sau đó có biếu tôi hai lố sữa Ensure... Chị The, vợ của người bạn đã quá cố của tôi là anh Được, cũng có tới nhà thăm và tặng tôi hai lần sữa Ensure để tôi bồi bổ. Tôi nhớ là sáng hôm đó, khi mở cửa ra thi tôi thấy một túi giấy in tên chợ Wal-mart để trước cửa, trong đó có hai lố sữa mà không thấy đề tên người gởi. Tôi không nghĩ là của chị The vì chị đã cho tôi trước đó một lần rồi. Nghĩ mãi không ra, tôi gọi hỏi dò từ nguời này đến người nọ sau cùng tôi nhớ lần trước chị cũng cho sữa đựng trong bao giấy dầu của chợ Wal-mart. Chắc là của chị nên tôi gọi hỏi, thì đúng là quà của chị The cho.
... Xin cảm ơn các chị đã có lòng tốt quan tâm đến chúng tôi khi tôi lâm trọng bịnh.
Buổi sáng sớm tôi đang chuẩn bị làm thì có phone gọi:
- Alô, Thành đây...
- Anh có sao không? Ngày hôm qua tôi gọi hỏi thăm ba lần mà đường dây bận hoài tôi không biết anh có sao không? Anh có sao không?
Thì ra đó là anh Tâm, bạn tôi gọi hỏi thăm sau khi biết tôi nhập viện. Tôi và Tâm thường dành vài phút để gọi thăm nhau gần như là mỗi ngày.
- Mình ok. Hôm qua đường dây bị bận hoài... Mình ok...
- Nghe vậy mừng cho anh vì không biềt anh mổ về có bị biến chứng gì không. Rán tịnh dưỡng nhe.
Xin cảm ơn rất nhiều người bạn thân luôn cùng chia sẻ vui buồn với mình trong cuộc sống tất bật và vô thường này.
Tôi nhớ vị nào đó đã nói rằng ta đừng nên coi những gì mình đang được hưởng ở đời là một điều “đương nhiên” mà phải biết cảm tạ những gì mình đang được hưởng, dù cho điều đó là nhỏ nhoi đến đâu. Đúng là những người đã giúp mình, quan tâm tới mình làm cho ta thấy cuộc đời này còn có nhiều lý do để vui sống, để cảm ơn người và cảm ơn đời. Tôi chợt nhớ lại câu: “Đếm phước đừng đếm họa và cảm tạ những ơn phước mỗi ngày.” Tôi nguyện sẽ thực hành đúng như vậy. Nhứt là đếm những ngày hạnh phúc sống bên người bạn đời của mình để mỗi ngày nói lên tiếng “Cảm ơn em.”
Trương Tấn Thành
Bài số 4954-18-30654-vb2103116
Tác giả từng nhận giải Việt Báo Viết Về Nước Mỹ. Ông hiện là cư dân Lacey, Washington State, từng trong ban giảng huấn tại trường dạy người da đỏ và giảng viên tại Đại Học cộng đồng SPSCC, Olympia, WA. Mùa lễ, sau Halloween 31-10 sẽ là Thanksgiving, 24 tháng 11. Bài mới của tác giả được ghi là “viết cho Mùa Lễ Tạ Ơn 2016.”
* * *
Một người tỵ nạn như tôi có nhiều lý do để cảm ơn con ngừơi, thân cũng như sơ, người mình cũng như người bản xứ, và đất nước này. Từ khi dự viết về nước Mỹ, tôi đã có nhiều dịp bầy tỏ lòng biết ơn của mình và luôn hiểu là nếu không được sự gíup đỡ đó thì tôi không được như ngày hôm nay.
Hồi đầu tháng Mười này, tôi vừa trải qua việc phải vô bệnh viện giải phẫu tuyến tiền liệt, và thêm thêm một lần, lại thấy không thể không viết lên lòng biết ơn của mình.
Tôi bị chứng tuyến tiền liệt nở lớn làm đường tiểu bị hẹp lại, bị đi tiểu thường, ngày cũng như đêm, khi đi tiểu thì bị đau và khó khăn, như vậy đã nhiều năm rồi. Cách đây hai năm, khi đang trên đừơng về sau chuyến du lịch mười ngày, tôi bị nghẽn tiểu và bị đau thắt nơi bọng đái nên phải đựơc đưa ngay vào ngay bịnh viện để được đặt ống thông tiểu vào bọng đái. Lần đó tôi phải chịu đặt ống như vậy hơn một tháng trời mới gặp được y sĩ chuyên khoa.
