Người viết: Linda Lee
Bài số 719-1298-67-vb4-040605
Linda Lee, tên thật Đặng Quí Ngọc, cư dân Garden Grove, Nam California, là tác giả viết về nước Mỹ đã được trao tặng giải thưởng đặc biệt năm thứ ba với bài viết Cô Y Tá Mỹ. Bài viết của Linda Lee lần này là một song tấu vui đùa về người Việt tại Mỹ rất dễ đọc, dễ diễn tại bất cứ đâu. Đây là một trong những bài Viết Về Nước Mỹ được đăng vào báo xuân Việt Báo Ất Dậu. Báo xuân bán hết sớm, đăng lại theo yêu cầu.
*
Cảnh: Bất cứ sân khấu nào
- Từ trái, Bà Năm (BN) trạc 50 trong bộ bà ba tươm tất phe phẩy nón lá, le te bước ra.
- Từ phải, ông Sáu (OS) cùng trang lứa BN, bộ Âu phục chỉnh tề, chống ba ton., thong dong xuất hiện.
- Cách khoảng đủ nhận ra nhau, hai người cùng sửng sốt đứng lại.
OS: Có phải chị.... Năm Rau Răm đó không"
BN: Chớ ai nữa! (phe phẩy chiếc nón, vui vẻ) Năm Rau Răm lấy anh Bảy Muối Tiêu, đẻ con.....bán hột vịt lộn đây!
OS: (mừng rỡ) vậy là đúng chị Năm rồi!
BN: Còn anh (ngưng phe phẩy chiếc nón, liếc xéo qua OS) Có phải là ....Sáu Súng Cối"
OS: Chính tui đây! (vui vẻ) Sáu Súng Cối lấy Cô Ba Đại Bác đẻ thằng con Lựu Đạn nè.
BN: Chà, anh với tui là bạn cùng xứ Giồng Chôm, bữa nay lại gặp nhau ở Mỹ. Ngộ há"
OS: Ngộ thiệt a chị Năm. Lâu quá rồi, tui hỏi thăm mà có ai biết tin chị đâu.
BN: Tại anh qua Mỹ 10 năm rồi, còn tui.... mới qua đây có mấy tháng thôi.
OS: Mấy tháng thôi! (nhìn BN kỹ hơn rồi ngửa mặt cười cười) Hèn gì.
BN: Ủa....anh nhìn tui rồi nói "hèn gì" là ý làm sao"
OS: Thì....chị mới qua có mấy tháng nên mới....ra đường mà bận bà ba.
BN: (nghiêm mặt lại) Ừ, tui bận bà ba ra đường đó, ai làm gì tui"
OS: Ai làm gì chị, nhưng ở Mỹ có ai bận bà ba ra đường đâu. Chị Năm nè....(dộng ba tong, lên giọng) chị nhập gia thì phải tùy tục chứ.
BN: (cười khẩy) Nhập gia tùy tục hả" (nghiêm lại) Vậy tui hỏi anh: Anh có thấy cô Mỹ, bà Mỹ nào qua Việt Nam mà bậïn bà ba ra đường chưa"
OS: (lúng túng) ờ....ờ....
BN: Ờ ờ cái gì " (lên giọng) Anh Sáu nghe đây, chỉ khi nào Mỹ qua Việt Nam mà bận bà ba, bên này tui mới chịu.... mặc váy.
OS: Chà, chị Năm dữ quá hen, nhưng nghĩ lại cũng đúng đó. Chị làm tui nhớ một câu chuyện vui, cũng về cái vụ nhập gia tùy tục này.
BN: (Phe phẩy nón, vui vẻ trở lại) Kể nghe coi.
OS: Một nữ chính khách Phi Châu qua Anh yết kiến Nữ Hoàng và cho biết: theo tục lệ ăn mặc của bộ lạc bà ta, bà ta sẽ “Trấn Vũ Đề” và....
BN: Khoan! Trấn Vũ Đề là gì"
OS: Là....để vú trần đó.
BN: Sao không nói ngay ra mà phải nói lái"
OS: Nói ngay ra để chị chửi tui nói tục sao.
BN: Nói chuyện nhập gia tùy tục thì phải tục chớ! (Che miệng cười) Kể tiếp, anh Sáu.
OS: Nghe vậy là người Anh hoảng lên. Nữ hoàng làm sao tiếp khách để vú trần được. Vậy là đem cái câu “nhập gia tùy tục” ra mà yêu cầu ít nhất phải.... Cú Vịt Nó.
BN: Sai nói lái hoài vậy!
OS: ....yêu cầu ít nhất cũng phải.... có nịt vú.
BN: Rồi bà chánh khách chịu không"
OS: Chịu liền
BN: Sao hèn nhát quá vậy"
OS: Hèn nhát gì đâu! Bà nói với người Anh là bà chịu, nhưng vậy là khi nữ hoàng qua xứ bà thì cũng xin nhập gia tùy tục mà... để vú trần.
BN: (cười lớn) Vậy là người Anh thua rồi! Tui chịu cái bà chánh khách này a.
OS: À, chị Năm mới qua Mỹ như vậy chị có gặp khó khăn gì không"
BN: Thì... cũng cái chuyện ngôn ngữ bất đồng đó.
OS: Ngô ngữ bất đồng ra sao, kể nghe chơi.
BN: Hồi ở Việt Nam, nghe được đi Mỹ là tui đi học tiếng Anh bất kể ngày đêm, học riết rồi...tui nói tiếng anh như gió. Nhưng khi qua đây mới biết: Mỹ nó dốt tiếng Anh!
OS: Ủa, sao Mỹ lại dốt tiếng Anh"
BN: Thì tui nói tiếng Anh với nó mà nó có hiểu gì đâu!
OS: Trời, trời (cười mát). Đúng rồi, chị nói mà Mỹ không hiểu là Mỹ dốt chớ ai nữa.
BN: (làu bàu) Xí, dốt mà còn làm biếng!
OS: Ủa, sao lại làm biếng"
BN: Thì mấy cái lớp tiếng Anh ESL ở nhà thờ đó, tui thấy toàn Việt Nam đi học, chớ... có thấy Mỹ nào đi học đâu.
OS: Thiên địa quỷ thần ơi! Chị đòi Mỹ đi học ESL"
BN: Chớ sao (hùng dũng) Việt Nam nói tiếng Anh mà Mỹ không hiểu thì... Mỹ phải đi học, chớ mắc mớ gì mà Việt Nam phải đi học.
OS: (nhăn mặt, réo lên) Úi chao! (lại giộng ba tong) Sao nãy giờ chị nói ngược không vậy! Để tui hỏi nè, chị nói tiếng anh làm sao mà Mỹ không hiểu"
BN: Thì... có phải mua tiếng Anh là Buy"
OS: Đúng vậy, mua là Buy.
BN: Vậy sao bữa qua tui phụ con bán chợ trời, thấy Mỹ đến, tui chỉ cái áo mời nó Buy, Buy mà nó đứng trân, mặt trơ ra chẳng hiểu gì, tui phải lặp lại Buy, Buy một hồi nó mới hiểu.
OS: Nó hiểu rồi có mua gì không"
BN: Mua gì đâu. Nó bỏ đi, đưa tay lên vẫy vẫy rồi nói Bye bye.
OS: (cười ngất) Tổ trác chị Năm! Chị nói Buy, Buy để mời nó mua mà nó tưởng chị muốn Bye, Bye từ giã nó! (lại cười).
Linda Le