Ông Ngoại Của Thu Đi Lấy Vợ
Tác giả: Châu Hà
Bài số 2650-16208727- vb36239
Tác giả thuộc lớp tuổi 50’ hiện là cư dân tiểu bang Oregon và làm nghề đi giữ người già và tàn tật của Washington County ở Salem, Oregon. Tác giả kể về bài viết về nước Mỹ đầu tiên của bà “Ông Ngoại trong câu chuyện kể là có thật. Đó là ông anh của tôi. Cô dâu trong chyện kể là bạn thân của tôi. Tôi là bà mai, bà mối cho họ gặp nhau. Mong câu chuyện sẽ được bà kể tiếp.
***
Má của Thu kể: “Má chỉ thấy Ông Ngoại qua hình ảnh. Ông mất khi Má được một tuổi. Sau đó Bà Ngoại đi thêm bước nữa (lấy chồng).”
Ông Ngoại hiện giờ của Thu là Ông Ngoại Kế (Step Grandfather). Bà Ngoại sinh cho ông chín người con. Cái ngày Dì Út e... e.. chào đời cùng ngày với Thu chào đời e...e... khóc. Thu là cháu Ngoại đầu trong nhà.
Biến cố tháng tư đen 1975, Bà Thương chị ruột của Bà Ngoại cùng với bao nhiêu người ở Sài Gòn chạy giặc cộng sản. Sau bao năm ở Mỹ, Bà Thương đã có cuộc sống sung túc, nghĩ về người em còn quê nhà vất vả. Bà Thương bảo lãnh và “kéo” được gia đình Bà Ngoại qua Mỹ. Bà Ngoại của Thu khổ cực với đàn con nên nhìn già hơn Bà Thương nhiều, sau đó Bà Ngoại mất vì bạo bệnh.
Bà Ngoại của Thu mất rồi, tóc của Ông Ngoại kế của Thu đã bạc lại bạc thêm, dáng đi của ông không còn dong dỏng cao nữa, lưng ông khòm xuống rồi, đèn trong phòng của ông không bao giờ tắt. Ông đi đi lại lại trong nhà nhiều lần làm Thu choáng mệt.
Ông thích ở cùng nhà với Ba Má của Thu, vì ông được chăm sóc chu đáo: nhắc ông ăn cơm, uống thuốc, đi tắm... Nhiều lúc Ba Má Thu bận rộn quên nhắc ông tắm. Muốn cho ông tắm Thu phải nói giỡn:
-Ông có muốn con gọi ông là “ông Ngoại ghẻ” theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng"
-Là sao"
-Ông đi tắm đi nha, nha.
-Cha má mày.
Ngày cuối tuần của Thu:
-Ngoại đâu rồi Má" ông khách nào ngoài vườn vậy Má"
-Ông Ngoại chứ ai"
Thu ngạc nhiên: tóc ông nhuộm đen, trẻ và đẹp như tài tử ở Mỹ...
-Thu ơi, mai đưa ông ra Phi Trường, ông đã hốt hụi chết... mua vé rồi, ông về Việt Nam thăm họ hàng , bà con, làng xóm...
Ba Má của Thu bất ngờ! Ông đã chuẩn bị xong hết rồi" ngày mai ra Sân Bay sớm"
Ông, hùng dũng về Việt Nam một mình, trên ba chuyến bay dài... Thu nghĩ: có lẽ vì tiếng sét ái tình" nên chân ông có vẻ vững vàng hơn ở tuổi bảy mươi tư"
*
Từ sân bay Tân Sơn Nhất, ông đi Taxi đến thẳng nhà nàng ở Quận Một, SàiGòn, Việt Nam. Tóc của ông vẫn còn thơm mùi thuốc nhuộm, áo quần bảnh bao, tươm tất, ông ra mắt Ba Má vợ và cũng lần đầu ông được gặp mặt nàng.
Ông ngẩng cao đầu nhìn số nhà, nhà mấy tầng lầu cao quá, sao mà giống mấy cái hộp quẹt chồng lên nhau" Có tiếng chó sủa, năm con chó lận, nhảy lên song cửa sắt làm ông giật mình. Người giúp việc nhà ra mở cửa, một khoảng sân nhỏ xíu trước nhà nàng, nào là dĩa cơm của chó, lon nưóc, cơm rơi vãi lung tung, nước của con chó có mùi kỳ kỳ. Thêm một song cửa sắt nữa mới được vào nhà chính. Ông nghĩ: sao mà cái nhà này nhốt nàng của ông kỹ quá vậy" Đến bây giờ hơn năm mươi tuổi rồi nàng vẫn chưa có chồng.
Ông nóng ruột rồi, chỉ muốn gặp nàng ngay, cũng giống như những cuốn phim từ từ rồi vai chính cũng xuất hiện: nàng cao hơn ông một cái đầu, tóc cắt ngắn, da ngăm ngăm...
Ông:
- Nói gì đi chứ"
Nàng vẫn im lặng.
Ông:
-Đừng làm thất vọng! Ba chuyến bay và Trời Sài Gòn nắng nóng...
Nàng:
-Đến tuổi này còn yêu đương gì nữa. Ba Má em muốn em đi Mỹ... hãnh diện với bà con, hàng xóm. Em cũng có một mối tình... anh ấy...
Ông ngắt lời nàng, năn nỉ và hứa: ông sẽ dắt nàng đi hết quãng đời còn lại...và hứa sẽ là cây súng thần công bắn cái anh chàng tình cũ ra khỏi đời nàng...