Tháng Chín vừa rồi, tôi lại bị vào cấp cứu hai lần vì lại bị bí tiểu. Lần này y sĩ chiếu rọi bên trong và cho tôi biết là hai tuyến tiền liệt bị nở rất lớn và nếu không làm phẫu thuật thì tôi cứ bị bí tiểu như vầy và cứ phải đeo ống hoài.
Nghe nói đến phẫu thuật là tôi thấy không ưng chút nào vì không biết ra sao và ảnh hưởng sau khi hậu giải phẫu có gì đáng lo không vì nhiều người tôi quen nói là sau đó cũng có thể bị nhiều biến chứng. Thêm vào đó nỗi lo về vấn đề tiền chữa trị. Tôi đâm ra ngần ngừ cho đến khi vợ tôi hối thúc và khẩn khoản thì tôi không còn dừng được nữa.
Lần phẫu thuật này là để nạo nhỏ hai cái tuyến để chúng không còn chận hẹp để đường tiểu được mở rộng ra cho thông tiểu. Y sĩ giải phẫu cho biết là phẫu thuật sẽ diễn ra trong khoản tiếng rưỡi và tôi sẽ phải nằm ở bịnh viện qua đêm.
Đêm trước ngày tôi phải nhập viện để giải phẫu, vợ tôi điện thoại cho người em con bà Dì:
- Cường hả? Anh Thành mổ vào sáng mai. Em nhớ vô bịnh viện giúp chị nhe.
Cường là con của Dì Tư, bà dì của vợ tôi, lanh lợi, hoạt bát, tiếng Anh rành mà lại quen với cách làm việc của bịnh viện vì đã từng nhiều lần đi nuôi mẹ bị nằm viện lâu ngày.
Lần tôi bị đi cấp cứu mấy tháng trước Cường cũng có mặt gíup chúng tôi.
Bữa hôm giải phẫu vợ tôi chở tôi và bịnh viện St. Peter, Providence gần nhà. Sau khi làm thủ tục, chúng tôi ngồi ở khu chờ đợi. Chừng mười lăm phút sau, Cường đã có mặt thật sớm để giúp vợ tôi làm thủ tục, nhờ vậy tôi rất an tâm.
Một lúc sau y tá gọi tên tôi vào gặp y sĩ giải phẫu nói qua về tiến trình phẫu thuật và những rũi ro có thể xãy ra trứơc khi tôi vào phòng mổ. Ông cho biết sẽ dùng phẫu thuật gọt nhỏ tuyến tiền liệt của tôi và tôi phải nằm qua đêm để xem có biến chứng gì không, nếu mọi sự ổn định thì trưa hôm sau tôi về nhà nhưng vẫn phải mang ống thông tiểu đến thứ hai gặp lại ông tái giám định. Sau khi đẩy vào phòng mổ thì tôi không còn biết gì nữa. Gần hai tiếng sau tôi được dời vào phòng hồi lực, vợ tôi đã có mặt trong đó. Bà y tá trực cũng vừa vào.
Vừa thấy tôi nằm đó, bà y tá tự giới thiệu và tươi cừơi hỏi ngay:
- Sao? Ông thấy thế nào? Có cần thuốc giảm đau không? Bác sĩ nói phẫu thuật tốt lắm. Mừng cho ông đó... Ông cần gì cứ bấm vào cái nút màu đỏ trên cái remote này là tôi tới ngay, còn cái nút này là để xem TV... Ông có đói không? (Quay sang vợ tôi bà hỏi) Còn đây là...
- Đây là vợ tôi. Cổ sẽ ở qua đêm với tôi...
- Vậy sao? Tôi lại tưởng là con gái của ông, xin lỗi bà nhe... À, bà có cần giường nằm không? Chúng tôi có sẵn dù hơi lớn chút. Bà có đói thì gọi nhà bếp đặt thức ăn nhưng thân nhân thì phải trả tiền...
Bà nhìn vợ tôi với đôi mắt đầy thiện cảm rồi nói:
- Tôi có cái phiếu thực phẩm miễn phí đây để bà dùng đặt thức ăn nhe.
Sau khi bà đi ra vợ tôi nhìn tôi nói:
- Thiệt y tá bên này đối xử với bịnh nhân thật tốt. Bên mình thì có khi bọn họ mắng nhiếc tới tấp vào mặt mình.
