Hôm nay,  

Cái Nệm Mềm

02/08/201900:00:00(Xem: 11705)
Cái Nệm Mềm
Tác giả: Sao Nam Trần Ngọc Bình
Bài số: 5753-20-31560-vb680219
 
Tác giả từng nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2015. Ông là cựu sĩ quan VNCH, giảng viên trường Sinh ngữ quân đội, cựu tù cải tạo. Ông cũng là tác giả sách "Hành Trình về Phương Đông" do "Xây Dựng" xuất bản năm 2010. Mới nhất, là cuốn "Within & Beyond" do tác giả viết bằng Anh ngữ và tự xuất bản. Sau đây, bài viết mới.

***
Lâu nay tôi bị khó chịu ở cổ, rồi bị đau luôn cái chân bên phải. Mỗi lần muốn nhấc chân lên để bước đi, dù chỉ là một bước ngắn cũng đã là khó khăn lắm.

Tôi-một đệ tử trung thành của Yoga từ năm 1980 lúc tôi còn bị tù trong trại tù Gia Trung thuộc tỉnh  Pleiku-đã tập cái thế chống đau thần kinh tọa hàng ngày. Vậy  mà tại sao tôi còn bị cái đau này hành ha?

Lối ba tháng nay, mỗi khi tập Yoga tôi vẫn xoa cổ như thường lệ mà vẫn không hết và bây giờ cái đau lại “hành quân” xuống dọc chân phải làm tôi đi không được đứng cũng không xong. Vậy tôi phải làm sao đây?

Tôi chợt nhớ ra cách đây hai năm con gái tôi vì thương bố già nên mua cho bố cái nệm memory foam. Cứ theo như quảng cáo thì cái nệm này sẽ điểu chỉnh độ cong  dọc theo xương sống của người xử dụng sao cho người nằm thoải mái nhất khi ngủ.

Thế nhưng cái gì cũng có mặt phải, mặt trái của nó. Thình lình, tôi nhớ ra, hồi còn  ở Việt Nam tôi đã có dịp đọc một bài báo nói là nằm ngủ trên bộ ván ngựa tuy cứng nhưng lại tốt hơn nằm ngủ trên một tấm nệm mềm.

Lý do bài báo đưa ra là nằm trên bộ ván ngựa ngủ thì tốt vì vì những dây thần kinh của cơ thể  khi chạm vào mặt phẳng của tấm ván ngựa sẽ dội lại và gây ra những phản xạ có lợi cho cơ thể người xử dụng.

Có thể vì cái nệm mà tôi nằm quá mềm nên chính hắn là nguyên nhân gây ra chứng đau cái nhượng của tôi.

Đang nghĩ ngợi thì chợt chuông điện thoại reo và phía bên kia là giọng nói của con trai tôi hỏi thăm sức khỏe bố già như cháu vẫn thường làm. Tôi cho cháu biết khỏe thì vẫn khỏe nhưng cái chân bị đau không nhấc lên được, nói chi đến đi với đứng. Rất bình thản cháu cho biết đã lâu lắm rồi cháu ra chợ X. mua một cái nệm mềm về nằm ngủ được một hời gian thì bị đau chân giống như tôi. Cháu mang cái nệm ra chợ và nói lý do thì họ cho đổi liền dù cái nệm đã bị ố vàng.
Nghe thấy thế tự nhiên tôi lên tinh thần giống như ông Archimede  khi tìm ra lực đẩy của nước cách đây mấy ngàn năm. Tôi vội điện thoại hỏi cô em ở Florida, chú em ở Paris, ông anh họ ở Cali, anh bạn ở Colorado.  Tất cả đều xác nhận là nếu nằm cái nệm mềm thì có người không hạp sẽ bị đau như tôi.

