Hôm nay,  

Cô Mít Ướt

26/06/201300:00:00(Xem: 219202)
viet-ve-nuoc-my_190x135Tác giả là cư dân Miami, tiểu bang Folrida, từng có góp bài viết về nước Mỹ. Sau đây là bài viết mới nhất. Mong Y Châu sẽ tiếp tục viết thêm.

Tháng hè bầu trời như giãn nở ra, ngày dài thêm, đúng là "tháng năm chưa nằm đã sáng...", người ta có nhiều thời giờ hơn để hưởng thụ ánh nắng. Người thì đi ra biển nhìn sóng biển nhấp nhô không ngừng nghỉ bên những bọt biển trắng xoá chạy về một chân trời vô định hay là đi thăm viếng vùng đồi núi non trùng điệp để lắng nghe tiếng rừng cây hoà nhịp với tiếng suối reo trên sườn đồi dốc...

Mọi người dậy trễ hơn, tôi vào bếp pha ly cà phê sáng, thì có tiếng điện thoại reo vang. Ở bên kia đầu dây là tiếng của một người Việt Nam, giọng quen quen, hỏi thăm:

- Xin chào, xin cho hỏi thăm, có phải là cô mít ướt không ạ?

- Xin lỗi, tôi không hiểu rõ ý của cô.

Rồi cô gái giải thích thêm:

- Cô còn nhớ con không? Năm ngoái, cô có đem bán mấy trái mít ướt quá là ngon, tụi con nhắc hoài. Năm nay tới mùa mít rồi, tụi con đợi hoài sao không thấy cô đến nên gọi cô xin nhớ chừa phần mít ướt cho con.

Tôi hơi ngỡ ngàng:

- Thì ra vậy, được rồi tôi sẽ dành phần cho, đừng lo.

Gác điện thoại, cầm ly cà phê vừa pha, lòng thấy vui vui, từ nay tôi có thêm"nick name" (biệt danh): cô mít ướt.

Giống như những người khác có biệt danh là cô chôm chôm, cô sầu riêng, . . . cô hột xoàn, nói ra là người ta biết liền, dễ thương ghê! Thêm một mùa trái cây, thêm một mùa mít, nhanh thiệt!

Đã lâu rồi, cũng vào hè, ở vùng Đông Nam, tiểu bang"sunshine" rất ít người Việt Nam định cư. Những người buôn bán, những chủ chợ hầu như quen biết hết những khách hàng, quen luôn cả những sở thích của họ. Chị Chi, thì thích vãi thiều (lệ chi), tới mùa đặt mua cả thùng(25 lbs). Cô An, mỗi mùa không bao giờ bỏ qua trái nhãn (long an), loại nhãn hương, hột út tiêu, mùi rất thơm. Chú Long, luôn hỏi có báo mới hông?Và ưa trái thanh long nhưng phải có cái thẹo, do chim ăn...

Khi tôi vừa bước vào chợ, sau những lời chào hỏi, người chủ chợ vồn vã:

- Mấy ngày nay có một trái mít ngon, nhiều người hỏi mua nhưng không bán, để dành...

Tôi hỏi ngay:

- Trái mít ở đâu rồi ông chủ?

Theo hướng chỉ tay, tôi vào trong góc khuất của chợ.

Quao! Trái mít lớn trên 30 lbs, nở gai, chín đều mùi thơm toả khắp nơi.

Kinh nghiệm cho biết là"trồng cây chọn giống", tôi lấy hột từ trái mít nghệ ươm giống trồng sau nhà.

Cây mít chắc là hợp với phong thổ, lớn nhanh lá trãi dài xanh mướt, thấy mê.

Đúng hạn kỳ, nó cho ra trên chục trái, to lớn như trái mít giống. Mọi người khen tôi có số "nhuận điền". Bây giờ lại có chuyện không ai ngờ: cây mít nghệ của tôi lại cho ra... trái mít ướt.

Buồn quá tôi định chặt bỏ nó rồi trồng lại cây mít khác, nhưng nghĩ lại đâu biết chừng khi trồng lại cây mới nó cũng là mít ướt. Chuyện gì cũng có duyên, không phải mọi thứ đều như ý mình muốn!