Một lúc sau bà y tá trở lại đo nhiệt độ và huyết áp cho tôi và xả nước tiểu trong túi đựng ra. Bà cầm túi đựng nứơc tiểu lên, nhìn và nói:
- Nước tiểu ra nhiều lắm nhưng không có nhiều máu, như vậy tốt đó. Sau 12 giờ bác sĩ sẽ vào nói chuyện với ông.
Tôi thấy bà làm việc này một cách bình thản không có gì tỏ vẻ gớm tởm hiện ra trên nét mặt.
Khỏang độ bốn tiếng sau thì bà đổi ca cho một cô trợ y người Phi trực cho đến tối. Cô y tá người Phi này tuy kiến thức y học không cao nhưng cách đối xử với bịnh nhân không kém phần lịch sự. Khi tôi cần chỉnh lại nhiệt độ trong phòng thì dù cho đó là nửa đêm, cô vẫn mau mắn làm theo lời tôi yêu cầu. Vợ tôi ở lại nên cần chỗ nằm, cô và một y tá khác đem một cái giường loại dã chiến và kéo ra cho vợ tôi nằm. Dù vợ tôi ngại làm phiền họ nhưng các cô vẫn tận tình phục vụ đến mức ngoài sự mong đợi của chúng tôi.
Đến sáng thì có hai y tá khác lên ca trực. Cô trợ y thật là thân thiện, mau mắn và luôn có nụ cười trên môi. Cô theo lịnh của y sĩ tập cho tôi đi ngoài hành lang. Cô vừa đi với tôi vừa trò chuyện hỏi han vui vẻ. Thỉnh thoảng lại hỏi tôi có cần ăn uống gì không. Lúc gần sáng tôi phải đi vào nhà cầu trong khi phải đeo ống. Khi ở nhà cầu ra, đường tiểu bị rỉ nên nước tiểu lẫn máu chảy rớt trên sàn. Cô thấy vậy liền mở hộc tủ lấy ngay một cái quần lót và khăn lót đưa cho tôi trong khi lấy khăn lau sạch vết dơ trên nền nhà. Tôi lên tiếng xin lỗi thì cô nói đùa ngay:
- Không sao, không sao. You are my boss!
Tôi rất mến phục thái độ nhẫn nại và tận tâm với bịnh nhân của cô.
(Trước khi ra về, nhân viên văn phòng của bịnh viện vào làm thủ tục và có hỏi tôi có đề nghị ai là người chăm sóc xuất sắc nhất cho bịnh nhân không thì tôi nói ngay tên của cô y tá làm việc tận tâm cách xuất xắc này.)
… Xin cảm ơn tất cả bác sĩ và các y tá đã thực hiện đúng câu “lương y như từ mẫu ” này.
Buổi tối, sau khi được đưa sang nằm ở phòng hồi phục tôi bỗng bị chứng nấc cục dữ dội, cả đêm không ngủ được. Y tá trực có báo với bác sĩ nhưng ông cũng không hiểu lý do tại sao. Nửa đêm về sáng y tá có vào tiêm cho tôi một mũi thuốc và bấm huyệt ở tay nhưng cũng không bớt.
Mỗi lần tôi bị đau khi trở mình vợ tôi lại lo lắng hỏi thăm tôi hay bấm nút gọi y tá vào. Tôi còn phải nằm chưa tự ngồi dậy được nên khi bị nấc cục quá chịu không nổi, tôi phải nhờ vợ tôi đỡ dậy kê gối lên cao cho dễ thở. Rồi lúc tôi cần uống nước hay cần đắp thêm mền cho ấm, vợ tôi làm cả cho không có giờ nghỉ cho mình. Đến gần sáng thì nàng mới chợp mắt được một chút. Thật là đến lúc bịnh nằm trên giường ta mới thấy sự lo lắng và tình thương của người bạn đời là vô biên và qúi báu đến mức nào.
... Xin cảm ơn tất cả những bà vợ đã tận tình chăm sóc cho chồng mình trên giường bịnh không kể đến bản thân mình.