Vội phone cho con gái tôi thì cháu cũng cho biết cháu cũng bị đau không phải là ở chân mà là ở tay phải. Vậy là đúng rồi. Tôi đích thị là nạn nhân của cái “nệm mềm” đây mà! Vậy là chính món quà tặng với ý định tốt  của con gái tôilại không đưa tới điều tốt  như ý mong muốn.

Thế là tôi phone cho công ty bán nệm và “kể khổ” về cái nệm mềm này với ông manager phụ trách. Rất vui vẻ ông ta cho biết, dù đã mua từ lâu, nhưng  nếu còn giữ được biên lai thì ông ta sẽ hoàn tiền lại cho tôi và cả cho con gái tôi nữa.

Thật đúng là “Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi” của các cửa hàng ở xứ Cờ Hoa này. Theo đúng lối xã giao của người Mỹ tôi không quên nói cám ơn trước khi gác máy.

Tôi cũng không quên nói thêm cách buôn bán này đúng là buôn bán theo lối Mỹ, chả trách nước Mỹ đứng đầu thế giới về thương mại là phải!

Sao Nam Trần ngọc Bình

Ý kiến bạn đọc
03/08/201916:06:08
Khách
Kính thăm anh Sao Nam Trần ngọc Bình
Lâu lắm rồi, mấy chục năm trước, có một lúc tự nhiên NA bị đau lưng, đau tới nổi phải đến gặp bác sĩ gia đình. Ông thiệt tử tế, sau khi hỏi han, không cho thuốc men gì hết, chỉ dặn về nhà, nằm dưới đất 3 đêm liên tiếp. Đêm đầu tiên nằm dưới sàn nhà có lót miếng trải, ôi chao là đau điếng suốt đêm, đêm thứ 2, cơn đau bớt lại, qua đêm thứ 3 thì hoàn toàn hết đau lưng, như thần. Từ đó tới nay, thỉnh thoảng NA nằm dưới đất...cho cái lưng nó vui. Cám ơn bài viết tử tế của anh.
02/08/201916:23:49
Khách
Người ta nói rằng nằm trên nệm mềm. cơ thể sẽ bị lún xuống, nhất là cột sống lưng bị cong khiến gáy, vai, hông bị áp lực làm mình bị đau lưng, đau chân hoặc tay.
Bây giờ anh đã không dùng nệm mềm nữa thì hy vọng chân của anh sẽ mau trở lại bình thường.
Chúc anh luôn khỏe mạnh và an vui.
02/08/201911:58:43
Khách
“Có những niềm riêng làm sao nói hết
Như mây như mưa như cát biển khơi...”
Chú Sao Nam ơi! Sẽ có một ngày cháu đến “Tạ lỗi cùng người!”

