Đầu giây điện thoại bên kia vang lên tiếng một người Mỹ.
- Allo, tôi muốn gặp ông H.
- Allo, tôi đây, thưa ông có chuyện gì không"
- Mới nhận được Resume của ông tôi muốn hỏi ông vài điều liên quan đến công việc ông làm lúc trước.
Mới qua Mỹ được vài tháng H. chưa đủ tiếng Mỹ để nghe và diễn tả về một công việc chuyên môn. Sau buổi Interview trên phone H. nhận được một lá thư từ chối khéo vài ngày sau đó.
Qua Mỹ năm 1981, một năm vừa bước vào một nền kinh tế suy thoái, H. đọc báo hằng ngày thấy số người bị sa thải ngày càng đông. Tổng thống Reagan chấp nhận cho các hãng xưởng giảm giá lương của công nhân từ 20-30% để giảm chi cho các hãng hầu vực nền kinh. tế trở lại mức bình thường. Trong bối cảnh này, việc đi kiếm Job với một mớ tiếng Anh kém cỏi là cả một vấn đề gian nan. Hàng trăm Resume được gởi đi với sự tuyệt vọng, tâm trạng của H. chán nản cùng cực.
Cuối năm 1982, H. định trở lại trường để học tiếp Master degree, thì nhận được lá thư từ một hãng vùng Santa Ana gọi đi Interview, hồ sơ được gởi đi cả năm rồi nay không biết vì duyên cớ gì lại lọt vào được mắt xanh của ông xếp mới. Cuộc Interview dĩ nhiên là ông nói gà bà nói vịt, trở về nhà với nỗi thất vọng ê chề, nhưng không ngờ hãng cho gọi lại dành cho công việc kỹ sư tập sự với mức lương khiêm nhường 20 ngàn một năm. Sau này vào hãng mới biết nhờ tiếng tăm của người kỹ sư Việt Nam đi trước cộng với mức lương thấp H. đã được xếp cho chấp nhận vào làm việc. Vạn sự khởi đầu nan dĩ nhiên H. chấp nhận một cách nồng nhiệt. Báo tin này cho bà xã biết, bà xã rất là vui mừng như vậy là nàng khỏi phải nuôi H. ăn học, đêm đó vợ chồng H. hạnh phúc như chưa bao giờ có.
Cháu trai đầu lòng ra đời vào năm 1986 với sự mong đợi của vợ chồng sau 5 năm lấy nhau, thấy lâu quá không có con vợ chồng rất lo lắng và cuối cùng đi khám Bác sĩ. Cả hai đều không có vấn đề gì cả chỉ phải đổi cách ăn nằm là sẽ thụ thai, thực hiện như lời Bác sĩ căn dặn và kết quả mấy tháng sau đã trông thấy. Cám ơn trời vợ chồng đã không cầm được nước mắt trước tin vui này.
Một năm sau H. không vui với sự lên lương của xếp, xếp nổi tiếng là keo kiệt, nên H. đã nhảy qua hãng khác. Trong thời gian H. làm việc hãng đang xuống dốc, một vài sa thải công nhân đã xảy ra và rồi sau đó vài năm hãng bị xóa tên trên sổ thương mại.
Với những cống hiến về thiết kế cho hãng những máy mới, sau đó hãng đã nhận thêm 3 kỹ sư mới người Việt Nam, ông xếp có vẻ thích người Việt. Một kỹ sư già Mỹ trên 55 tuổi cũng được nhận vào thời kỳ này, ông này có tật là hay ăn đậu phụng, mỗi lần ông bóc vỏ kêu tách tách và nhai bõm bẽm trong giờ làm việc làm H. rất khó chịu. Nhờ tiếng Mỹ lưu loát ông này được lên làm leader, lẽ dĩ nhiên là H. không chịu, thế là H. kiếm cách ra đi, ông xếp giữ H. lại bằng cách cho H. tách rời ông leader và làm việc trực tiếp với xếp, xếp không quên thủ tục 10% tăng lương đột xuất.
1987 là năm mà nền kinh tế tiến đến thịnh vượng nhất và rồi ngày “Black Monday” làm xụp đổ thị trường chứng khoán, một số người mất hàng triệu dollars và xảy ra một sô vụ tự tử, một vài người bạn bỏ 401K trong stock có tiền lời cao cũng bị mất hết vốn, H. may mắn có 401K trong stock có tiền lời căn bản 5% nên vẫn có lời chút đỉnh. Liền sau cuộc sụp đổ thị trường chứng khoán là kinh tế bắt đầu xuống dốc và đi vào suy thoái 1991, tổng thống Bush lảnh đủ những hậu quả này, một nền kinh tế suy thoái và mức thâm thủng ngân sách lên đến mức kỷ lục.
Từ năm 1987 hãng H. đang làm xuống dốc theo, buôn bán ế ẩm, 5 cuộc sa thải công nhân đã xảy ra, từ 400 nhân công xuống còn 60 người. Không để nước đến chân mới nhảy H. đã kiếm được một công việc mới ở Irvine vào năm 1988, không lâu sau đó hãng này cũng có tên trên bảng phong thần là được cho nghĩ dài hạn khỏi phải buôn bán gì cả cho nó mệt. Cũng năm này vợ chồng H. bòn rút được một số tiền down nên đã mua nhà gần tiểu Saigon với giá 145 ngàn. Cháu trai thứ nhì đã chào đời tại căn nhà mới này và hai năm sau cháu gái út cũng đã gia nhập vào gia đình này.
Với cơn sốt nhà cửa năm 1989 căn nhà trị giá tới 200 ngàn, thừa thắng xông lên H. mua thêm một căn fourlex năm 1991, đây là một lầm lẫn mà H. vẫn còn ân hận vì sự quyết định hấp tấp không theo dõi sát thời cuộc. Sau chiến tranh vùng Vịnh và sự sụp đổ hàng loạt của các nước cộng sản Đông âu và Liên xô, năm 1991 với sự tiết giảm sản xuất vũ khí đưa đến một số lớn công việc liên quan đến quốc phòng bị sa thải thê thảm, nhiều người mất công ăn việc làm và nhà cửa bị tịch, nhà H. đang ở xuống giá từ từ cho đến năm 1996 trị giá còn có 120 ngàn, và căn fourlex bị lỗ 100 ngàn trên giấy tờ. H. vẫn tâm niệm là của đi thay người nên vẫn vững tâm mà chờ đợi giá nhà sẽ lên lại.
LÊ HIỀN