Gia đình bà dì ruột của vợ tôi cũng dành cho tôi sự trợ giúp đặc biệt. Không chỉ mình em Cường lui tới bệnh viện giúp anh chị, mà cả dượng Tư lẫn cậu Năm cùng vào bệnh viện thăm. Sau đó gần như ngày nào Dì Tư cũng đều hỏi thăm coi tôi ra sao. Dì Tư cũng đang mang nhiều bịnh trong người nhưng lúc nào cũng qua tâm đến người trong nhà cũng như người quen bên ngoài. Đó là một đặc điểm của dì mà tôi không tìm thấy được ở nhiều người khác. Tính của dì độ lượng cho dù người nào đó đối xử với dì tệ bạc. Dì luôn cho đi mà không hề cầu mong nhận lại. Nhờ dì mà vợ tôi có được sự hỗ trợ về tình cảm thật lớn lao trên xứ người.
Ngày đầu sau khi ở bịnh viện về, dì nấu canh trái su và ca ri gà và mấy túi trà sâm đem qua cho tôi vì biết vợ tôi phải chăm sóc tôi nên không có thì giờ nấu nướng.
... Xin cảm ơn gia đình và lòng rộng lượng của dì đã bỏ qua cho những khi cháu lỡ lời.
*
Một buổi sáng nọ sau khi tôi xuất viện được hơn ba ngày thì có chuông điện thoại reo.
Tôi bắt máy:
- Alô, Thành đây.
Tiếng chị Liêm vang lên dồn dả:
- Thành hả em, sao em mổ chưa? Mười hai tây này phải không?
Chị Liêm là bà chị trước kia tôi cùng hai vợ chồng chị share phòng trong nhiều năm. Chị là một bà chị đầy lòng từ tâm và lúc nào cũng sốt sắng giúp đỡ mọi người.
- Em mổ rồi chị ơi!
- Em mổ rồi sao? Vậy mà nghe em nói mười hai tây...
- Dạ, bác sĩ giải phẫu nói có chỗ trống nên ổng sắp cho em được mổ trước...
- Em thấy khỏe không? Chị đến thăm em được không? Giọng của chị gần như là khẩn khoản làm tôi xúc động.
- Dạ cảm ơn chị. Bây giờ em vẫn còn yếu, chị để đến tuần tới cho em thiệt khỏe...
- Nhớ nhe, tuần tới chị sẽ đến thăm em. Thôi nghỉ khỏe đi. Bye em.
... Xin cảm ơn sự lưu tâm của một bà chị nhân từ.
Trong mấy ngày nằm ở bịnh viện, có chị Anh và người em dâu cùng làm chung với vợ tôi đến thăm và sau đó có biếu tôi hai lố sữa Ensure... Chị The, vợ của người bạn đã quá cố của tôi là anh Được, cũng có tới nhà thăm và tặng tôi hai lần sữa Ensure để tôi bồi bổ. Tôi nhớ là sáng hôm đó, khi mở cửa ra thi tôi thấy một túi giấy in tên chợ Wal-mart để trước cửa, trong đó có hai lố sữa mà không thấy đề tên người gởi. Tôi không nghĩ là của chị The vì chị đã cho tôi trước đó một lần rồi. Nghĩ mãi không ra, tôi gọi hỏi dò từ nguời này đến người nọ sau cùng tôi nhớ lần trước chị cũng cho sữa đựng trong bao giấy dầu của chợ Wal-mart. Chắc là của chị nên tôi gọi hỏi, thì đúng là quà của chị The cho.
... Xin cảm ơn các chị đã có lòng tốt quan tâm đến chúng tôi khi tôi lâm trọng bịnh.
Buổi sáng sớm tôi đang chuẩn bị làm thì có phone gọi:
- Alô, Thành đây...
- Anh có sao không? Ngày hôm qua tôi gọi hỏi thăm ba lần mà đường dây bận hoài tôi không biết anh có sao không? Anh có sao không?
Thì ra đó là anh Tâm, bạn tôi gọi hỏi thăm sau khi biết tôi nhập viện. Tôi và Tâm thường dành vài phút để gọi thăm nhau gần như là mỗi ngày.
- Mình ok. Hôm qua đường dây bị bận hoài... Mình ok...
- Nghe vậy mừng cho anh vì không biềt anh mổ về có bị biến chứng gì không. Rán tịnh dưỡng nhe.
Xin cảm ơn rất nhiều người bạn thân luôn cùng chia sẻ vui buồn với mình trong cuộc sống tất bật và vô thường này.