Tôi chợt nhớ lại ngày xưa ở Việt Nam, ngọai tôi có trồng cây mít ướt cũng được nhiều người thích lắm. Rồi một hôm tôi đem những trái mít ướt đến những người đồng hương VN, với ý định là bán cho họ, nếu không được thì biếu không cho họ lấy thảo; không biết là tôi có khiếu"markerting" hay là hút... hàng, tôi bán được hết!

Về nhà mọi người nói tôi hên, tôi cũng nghĩ vậy, sợ họ mắng vốn, cả năm nay tôi không dám đi qua khu vực đó.

Bây giờ tôi có biệt danh là cô mít ướt, chưa chắc ai muốn cũng được đâu à!!

Y Châu

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 58,750,783
Tác giả Lê Thị, người nhận giải Chung Kết Viết Về Nước Mỹ 2012 chính là Calvin Trần, nhà thiết kế thời trang gốc Việt nổi tiếng trong dòng chính.
Tác giả ba mươi tuổi, sinh năm 1982 tại Việt Nam, du học Australia từ 2007. Sau khi học xong từ đầu năm 2012, hiện sống tại Flemington, Victoria. "Một chị bạn từng sống một thời gian ở Mỹ khích lệ tôi viết văn trong lúc nhàn cư vi.
Chú Sáu Steve Brown chính là "người Mỹ yêu tiếng Việt" mà tác giả Donna Nguyễn đã kể trong bài "Việt Bút, Việt Báo và Chú Sáu." Báo xuân năm Thìn, khi nhắc tới tài làm thơ Việt của ông, Khôi An viết: "Tôi gọi ông là chú Sáu thay vì Mr. Steve Brown. Chú Sáu đã từng đóng quân ở Việt Nam, nơi đó chú đã gặp thím Sáu."
Tác giả sinh năm 1980, dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu 2000, đã nhận giải Chung Kết 2008 với bài “Chuyện Của Cây Vông”. Thụy Nhã (hình bên) hiện làm việc trong một bệnh viện tại Nam Cali. Sau đây là bài trích từ báo xuân Việt Báo Tết Quý Tỵ, hiện đã phát hành khắp nơi.
Tác giả dự Viết Về Nước Mỹ từ năm đầu, 2000, nhận giải bán kết năm 2001, thêm giải Việt Bút 2010, và đã là thành viên Ban Tuyển Chọn Chung Kết. Sách đã xuất bản: Chuyện Miền Thôn Dã. Sau đây là bài viết mới nhất.
Tác giả là cư dân vùng Little Saigon, liên tục góp bài cho giải thưởng Việt Báo từ nhiều năm qua, đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2011. Bài gần đây nhất của Tịnh Tâm là “Cu Đất”, kể chuyện đi dự đám cưới cô bạn tên Nhã, tình cờ nhận ra chú rể tên Jonathan chính là đứa em nuôi ngày xưa tên Cu Đất, biệt tích từ nhiều năm, sau một chuyến vượt biển. Sau đây là hồi hai câu chuyện.
Tác giả nguyên là một sĩ quan hải quân VNCH, một nhà thơ quân đội. Sau tháng Tư 1975, ông là người tù chính trị, định cư tại Mỹ theo diện H.O., hiện là cư dân San Diego. Tham dự Viết Về Nước Mỹ từ những năm đầu tiên, Phạm Hồng Ân đã nhận giải danh dự 2012. Sau đây là bài viết mới nhất của ông, nhân ngày tưởng niệm Hoàng Sa, 19 tháng Giêng, 2013.
Trước 30/4/1975, tác giả từng viết nhiều truyện ngắn, truyện dài cho bán nguyệt san Tuổi Hoa, và Tủ Sách Tuổi Hoa - hiện có trên trang mạng: http://tuoihoa.hatnang.com/ và http://www.camlinguyenthimythanh.com Sau ngày 30/4/1975,
Tác giả là cư dân Houston, Texas, lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ. Mong bà sẽ tiếp tục góp thêm những bài viết mới và bổ túc dùm địa chỉ liên lạc.
Với cách viết tinh tế, Nguyễn Văn đã nhận giải Vinh Danh Tác Giả Viết Về Nước Mỹ 2012. Ông sinh năm 1965, quê ở Phú Yên; Vượt biên năm 1988, hiện sống cùng gia đình tại Chicago. Sau đây là bài viết mới của tác giả.
Nhạc sĩ Cung Tiến