Chú ơi! Chừng hơn 10 năm trở lại đây cháu không nằm nệm nữa, cháu chỉ nằm trên bộ ván, trải đôi lớp mền cho ấm. Thiệt tình hổng giống ai hết. Ai biết cũng quở tại số cháu... khổ🤓‼️
Cháu cầu mong cho chú luôn khoẻ mạnh, hạnh phúc và trường thọ. Chừng... 30 năm nữa nha chú🙏‼️
Kính chú.
Cháu Từhuy.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> http://youtu.be/J5Gebk-OVBI
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tạo bài viết
Tổng số lượt xem bài: 844,249,832
Tác giả đã nhận Giải Việt bút Trùng Quang 2016 và vừa nhận thêm Giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2018. Ông tốt nghiệp cử nhân về Ngôn Ngữ Học tiếng Tây-Ban-Nha tại UC Irvine. Sau 5 năm rời trường để theo học tại UCLA, tốt nghiệp với hai bằng cao học và tiến sĩ về ngành Ngôn Ngữ Học các thứ tiếng gốc La-Tinh, ông trở lại trường cũ và thành người đầu tiên giảng dạy chương trình tiếng Việt, văn hoá Việt tại UC Irvine từ năm 2000 cho tới nay. Bài viết mới của ông được ghi lời đề tặng trang trọng:
Tác giả là cư dân Miami, Florida, đã góp nhiều bài viết tinh tế, cho thấy tấm lòng của ông với quê hương, con người, và nhận Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2015. Sau đây là hai bài mới của ông.
Tác giả đã nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014. Bà định cư tại Mỹ từ 26 tháng Ba 1992, hiện là cư dân Cherry Hill, New Jersey.
Với bài viết đầu tiên từ tháng Sáu 2017, tác giả đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ năm thứ XIX. Thư kèm bài, cô cho biết đang làm tax accountant ở Los Angeles, thường xuyên theo dõi và xúc động khi đọc những câu chuyện đời của người Việt trên xứ Mỹ. Bước sang năm thứ 20 của giải thưởng, tác giả đang tiếp tục cho thấy sức viết ngày càng mạnh mẽ hơn. Sau đây, thêm một bài viết mới.
Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ, ông tên thật Trần Vinh, 66 tuổi, thấy giáo hưu trí, định cư tại Mỹ từ năm 2015, hiện là cư dân Springfield, MA. Mong ông tiếp tục viết.
Tác giả là nhà báo quen biết trong nhóm chủ biên một số tuần báo, tạp chí tại Dallas. Ông dự Viết Về Nước Mỹ từ 2006, đã nhận Giải Danh Dự, thêm Giải Á Khôi, Vinh Danh Tác Giả VVNM 2016, và vừa chính thức nhận giải Chung Kết Tác Giả Tác Phẩm 2018. Sau đây là bài viết mới nhất của ông.
Nguyễn Cao Thăng là tên thật của tác giả, 52 tuổi, dân gốc Kinh 5 Rạch Giá, một cựu thuyền nhân, hiện là kỹ sư cơ khí của hãng máy bay Beechcraft tại Wichita, Kansas. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên ông là “Một Vòng 5,000 Miles” ký bút hiệu Thăng Nguyễn. Tiếp theo, 2014, là bài “Đưa Cha Mẹ Già Qua Mỹ”. Thêm một bài mới, Sau bốn năm ngừng viết, Họp Mặt Cựu HS Tân Hiệp. Kiên Giang Tại Georgia.
Tác giả cùng hai con gái tới Mỹ ngày 27 tháng Bảy năm 2001 theo diện đoàn tụ. Mười sáu năm sau, bà là chủ tiệm Nails ở Texas và kết hôn với một người Mỹ. Với sức viết giản dị mà mạnh mẽ, tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ và đã nhận giải Danh Dự năm thứ mười chín, 2018. Bài đăng hai kỳ.
Tác giả đã dự Viết Về Nước Mỹ từ hơn 10 năm trước và mới nhận giải Viết Về Nước Mỹ 2018. Bài đầu tiên của ông là "Kinh 5 Dị Nhân" kể về vùng quê, nơi có hơn 1000 người -phân nửa dân làng- vượt biên mà tới hơn 400 người tử vong- Hiện ông đang là cư dân Orlando, Florida, vùng đất rất quen với bão lụt. Bài viết mới của ông là chuyện cập nhật mùa bão, xin phổ biến kịp thời.
Tác giả tên thật Quách Ngọc Ánh, sinh năm 1954, hiện là cư dân Garden Grove, CA. Trước 75 học Sư phạm Sai gon, một thời dạy học tại miền Trung Việt Nam, định cư tại Hoa kỳ theo diện H.O. Bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà từ Tháng Sáu 2013 là một hồi ức xúc động về việc đi tìm người thân chết khi vượt biển. Bài viết thứ ba của bà được viết nhân khai trường, để Kính tặng các Thầy Cô cuả Trường SPSG; - Thân tặng các Anh Chị cựu Giáo-sinh SPSG; Và riêng tặng các bạn SPSG/ nhất 9 nhị 15/ K.12/73-75.
Nhạc sĩ Cung Tiến