Tôi nhớ vị nào đó đã nói rằng ta đừng nên coi những gì mình đang được hưởng ở đời là một điều “đương nhiên” mà phải biết cảm tạ những gì mình đang được hưởng, dù cho điều đó là nhỏ nhoi đến đâu. Đúng là những người đã giúp mình, quan tâm tới mình làm cho ta thấy cuộc đời này còn có nhiều lý do để vui sống, để cảm ơn người và cảm ơn đời. Tôi chợt nhớ lại câu: “Đếm phước đừng đếm họa và cảm tạ những ơn phước mỗi ngày.” Tôi nguyện sẽ thực hành đúng như vậy. Nhứt là đếm những ngày hạnh phúc sống bên người bạn đời của mình để mỗi ngày nói lên tiếng “Cảm ơn em.”
Trương Tấn Thành
- Từ khóa :
- Viết Về Nước Mỹ
- ,
- Olympia
- ,
- Việt Báo
- ,
- Washington State
- ,
- Mỹ
- ,
- Halloween
- ,
- Thanksgiving
Làm biopsy anh sẽ trả 3 loại tiền :
1- Pathologist : BS Bệnh lý sẽ xem coi có bị ung thư không
2- Ultrasound : để hướng dẫn kim trích mô chính xác
3- Biopsy: lấy 12 mẫu tissues
Những cái nầy khoảng chừng $1000 US
Tôi thật sự không hiễu health insurance của anh loại gì ? Có deductible không ? Out of pocket là bao nhiêu . Office visit là bao nhiêu cho BS chuyên khoa , bao nhiêu cho BS gia đình . Trả tiền trước khi làm lần đầu tôi mới nghe . Tôi cũng ở Cali nhưng sau khi làm xong . BS sẽ gửi bill claim insurance lúc đó insurance sẽ tính giá (discount) và tùy theo policy mà anh trả bao nhiêu tiền . Thông thường anh phải trả trước phần deductible . Sau đó trả khoảng 20% hay 30% tùy theo polycy cho đến khi tới mức out of pocket thì anh không phải trả gì hết cho tới hết năm .
Khám hậu môn và thử PSA chỉ là office visit sao nó chặt anh dữ vậy . Nếu anh có Medicare thì nó cover cho anh 80% . Anh trả 20% . Nếu anh mua medicare supplement thì nó sẽ cover 20% còn lại . Anh ngủ ngon khỏi phải lo lắng gì . Hai cái đó cộng lại khoảng $300 tùy theo tuổi tác:
Những câu hỏi anh có thể hỏi BS trước khi làm biopsy
1- Trích mô ảnh hưởng đến việc chửa trị ra sao ?
2- Bác sĩ chọn phương thức nào để trích mô ?
3- Việc trích mô kéo dài bao lâu ? Thức hay ngủ và có đau đớn khi làm biopsy ?
4- Làm biopsy kéo dài bao lâu Có làm cho ung thư lan ra hay không ? Có bị xuất huyết nhiễm trùng ?
5- Chừng nào tôi biết kết quả ? Ai là người giải thích cho tôi ?
6- Nếu tôi bị ung thư ai là người nói chuyện với tôi về những bước sắp tới ?
7- Nếu không tìm thấy ung thư có cần tái khám định kỳ ?
Khi tìm ra ung thư BS bệnh lý (pathologist) sẽ phân loại tế bào ung thư (tumor grading) Sự phân loại nầy sẽ cho biết tế bào ung thư khác tế bào bình thường nhiều hay ít Sự khác biệt càng nhiều thì sự tăng trưởng và lan tràn càng mạnh . Các BS bệnh lý dùng hệ thống phân loại G1-G4 hoặc dùng Gleason score. Dưới kính hiễn vi mỗi vùng tế bào được phân loại từ 1-5 . Sau đó tìm hai loại tế bào xuất hiện nhiều nhất công điểm lại tạo ra Gleason score . Nếu chỉ có 1 loại tế bào thì nhân hai . Gleason cao khi có điểm tổng cộng 10 . loại bướu có chỉ số Gleason càng cao thì ung thư có khuynh hướng tăng trưởng và lan nhanh hơn
Anh Vinh thân mến , phần trên là trích từ bài dịch của tôi về ung thư NHT từ Viện Ung Thư Quốc Gia Hoa Kỳ . Gửi anh đọc để biết (FYI)
Tôi đưa lên phần triệu chứng để anh đọc chơi đở buồn, đở lo, đo=? sợ
Triệu chứng:
Bệnh nhân có thể không gặp bất cứ triệu chứng nào hoặc gặp một hay nhiều triệu chứng sau:
1- Bí tiểu không thể bắt đầu hoặc không thể ngừng việc tiểu tiện
