Tổng Thống Mỹ Da Màu
Tác giả: PHAN
Bài số 2451-16208528-vb7081108
Tác giả là một nhà báo, phụ trách mục "Chuyện Vỉa Hè" trong Ca Dao Magazine ở Dallas, đã góp nhiều bài đặc biệt và nhận Giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2007. Bài mới nhất của ông được viết vào khuya ngày bầu cử 4-11, khi khi một người da màu đắc cử Tổng Thống Mỹ.
***
Tháng mười một năm nay bắt đầu rộn rã với cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ thứ 44. Giờ này, (khuya ngày 04 tháng 11 năm 2009) lịch sử Hợp chủng Quốc Hoa Kỳ đã sang trang - người Mỹ da màu đầu tiên lên làm chủ Nhà trắng. Trăm nghe không bằng mắt thấy nền Dân chủ xứ người mà buồn cho quê mẹ xa xôi. Cho dù sự thắng lợi của ông Obama cần xướng danh ông Bush trong tháng Tạ Ơn này! Không có sự "thất bại hoành tráng" của ông Bush xuyên suốt 8 năm qua thì ông Obama không có yếu tố "thiên thời" trong sự thành công áp đảo (landslide victory). Obama không có yếu tố "địa lợi" vì màu da nhưng được "nhân hoà" do ông Bush tặng, (ông Bush làm mếch lòng dân quá xá thì tự nhiên người dân có thiện cảm với người chống lại ông Bush). Yếu tố "nhân hoà" sonh hành với "thiên thời" nên Obama làm nên lịch sử cho người da màu trên đất Mỹ sau 300 năm lập quốc.
Ông McCain có đầy đủ yếu tố cần thiết để trở thành chủ nhân mới của Nhà trắng nhưng chính sự cùng đảng Cộng hoà với ông Bush đã làm ông McCain mất đi nhiều điểm trong sự chọn lựa vị tổng thống thứ 44 của người dân Hoa kỳ. Mất "thiên thời" còn "địa lợi" là người da trắng nhưng sự chọn lựa bà Palin đứng chung liên danh đã gây khó dễ cho yếu tố "nhân hoà", (đã dặn là chỉ số IQ thường tỷ lệ nghịch với nhan sắc mà không nghe) nên bị người đẹp nhận chìm luôn hy vọng thắng cử mong manh của ông McCain trước di sản tồi tệ của đảng Cộng hoà do mít-tờ Bush cầm quyền 8 năm qua.
Nhìn lại cuộc bầu cử lần này để thấy rõ tính thực dụng của người Mỹ. Đứng trước khó khăn về kinh tế, tình hình thất nghiệp gia tăng, qũy tiền già cạn kiệt, hàng triệu người không mua nổi bảo hiểm y tế, ngành ngân hàng suy xụp& những giá trị Mỹ lung lay trên trường quốc tế thì người Mỹ quay lưng với truyền thống lâu đời từ hồi lập quốc. "Không có gì cao cả hơn quyền lợi Mỹ" là chân dung người Mỹ. Làm sáng mắt ngu tôi một phần vì sao Mỹ bỏ Việt Nam xưa kia! Nhưng hy vọng được gì với gương mặt mới hứa hẹn tràn lan tới khó tin. (Có ông Tổng thống nọ lên thiên đàng, được ở biệt thự riêng chứ không phải ở chung căn phòng tập thể hai người một giường như những người đàn ông không đi ngang về tắt dưới trần thế. Tổng thống thắc mắc về sự ưu đãi trên thiên đàng thì được Thượng đế giải thích: "Chẳng phải con là Tổng thống dưới thế gian lên đây thì được ưu đãi. Nhưng con là vị Tổng thống đầu tiên lên thiên đàng trong khi ta chưa nghĩ tới việc xây ngục trên đây! Con cứ ở tạm nhà khách dăm hôm.")
Ở một góc nhìn nào đó thì những đời Tổng thống Cộng hoà nhiệm kỳ đầu sẽ ăn ngon bữa tiệc do Tổng thống dân chủ dọn sẵn, nhiệm kỳ thứ hai ăn nhậu thêm một bữa tiệc nợ cho tổng thống Dân chủ kế tiếp cày trối chết mà trả. Chắc chưa ai quên Bill Clinton-sẵn sàng tuốt dây nịt trong phòng bầu dục để dạy dỗ em thơ khoái học đòi-Monica Lywinsky. Nhưng ông ta đã trả được nợ cho Bush cha, khéo dành dụm mớ thặng dư ngân sách quốc gia trước khi về vườn cho Bush con phung phí bốn năm đầu, bốn năn sau xài nợ để Obama è cổ trả thay. Nhưng cái ông dẻo miệng Obama này, hứa tràn giang đại hải tới đáng ngờ có đủ tài trả nợ như Bill không đây" Có lấy được giấy chứng nhận "Tổ trưởng tổ trả nợ" của Nhà trắng trước khi về đuổi gà trong tình hình thế giới đương đại mà Trung Quốc đang làm khó Mỹ về kinh tế, Nga trỗi dậy khó lường với ánh mắt Putin, Ấn Độ, Trung Quốc thi nhau bay lên cung trăng tán chị Hằng. Rồi Nam Hàn cũng lăm le đi tìm của lạ.