2- Cần đi tiểu nhiều lần , nhất là về ban đêm
3- Giòng nước tiểu bị ngắt quảng
4- Đau rát khi tiểu tiện
5- Dương vật không thể cương cứng
6-Có máu trong nước tiểu hoặc tinh dịch
7 Đau lưng , hông hoa9.c hai đùi
Thực phẩm không ảnh hưởng gì đến ung thư Nhiếp Hộ tuyến . Nếu là người Bắc , Anh có thể ăn phở hay bún chả hoặc thanh cảnh hơn là bún thang , bún mộc, bún ốc , bánh cuốn Thanh Trì , chả cá hay bánh tôm Cổ Ngư ... nếu anh là người Trung thì mì Quảng , bún bò huế và Nam kỳ quôc thì hủ tiếu Thanh Xuân, hoặc cơm tấm Tàu hủ ky, bò, heo , sườn nướng , bì, chả , bánh xèo hay cháo lòng , cháo cá hoặc dân Miền Tây thì Bún nước lèo Sóc Trăng Bạc Liêu ,
Để tôi đưa lên 1 phần trong bản dịch của tôi về Ung thư Nhiếp Hộ Tuyến cho anh đọc chơi .
Những Yếu Tố Gia Tăng Nguy Cơ Bị Ung Thư (Nhiếp Hộ Tuyến (NHT):
Y học chưa biết rõ nguyên nhân của ung thư NHT và` cũng không thể giải thích tại sao người nầy bị mà người khác không bị ung thư Dù không biết nguyên nhân gây ra ung thư nhưng y học cũng nhận ra những yếu tố liên quan đến ung thư NHT ( càng nhiều yếu tố liên quan xác xuất bị ung thư càng cao ( risk factor)
1- Tuổi tác: tỷ lệ ung thư gia tăng theo tuổi tác . Tại Hoa Kỳ chứng ung thư thường thấy ở nam phái trên 65 tuổi
2-- tỷ lệ tăng khi có cha , anh , con trai bị ung thư NHT
3-Chủng tộc : người da đen có tỷ lệ ung thư cao hơn người da trắng . Da vàng (mũi tẹt) ít thấy
3- Những sự thay đổi ở tế bào NHT gia tăng tỷ lệ ung thư như chứng protastic Intraepithelial Neoplasia (PIN) Đây là các tế bao bất thường khi quan sát dưới kính hiễn vi .
4- Một số biến thái trong di thể Các chuyên gia nhận thấy sự thay đổi tại một số vị trí trên nhiểm sắc thể (chromosome) liên quan đến ung thư NHT . Nguy cơ bị ung thư NHT gia tăng theo tỷ lệ thay đổi của di thể . Nhất là sự hiện diện của di thể BRCA1 và BRCA2
Lưu ý: Tuy nhiên có một hoặc nhiều yếu tố kể trên chưa chắc bị ung thư NHT
Những yếu tố như : thắt ống dẫn tinh, uống rượu , hút thuốc , BPH, bệnh hoa liệu mập phì , ít vận động , ăn uống nhiều mở động vật làm tăng nguy cơ ung thư NHT đang được thẩm định chưa có kết quả
Những yếu tố ngăn ngừa ung thư NHT như sinh tố E, selenium, trà xanh đang được thẩm định . Kết quả chưa công bố .
Anh Vinh, đoạn trích dẫn trên cho anh đọc đở buồn , đở sợ . Tôi có thắc mắc là văn phòng BS sẽ làm sinh thiết (biopsy) cho anh không hướng dẫn việc phải làm trước và sau khi làm biopsy
Good luck !
Tôi nghĩ "saline fleets enema" là thuốc bơm chứ không phải là thuốc bôi . Theo chỉ dẫn để có tư thế đúng khi bơm thuốc vào hậu môn được dễ dàng . Thuốc bơm nầy hiệu quả rất nhanh anh nên bơm gần toilet và đừng mặc quần . Chạy nhanh và bắn đúng chỗ . Nếu không văng tùm lum tà la mắc công dọn dẹp lắm . Nhớ uống mấy viên trụ sinh đó để ngừa nhiễm trùng . Không đau đớn gì cả chỉ bất tiện
Cách đây khoảng 7-8 năm gì đó , tôi có dịch bài (tài liệu) Ung Thư Tuyến Nhiếp Hộ (prostate cancer) từ Viện Ung Thư Hoa Kỳ (National Cancer Institude) khoảng 11 trang cở chữ 10. Thí dụ tế bào ung thư có bướu lành bướu độc . Bướu độc là ung thư . Bướu lành : Benign Prostatic hyperplasia (BPH) không phải ung thư chỉ làm bí tiểu khi prostate quá lớn xoắn chặc ống tiệu Tôi đoán tác giả bị trường hợp nầy nên cần chửa trị để việc tiêu tiện được dễ dàng .
Trong tài liệu nầy có nhiều phần quan trọng như Triệu chứng , Truy tìm và chẩn bệnh . Định kỳ và các thời kỳ ung thư và chửa trị . Đặc biệt là hướng dẫn nhiều câu hỏi để hỏi Bác sĩ ...
Bận nên không thể đưa lên tài liệu nầy . Chỉ có thể post chút chút thôi . Nếu có thể anh vào website để đọc
Chúc anh may mắn và bình yên
Theo như bài viết thì tuyến tiền liệt sĩ của tác giả phát phì lấy thịt đè ống dẫn tiểu nên thường bị bí tiểu . Bác sĩ điêu khắc gia đẻo gọt cho nó cho thon gọn đẹp đẻ . Mấy chàng urologist đưa bàn tay năm ngón anh vẫn kiêu sa vô hậu môn của bệnh nhân trong tư thế chỏng khu chơi cái quậy quậy để coi có phì hay không ? Nếu phì thì đẻo gọt cho nhỏ và để ngừa ung thư BS sẽ đề nghị làm biopsy . Có 3 cách để truy tìm ung thư prostate : đưa ngón tay vô hậu môn để khám khích thước của prostate ; Ultrasound và biopsy . Biopsy chính xác nhất
Còn chuyện của PSA và biopsy là chuyện của cancer ung thư tuyến tiền liệt sĩ . Theo như nhiều nghiên cứu test PSA không chính xác lắm . Cao hơn 4 chưa chắc bị ung thư . Có chàng lên tới 40 mà chả có căng xe căng xiết gì cả . Có điều phải đi khám bệnh dài dài . Bây giờ có cái test 4Kscore tuy không chính xác 100% nhưng chính xác hơn test PSA .
Biopsy làm tại văn phòng bác sĩ dễ hơn ăn cơm sườn không có xương . Không đau đớn chỉ bất tiện . Bất tiện ở chổ nhịn ăn nhịn uống sau 12 :00PM rồi uống hay bơm thuốc sổ cho ruột già sạch sẽ . Sáng đến phòng mạch BS nằm phè cánh nhạn để BS làm việc . Thoạt đầu chàng cho thuốc tê vào (không phải bằng cách chích như dentist ) chỉ thấy hơi nóng một chút là an toàn trên xa lộ không đau đớn gì cả . BS lấy một dụng cụ như cây súng có kim nhọn đưa vào hậu môn đến ngay tuyến tiền liệt sĩ bắn từ phát một . 6 phát cho mặt trước và 6 phát cho mặt sau tuyến tiền liệt sĩ . Phe ta nằm cứ đếm tới 12 là xong . Ngồi dậy BS phát cho một cái băng vệ sinh Bạch Tuyết bọc hậu môn lại xong tụt xuống tự lái xe đi về . Bây giờ sự bất tiện mới xãy ra (VC gọi là sự cố) Máu theo đường tiểu ra đều đều . Ngăn cấm mọi chuyện phòng the . Khoảng từ 1 tuần hay 2 tuần là xong .
Cuối cùng thì BS sẽ gọi phone cho biết kết quả . Nếu dính chấu thì đời hết vui khi đã cắt bỏ nó rồi. Giờ ra xạ trường chỉ bắn đạn khói không thể bắn hiệu quả được . Rồi hóa trị xạ trị tùm lum tà la Nếu không dính thì hẹn gặp BS năm sau làm lại từ đầu . Biopsy không đau chỉ bất tiện
Có ai thắc mắc cứ hỏi . Biết tới đâu trả lời đến đó . Bần tăng đã làm biopsy 4 lần mà lần nào cũng chả có gì . Sắp làm lần thứ 5 vì PSA cứ tà tà lên và không chịu xuống . Tết 4Kscore cũng lưng chừng đèo nên BS đề nghị biopsy